(QUYỂN 1) TÊN TỔNG TÀI LẮM CHUYỆN



Cô ta từ trước đến giờ luôn có tính kiêu ngạo như thế mà hôm nay lại bị mọi người cười nhạo trước đám đong khiến cô ta lại nổi đóa lên, hai tay cuộn lại thành nắm đấm nắm chặt lại với nhau tức giận
"Lúc tôi làm thiếu phu nhân sẽ đuổi việc hết các người" Cô ta vừa nói xong lại tiếp tục bị mọi người khinh bỉ, coi cô ta như một trò đùa để giải trí tâm trạng mệt mỏi của một ngày làm việc mà đem ra đùa giỡn
"Cô ta mà được làm thiếu phu nhân chắc lúc đó là năm 3000 rồi"
"Hôm qua thấy Hàn tổng rất yêu quý thiếu phu nhân, đời nào lại lấy cô ta"
"Các người không ai nhận ra tôi sao?" Cô ta bàng hoàng nhìn những người trước mặt.

Hồi trước cô ta đã từng đến đây và mọi người ở đây cực kì tôn kính cô ta, phục vụ cô ta hết lòng, vậy mà bây giờ không ai nhận ra cô ta là sao, cô ta rời đi có lâu lắm đâu
Mọi người trong công ty chỉ là đùa giỡn nhưng lại nói đúng sự thật "Có khi những người nhận ra cô ta đã bị đuổi việc hết rôi, mọi người nhớ hôm qua không?"
"Nhớ, hôm qua mấy người làm việc lâu năm ở đây đều bị đuổi việc vì cái tội hỗn xược với thiếu phu nhân"

Triệu Lan đã hiểu ra, thì ra những người từng kính trọng cô ta đều bị đuổi rồi.

Bây giờ ở đây toàn là nhân viên mới và người hộ kính trọng chính là thiếu phu nhân hiện tại - Lục Nhiên Nhiên
-------------------------
Ở trên phòng cũng cảm thấy bên dưới ầm ĩ, cô đang nằm tự nhiên ngẩng đầu nhìn anh "Anh có cảm thấy bên dướ ầm ĩ không?"
"Làm phiền tới giấc ngủ của em à?"
"Đúng rồi!" Cô vừa nói xong anh quay qua lườm cô một cái khiến cô nhận ra mình đã sai vội che miệng và bắt đầu lí lẽ
"Em nhầm thôi, em nói! ờ! tiếng ồn làm em không tập trung vào công việc được" Anh biết thừa chiêu trò của cô quay sang hỏi "Thế à?"
Cô gật đầu như gà mổ thóc còn anh thì cũng cảm thấy bên dưới ồn ào lên gọi trợ lí vào hỏi "Bên dưới có truyện gì vậy?"

"À.

.

Triệu tiểu thư đang là chủ đề bàn tán ở dưới đấy"
"Triệu Lan? Cô ta tới đây?"
Trợ lí gật đầu cung kính "Vâng ạ" Anh thấy vậy định đứng lên giải quyết thì bị cô cản lại
"Chuyện này cứ để tôi xử lí" cái vẻ mặt còn nghiêm túc hơn cái lúc làm việc nữa, anh nhếch môi "Lúc em làm việc mà được như thế này có phải tốt không?"
"Kệ em" Nói rồi cô đeo giày và bước ra ngoài, anh thì ở trong phòng ra lệnh cho trợ lí "Quan sát và bảo vệ cô ấy thật an toàn, đừng để Triệu Lan làm ra điều điên rồ gì"
"Vâng ạ"
------------------------------------


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi