CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

CHƯƠNG 1802

An Kỳ đoán không ra, cũng không muốn đoán, cô ta ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Tôi cảm thấy cô gái vừa nãy hình như đang có thai.”

“Cái gì!” Trợ lý đặc biệt Giang bị dọa cho hết hồn, không thể khống chế âm lượng. An Kỳ cũng bị tiếng quát đột ngột của anh ta dọa cho sững sờ. Cô ta nhíu mày nhìn người đàn ông có phản ứng khác thường trước mặt mình.

“Cô mới nói gì cơ?” Trợ lý đặc biệt Giang bình tĩnh lại, anh ta nhìn chằm chằm An Kỳ, gằn giọng hỏi lại từng chữ. Chuyện gì thế này! Sao đột nhiên An Kỳ lại nói thế! Lẽ nào cô ta đã phát hiện ra gì sao? Đợi đã, nhưng tổng giám đốc Tư Đồ và cô Liễu đã chia tay rồi mà? Vậy chắc chắn sẽ không biết đến sự tồn tại của đứa bé này. Nếu tổng giám đốc biết cô Liễu đã có thai thì tuyệt đối sẽ không để cô rời đi, thế nên bây giờ cô Liễu mới cùng một người khác tới bệnh viện.

Đúng, vừa rồi hình như cô Liễu vội vàng rời đi, nhất định là đang giấu giếm chuyện gì đó, nhất định là như thế, cô Liễu không hề muốn cho bất kỳ một người nào biết về chuyện này cả. Đầu óc trợ lý đặc biệt Giang xoay chuyển nhanh chóng, nghĩ về khả năng tồn tại và tính chân thực của chuyện này, anh ta đang nghĩ nếu Tư Đồ Không biết chuyện này rồi thì sau đó sẽ làm gì? Nhưng anh ta vẫn chưa kinh ngạc đến mức mất đi lý trí, anh ta đang nghĩ về chuyện làm sao để biết được chuyện này.

An Kỳ nhìn người đàn ông đột nhiên trở nên kích động trước mặt mình, cô ta bị dọa giật mình, lẽ nào đó là bạn gái trước của anh ta sao? Không giống mà, xưng hô xa cách như thế, vậy… lẽ nào là người phụ nữ bên cạnh tổng giám đốc Tư Đồ trước đây sao? Quả nhiên tính tò mò của con người vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần có một chút dấu vết đã muốn không ngừng tiếp tục tìm hiểu.

“Tôi vừa nói, cô gái chúng ta vừa gặp có thể đang mang thai.” An Kỳ bình tĩnh nói, đây là một chuyện vô cùng đặc biệt, nếu vừa nãy cô ta biết thân phận của cô gái kia thì đã không nói, nhưng giờ đã nói ra rồi, có muốn rút lại cũng không kịp.

“Sao cô lại nhận ra được?” Trợ lý đặc biệt Giang nghi hoặc khó hiểu. Anh ta vừa nhớ lại những lời Liễu Ảnh nói, những động tác cô làm lúc gặp mặt hết một lần, nhưng lại không hề phát giác ra được điều gì cả, tại sao An Kỳ lại nói như thế? Nhưng chắc chắn cô ta có nguyên nhân của cô ta.

“Vừa rồi khi đi cô gái kia vuốt ve bụng mình, người bình thường khi đi đường sẽ không có động tác này đâu. Ví dụ như tôi, khi vuốt bụng thường là vì ăn quá no, hoặc là đến kỳ sinh lý, hoặc có thể là bụng không thoải mái, còn lại không có lý do nào khác. Nhưng cô gái vừa rồi đều không nằm trong trường hợp nào kể trên, vậy khả năng lớn nhất chính là mang thai, cô ấy đang muốn chạm đến đứa bé này.” An Kỳ bình tĩnh nói, cô gái vừa rồi khi ở trước mặt họ không có động tác gì, khi quay người mới vuốt bụng, hiển nhiên chính là vì bọn họ đã làm cô nghĩ đến ai đó, nên mới nghĩ tới đứa bé này.

“?” Vậy sao? Vừa rồi anh ta không nhìn thấy động tác này của Liễu Ảnh, nhưng nghĩ tới lời An Kỳ nói thì cũng thấy có lý, người không có chuyện gì lại đi vuốt bụng mình rất ít, huống chi Liễu Ảnh còn không có bụng mỡ, trước đây cũng không thấy cô có động tác này.

Trợ lý đặc biệt Giang tự nhủ với lòng mình, phải bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, không thể vội vã nói cho tổng giám đốc Tư Đồ biết được, nhất định phải điều tra rõ ràng rồi mới nói. Nếu chứng minh được cô Liễu đang có thai thì khả năng tổng giám đốc Tư Đồ và cô Liễu làm lành là vô cùng cao, nhưng hai người đang cãi nhau, đây là thời gian đặc biệt, không nên tùy tiện thì hơn.

“Cảm ơn, hôm nay cô đã giúp tôi một việc lớn rồi! Cô đi thăm dì trước đi, thiếu cái gì thì cứ nói với tôi, tôi phải làm chút việc khác.” Trợ lý đặc biệt Giang kìm nén kích động trong lòng mình, nói với An Kỳ. Anh ta vẫn luôn chú ý tới trạng thái của tổng giám đốc Tư Đồ mấy ngày nay, anh ta có thể cảm nhận được tổng giám đốc Tư Đồ đau lòng đến nhường nào. Bây giờ khó khăn lắm mới có cơ hội, tuyệt đối không thể bỏ qua được. Hơn nữa mẹ An Kỳ đã được sắp xếp làm phẫu thuật xong xuôi rồi, mấy ngày nay tình hình cũng đã ổn định lại, anh ta không cần phải đi nữa, nhưng chuyện của Liễu Ảnh có khả năng chỉ cần chậm một giây thôi cũng sẽ bỏ lỡ rất nhiều.

An Kỳ gật đầu, dù sao thì cũng không nhất định phải có anh ta đi cùng, cô ta đi một mình cũng được mà.

Hơn nữa, nói thế nào nhỉ, cô ta vẫn cảm thấy cô gái vừa rồi không khỏe lắm, hình như không có ý muốn giữ lại đứa bé này lại. An Kỳ lắc đầu, đây không phải là chuyện cô ta nên nghĩ tới, có điều, vẫn hy vọng cô gái kia có thể khỏe mạnh.

Sau khi Liễu Ảnh và mẹ Liễu về nhà, cô liền nằm lên giường ngủ hồi lâu, cô thật sự rất mệt, cả thể xác và tinh thần đều mệt nhọc.

Vốn dĩ Liễu Ảnh còn lo lắng hôm nay gặp phải trợ lý đặc biệt Giang có thể sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào không, nhưng nghĩ lại thì thấy đã không còn chuyện gì có thể xảy ra nữa rồi. Cô phải nghỉ ngơi, điều dưỡng thật tốt một thời gian, sau đó tới bệnh viện kiểm tra lần nữa xem.

Cơ thể mình thế nào trong lòng Liễu Ảnh tự rõ, khoảng thời gian trước thật sự quá khổ sở, chuyện của Bùi Dật Duy, chuyện của Tư Đồ Không, càng nhiều hơn là chuyện của ba đã đè nặng cô đến mức không thở nổi. Khoảng thời gian đó, bề ngoài thoạt nhìn cô vẫn bình thường, nhưng trong lòng cô đã lung lay sắp sụp đổ rồi. Làm việc và nghỉ ngơi không theo quy luật, ăn uống cũng rất ít đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của cô, nói chi đến chuyện lúc đó cô cũng đã có thai rồi? Cũng không biết rốt cuộc đã tạo thành bao nhiêu thương tổn rồi nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi