“Cậu nói cái gì?" Hàn Thanh liếc mắt một cái, hơi thở dần trở nên nguy hiểm: “Xảy ra chuyện? Làm sao? Nói rõ ràng đi!”
Trợ lý của Hàn Thanh cảm thấy có chút không ổn, run rẩy lấy điện thoại ra dò tìm tin tức, kính cẩn đưa cho anh xem. “Nhìn này, anh Hàn, đây là tin tức vừa được gửi lên”
Hàn Thanh sốt sắng nhìn điện thoại di động. Anh thấy tin tức về vụ tai nạn máy bay hiện lên ngay đầu tiên, không may đó lại chính là chiếc máy bay mà Mạc Thâm đã ngồi tối qua.
Đọc những dòng này, Hàn Thanh thấy trước mắt dường như tối sầm, anh gần như chịu không nổi. Ngay lập tức, anh nghĩ đến em gái Mộc Tử của mình.
Anh đã không thể chịu nổi tin tức này rồi, nếu Mộc Tử biết thì sao? Chỉ sợ cú sốc này sẽ còn lớn hơn rất nhiều. Sau khi biết tin này, trong mắt Hàn Thanh giăng kính máy đen, không khí xung quanh cũng dần trở nên ảm đạm.
Anh nhìn trợ lý thư kỉ đứng bên cạnh với vẻ mặt âm trầm, ra lệnh: “Hiện tại đừng nói chuyện này với bất cứ ai." "Nhưng còn đám cưới thì sao ạ?” Khi trợ lý nhận được tin này, anh cũng rất hoảng hốt. Rốt cuộc thì, tai nạn máy bay là loại chuyện có xác suất xảy ra chỉ 1/1000, vậy mà giờ đây lại có người bên cạnh cô gặp phải chuyện đó.
Một đám cưới hoành tráng như vậy, có rất nhiều người tham dự và vô cùng nhiều phóng viên cầm máy ảnh túc trực tại đây.
Nhưng chủ rể đã xảy ra chuyện. Đám cưới này, nếu không có chú rể ra mặt, làm sao có thể thành công tốt đẹp được đây?
Nếu cô không nói ra thì sẽ chẳng ai biết chú rể đã gặp tai nạn cả, mọi người chỉ biết, trong hôn lễ này, chú rể không xuất hiện mà thôi. Điều đó chẳng khác nào nói cho mọi người biết là cô dâu bị bỏ rơi ngay trong lễ cưới của mình sao?
Trợ lý thư kí không kịp định thần, run rẩy nhìn Hàn Thanh. “Cái đó. Anh Hàn, anh muốn tôi làm gì? Chị Tô, chị ấy....
Hàn Thanh lạnh lùng nhìn cô, nói: "Cô không phải trợ lý thư kí sao? Lúc này hẳn nên nghĩ biện pháp rồi." có nghĩa có một
Gì? Tuy là trợ lý thư kí nhưng bộ não thông minh đến vậy... không cô “Anh Hàn, tôi quá ngu ngốc rồi. Tôi thật sự không nghĩ ra được biện pháp nào vào thời điểm này cả. Hay là... Anh gọi điện cho chị Tô, hỏi xem phải làm thế nào?"
Hàn Thanh lạnh lùng nhìn trợ lý như thể nhìn đống rác. Trợ lý thư kí thực sự có thể hiểu tâm trạng của Hàn Thanh lúc này, sau khi xảy ra chuyện lớn như vậy, anh ta đương nhiên muốn xoa dịu cảm xúc của em gái mình, nhưng đây đâu phải chuyện bình thường.
Đám cưới hoành tráng sắp diễn ra rồi, cô đang đứng ngay đại sảnh rồi! Cô cũng chỉ là một trợ lý bình thường thôi mà, làm sao có thể lật ngược tình thế ngay lúc này được? Việc cần nhất bây giờ hẳn là gọi điện cho Tô Cửu trước. Trợ lí không dám nhìn vào mắt Hàn Thanh, cần răng lấy điện thoại di động ra, trực tiếp gọi cho Tô Cửu, mặc kệ ánh mắt hình viên đạn của Hàn Thanh. "Chị Tô, anh Hàn vừa rồi nói không nên để chị Hàn biết chuyện này, chị tìm cách đi, phải làm sao bây giờ?”
Tô Cửu đang vội vã chạy tới đám cưới. ". Quả thật là đau
Một đám cưới quy mô hoành tráng như vậy, nhiều người tham gia như vậy, điều tồi tệ nhất là có rất nhiều nhà báo, phóng viên tham gia. Không chỉ là báo đài ngoại quốc mà ngay cả trong nước cũng ồ ạt đến dự. Việc chú rể không xuất hiện tại lễ cưới, không biết sẽ biến thành chuyện như nào dưới ngòi bút đây.
Chuyện lớn như vậy, không cho Hàn Mộc Tử biết... Thật sự là khó hơn lên trời. Tô Cửu suy nghĩ hồi lâu cũng không tìm ra được giải pháp nào tốt, chỉ có thể nói: “Chị hiện tại cũng không nghĩ ra được biện pháp gì. Em trước tiên tìm cách ổn định cục diện, chờ chị xử lí chuyện khác... Còn cô Hàn, trước tiên đưa cô ấy đến phòng khách nghỉ ngơi, nói rằng chị vẫn đang điều tra tình hình chuyện anh Dạ. Nhân tiện, cố gắng đừng để cô ấy động đến điện thoại, chuyện này... Em hãy nói với Tiểu Nhan bên cạnh cô ấy, cô ta sẽ có cách."
Nghe xong, trợ lí thư kí gật đầu lia lịa.
Chị Tô quả nhiên là một thư kí đắc lực của Hàn Thanh, suy nghĩ mọi chuyện còn chu đáo hơn cả cô.
Dù biết rằng cục diện tạm thời không thể thay đổi nhưng cô vẫn sẽ cố gắng duy trì hết mức có thể. "Em đi làm ngay đây. Trợ lí thư kí đáp rồi cúp điện thoại, nhanh chóng đi là những công việc mà Tô Cửu giao.
Chỉ là... Ngay bước đầu tiên đã gặp cản trở.
Hàn Mộc Tử không muốn vào phòng nghỉ ngơi, khăng khẳng ngồi chờ ở thính phòng. Bên người có có rất nhiều máy quay và đèn flash chớp nháy liên tục. Trợ lí vì không chen vào được nên đành nháy mắt với Tiểu Nhan bên cạnh cô.
Mặc dù Tiểu Nhan không biết đang xảy ra chuyện gì nhưng cô ấy không phải người không hiểu chuyện nên cô đương nhiên hiểu ý của trợ lý, cô bèn bước tới nói với Hàn Mộc Tử: "Kiểu tóc và trang điểm của cậu có chút không ổn rồi, chúng ta hãy vào phòng nghỉ ngơi sửa sang lại đi."
Nghe Tiểu Nhân nói vậy, Hàn Mộc Tử dời tầm mắt, vô thức duỗi tay sờ mặt. "Không ổn ư?” “Có lẽ nhà tạo mẫu làm hơi ẩu.”
Hàn Mộc Tử: "..
Sao điều đó lại xảy ra được nhỉ? Cô nhìn Tiểu Nhan bên cạnh, ảnh mặt chân thành đến mức làm Tiểu Nhan có chút ngượng ngùng, cuối cùng chỉ có thể nói: “Mình nói thật mà, son môi của cậu bị lem rồi kìa.
Sau khi nói xong, cô lợi dụng sự bất cẩn của Hàn Mộc Tử mà quẹt một ít son môi vào đầu ngón tay sau đó xoa cắm Hàn Mộc Tử. Hành động tưởng như là để lau cắm cho cô nhưng thực chất lại để xoa son lên cắm cô. “Cậu nhìn này" Làm xong, Tiểu Nhan rút tay về và lấy điện thoại ra, bật máy ảnh lên. “Cậu bị dính son, có lẽ do vừa rồi không cẩn thận." Hàn Mộc Tử nhìn mình trong máy ảnh, im lặng. Một lúc sau, cô mới gật đầu đồng ý: “Được, mình sẽ cùng cậu vào trong chỉnh trang lại."
Thấy cô rốt cuộc cũng đồng ý, Tiểu Nhan thở phào nhẹ nhõm, đỡ lấy cô, cầm làn váy cô lên đi về hướng phòng nghỉ, nói: “Cẩn thận.
Trợ lí thư kí nhìn họ dần dần đứng dậy đi về hướng khác, rốt cục cũng thả lỏng được, vội vã chạy đi xử lí chuyện khác. Tiểu Nhan đỡ Hàn Mộc Tử đi, nói: "Bây giờ cậu cử ở đó nghỉ ngơi một chút, mình sẽ tìm nhà tạo mẫu để trang điểm lại cho cậu. "Không cần. Hàn Mặc Tử lắc đầu từ chối đề nghị của Tiểu Nhan: "Mình chỉ là dính son thôi. Chuyện này mình có thể tự giải quyết được "Nhưng.." Tiểu Nhan do dự: “Cậu có thể tự mình giải quyết không? Hôm nay dù sao cũng là ngày... "Chính vì hôm nay là hôm lễ của mình, mình là cô dâu, không thể biến mất quá lâu được. Mình phải xử lí xong nhanh sớm, nếu không... Mạc Thâm đến chưa thấy mình thì phải làm sao bây giờ?”
Tiểu Nhan: “
Cô nhất thời không biết nên nói sao cho phải. Cô đỡ Hàn Mộc Tử vào phòng, tranh thủ thời gian Hàn Mộc Tử trang điểm lại chạy ra ngoài thì thấy trợ lí thư kí đã lo lắng chạy tới đứng cách đó không xa, vẫy tay ra hiệu.
Tiểu Nhan không biết chuyện gì đang xảy ra, cô đành bước lại đó. “Làm sao vậy? Vừa rồi sao lại bảo tôi đưa Mộc Tử vào trong? Đã xảy ra chuyện gì ư?"
Tiểu Nhan dần có một linh cảm xấu. Trợ lí thư kí tỏ vẻ bất lực: "Tôi không làm được nên đành nhờ cô. Chị Tô đã bảo tôi làm vậy. Có một vụ tai nạn trên chuyến bay của anh Dạ. Bây giờ chị ấy đang gấp rút trở về.