Bùi Ngọc hiện tại bị hắn áp chế, Bùi Khâm lại đi Yến Vân đánh trận, Bùi Tranh đây là muốn Dung Chiêu xé mở thân phận trung lập, đứng ở bên cạnh hắn?
Nếu Dung Chiêu không đáp ứng...
Dựa theo tính cách tàn nhẫn của Bùi Tranh, hắn sẽ xếp cô vào phạm trù địch nhân sao?
Suy nghĩ trong đầu Dung Chiêu hỗn loạn, trên mặt lại mang theo nụ cười, bất đắc dĩ nói: "Có thể không bị Từ đại nhân quản, hạ quan đương nhiên là cao hứng."
Cô không trực tiếp trả lời, nhưng cũng không trực tiếp cự tuyệt.
Bùi Tranh còn muốn nói gì nữa, phía sau cách đó không xa, Cẩn vương cất giọng hô: "Lộc vương thúc, chất nhi đang tìm người..."
Ánh mắt Lộc vương hơi trầm xuống, lập tức khoát tay.
Dung Chiêu lập tức lĩnh hội, giơ tay cáo lui, rời xa hai người.
Sau khi Cẩn vương từ Mã Châu trở về, lại vào Công bộ, còn được Hoàng thượng sủng ái, hiện giờ Cẩn vương cũng là cái đinh trong mắt Lộc vương.
Dung Chiêu không quan tâm bọn họ nói gì, trực tiếp trở về Hộ bộ.
Trên đường, cô đang suy nghĩ đối phó Lộc vương hiện tại ưu thế ngày càng lớn dần như thế nào.
Chỉ sợ cần Bùi Thừa Quyết hỗ trợ....
Dung Chiêu trở lại Hộ bộ, lập tức mang theo một đám quan viên Hộ bộ thu tiền và ghi sổ.
Ánh mắt những quan viên này đều rất phức tạp, bọn họ làm thế nào cũng không nghĩ tới Dung Chiêu lại thật sự kiếm được tiền!
Không kiếm được tiền, đương nhiên bọn họ có lý.
Nhưng kiếm được tiền, Hoàng thượng chỉ cần tiền, ai còn quan tâm những quan viên như bọn họ mất mặt hay không mất mặt?
Hơn nữa hôm nay còn tố cáo tập thể, lúc này đối mặt Dung Chiêu có chút xấu hổ.
Nhưng Dung Chiêu lại không hề ngượng ngùng.
Cô làm như chưa từng xảy ra chuyện tố cáo, lại cười rạng rỡ với bọn họ: "Chư vị đại nhân mau thu tiền đi, quốc khố bây giờ thiếu tiền, Hộ bộ chúng ta đều phải nghĩ biện pháp a."
Có một quan viên giật giật khóe miệng: "Vẫn là Dung thế tử có biện pháp, hạ quan ngu ngốc, không nghĩ tới... biện pháp như vậy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-543.html.]
Lời này kỳ thật có chút trào phúng.
Biện pháp này chính là dùng mặt mũi của Hộ bộ đi đổi tiền!
Dung Chiêu mỉm cười: "Nếu đã biết mình ngu xuẩn thì ít nói lại, đi theo ta làm việc nhiều hơn. Hôm nay sau khi đăng ký xong thuế, chọn năm người nộp thuế nhiều nhất, ngày mai đi đưa cờ thưởng, ngươi lại đây lấy cờ thưởng."
Cô tuổi còn nhỏ, còn chưa nhược quan đã đột ngột vào triều làm quan, kỳ thật những đại thần lớn tuổi này đều có chút coi thường cô.
Nhưng ngữ khí cô nói chuyện lúc này rõ ràng chính là ngữ khí của thượng quan!
Còn rất uy nghiêm.
Người nọ: "222"
Hắn là châm chọc! Châm chọc!
Không phải thật sự cảm thấy mình ngu xuẩn!!
Hơn nữa, lấy cờ thưởng?
Quan viên kia trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa ngã xuống đất không dậy nổi.
Những quan viên Hộ bộ khác toàn bộ cúi đầu, sợ bị Dung Chiêu chú ý tới, mỗi người đều ngoan ngoãn như tôn tử, Dung thị lang nói như thế nào, bọn họ liền làm như thế đó, rất ngoan.
Từ thượng thư đi tới hừ một tiếng, lạnh lùng nói: "Hộ bộ thiếu tiền không phải là mười hay hai mươi lượng có thể lấp đầy, chủ ý này của ngươi ra khỏi kinh thành cũng không dùng được, Dung thế tử vẫn nên nghĩ biện pháp khác đi."
Dung Chiêu tiếp tục cười nói: "Thượng thư đại nhân có biết tích tiểu thành đại không? Có khoản nào hay khoản đó, Thượng thư đại nhân phụ trách tiết kiệm tiền, hạ quan liền phụ trách kiếm tiền, chúng ta liên thủ làm giàu quốc khố!"
Từ thượng thư: "..."
Ta với ngươi có thân không?
Chúng ta có đại cừu!!
Cho dù Từ thượng thư không quen nhìn Dung Chiêu đắc ý, cũng nhịn Chiêu thật sự là vô địch.
Quả thực mặt dày, không tim không phổi.
Có đôi khi ngươi cảm thấy Dung Chiêu hòa nhã, nhưng đột nhiên hắn cho ngươi một đao, là người có thù tất báo.
Từ thượng thư vung ống tay áo, xoay người rời đi.