CUỒNG LONG VƯỢT NGỤC

“Không cần!”

Diệp Lâm từ chối: “Người anh ta không phục là tôi, để tôi tự mình đánh là được!”

Nếu không, dù có bị thua nữa, thì anh ta cũng sẽ có lý do để không phục tân Long Vương.

“Anh nói anh được cha nuôi tự mình dạy dỗ, tinh thông long quyền chín thức?” 'Thấy vậy, Hoàng Long nói với Diệp Lâm: “Vậy anh có dám so chiêu giống chiêu với tôi hay không?”

“Anh dùng chiêu Tiềm Long Vật Dụng trong long quyền chín thức, đúng không?” Diệp Lâm bình tĩnh nói: “Có gì mà không dám chứ? Anh ra tay đi!”

“Được rồi!"

Hoàng Long lùi ra sau một bước, bày ra thức mở đầu, xung quanh lập tức nổi lên tiếng rồng ngâm.

Nếu là bình thường thì đám người Hắc Long đều sẽ khen hay lắm rồi âm thầm khâm phục.

Nhưng mà bây giờ, đám người Häc Long nhìn thấy Hoàng Long vụng về biểu diễn, giống như là đang xem xiếc khỉ vậy.

Có bao nhiêu thực lực thôi mà dám khiêu chiến Long Vương đại nhân? Đúng là người không biết thì không sợ mà!


Bọn họ đã từng vô tri giống như Hoàng Long, rồi người nào mà không thua thê thảm?

“Tiềm Long Vật Dụng!”

Hoàng Long dùng chiêu Tiềm Long Vật Dụng trong long quyền chín thức. Ngay sau đó, xung quanh chợt yên tĩnh, cực kì yên tĩnh.

Giống như là sóng ngầm kích động, yên tĩnh trước bão táp. Tiềm Long Vật Dụng coi trọng ẩn nấp, tìm được cơ hội, một đòn là chết.

Hoàng Long của lúc này giống như là một thợ săn đang ẩn nấp trong bóng tối, còn Diệp Lâm ngồi trên bảo tọa giống như là con mồi ở trong mắt anh ta.

Anh ta cho rằng Diệp Lâm sẽ đứng dậy đánh nhau với mình.

Không ngờ Diệp. Lâm lại tự tin đến mức để mình rơi vào trong phạm vi tấn công của anh ta, thậm chí còn mở sẵn cửa lớn, không hề có chuẩn bị một chút nào.

“Cơ hội tốt!"

Thấy vậy, đôi mắt Hoàng Long sáng bừng lên. Anh ta chưa từng nhìn thấy cái loại cơ hội ra tay tốt đến thế này, cảm thấy dù có đánh thế nào cũng sẽ thắng.


Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.

Ở trong mắt Hoàng Long, cả người Diệp Lâm đều là sơ hở.

Vậy nên, anh ta đột nhiên lao nhanh về phía Diệp Lâm.

Giống như là một con giao long trồi lên mặt nước, cực kì hung mãnh, không ai có thể chặn lại được.

“Tiềm Long Vật Dụng!” Vật dụng, vật động, vật sát. Một khi dùng là phải chết trong một đòn.

“Bảo tọa Long Vương cũng nên rơi vào trong tay tôi rồi!”

Hoàng Long cho rằng mình thẳng chắc rồi.

Lúc hai bên chỉ còn cách nhau một bước, Diệp Lâm ngồi trên ghế Long Vương chợt vung nắm đấm lên.

“Cao thủ thật sự thường xuất hiện với thân phận con mồi.” “Tiềm Long Vật Dụng thật sự là coi trọng tính toán rồi mới ra tay.”

Hoàng Long dùng quyền pháp đánh đòn phủ đầu. Nào ngờ nắm đấm của Diệp Lâm lại đến trước khi anh ta ra quyền.

BịchI Một quyền vung lên, quanh quẩn tiếng rồng ngâm.

Hoàng Long giống như là diều đứt dây, bị đấm bay ra xa mấy chục mét, nện thẳng lên trên mặt tường phía sau.

Cả người dường như bị khảm lên mặt tường, trong nhất thời có muốn kéo. xuống cũng không được.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi