Dịch Thần Phi không nói nhầm gì chứ?
Đại hội đấu văn lần này trăm năm hiếm thấy một lần, hơn nữa trong vật được ban tặng có chuông Phá Hồn, sao hắn ta một chút cũng không động lòng vậy?
“Dịch công tử, vậy có phải Triệu Quốc sẽ bổ sung thêm một người không?”
Dịch Thần Phi lười biếng xoay chén rượu, ánh mắt nhìn đến Cố Thanh Hy, trên khuôn mặt thanh nhã ôn hòa hiện ra ý cười: “Không cần nữa, nếu Triệu Quốc ta có thể thắng, hai người là đủ rồi”.
Sứ giả Triệu Quốc lo lắng, nhưng không dám khuyên Dịch Thần Phi, dường như thân phận của Dịch Thần Phi là thứ ông ta không thể chọc đến.
Có mặt ở đây, ngoại trừ Triệu Quốc, không ai muốn Dịch Thần Phi tham gia.
Mã công công nhìn đến Dạ hoàng.
Dạ Hoàng cười nói: “Nếu Dịch công tử không tham gia, vậy rút thăm đi, người nào rút được giấy trắng sẽ được miễn so tài vòng một”.
“Bắt đầu rút thăm, mời mười một vị tài tử tài nữ bước lên rút thăm”.
Cố Thanh Hy sờ cằm.
Vừa rồi Dịch Thần Phi là cười với nàng sao?
Không hiểu vì sao, nàng luôn cảm thấy Dịch Thần Phi vì nàng mới bỏ tham gia vòng chung kết.
Mọi người lần lượt rút thăm, Cố Thanh Hy cũng đã đi lên rút, mở tờ giấy ra, nhưng phát hiện trên đó không viết gì cả.
Trên mặt Mã công công mang theo ý cười: “Cố tam tiểu thư bốc được giấy trắng, vòng một được miễn, có thể tiến thẳng vào vòng hai”.
Đám đông sục sôi, đặc biệt là các học trò của học viện Hoàng gia.
“Mẹ kiếp, Cố Thanh Hy sao lại may mắn quá mức như vậy, lúc trước rút trúng miễn so tài tiến vào vòng chung kết, bây giờ lại rút trúng miễn so tài tiến vào vòng hai, lẽ nào hôm qua cô ta đã đi thắp hương lễ Phật?”
“Ông trời cũng quá thiên vị cho cô ta rồi, tại sao những việc tốt như vậy đều rơi trúng trên đầu cô ta chứ”.
“Cho dù rút trúng miễn so tài thì đã sao, với một kẻ bất tài như cô ta, quả thực là lãng phí chỉ tiêu, phung phí của trời”.
“Ngươi bảo, có phải cô ta gian lận không?”
Cố Thanh Hy mắt trợn trắng khinh bỉ, quay lại chỗ ngồi của mình.
Nàng xin thề với trời, bốc được giấy trắng hoàn toàn là may mắn.
“Lần này có năm phần thi là cầm kỳ thi thư họa, thắng ba phần thi sẽ là người chiến thắng, mời mười vị tài tử lần lượt ngồi vào chỗ ngồi, bắt đầu từ phần thi họa, thời gian là một nén hương, người thắng sẽ tiến vào vòng bốc thăm so tài thứ hai”.
Cố Thanh Hy ngáp một cái.
Trong một vòng phải thi cầm kỳ thi thư họa, chỉ riêng thi họa đã mất thời gian một nén hương, vậy thi hết một vòng há chẳng phải đến chiều sao?
Như vậy làm sao có thể thi xong trong một ngày?
Phải đến khi nào nàng mới có thể nhận được tiền đây?
Đêm qua lại là một đêm không ngủ, Cố Thanh Hy dứt khoát nằm trên bàn ngủ thiếp đi.