(QUYỂN 3) MAU XUYÊN NỮ PHỤ BÌNH TĨNH MỘT CHÚT !!!

Buổi tiệc diễn ra thuận lợi, trừ một bước nhạc đệm ngoài ý muốn của Nhan Niệm hồi giữa tiệc. Cũng may là nữ vương bệ hạ không để ý, vẫn rất thưởng thức tài năng của thương nhân, còn chấp nhận anh ta thành dân của đế quốc Lạc Nhật.

Cô không nhắc đến Nhan Niệm, cũng không nhắc thương nhân phải xử lý ả thế nào.

Dường như trong mắt cô, Nhan Niệm là một thứ không quan trọng.

Mọi người cảm thán, nữ vương bệ hạ thật bao dung.

Hệ thống: Ha ha!

Tần Giai Nhân: Ha ha ha!

Thiệu Thanh: Ha ha ha ha, buồn cười quá, nữ vương bệ hạ bao dung?

Buổi tiệc kết thúc, Thời Thừa nắm tay nữ vương bệ hạ yêu dấu nhà mình, liếc Nhan Niệm đang mất hồn mất vía mà cong môi cười, ghé sát vào tai Đường Quả, "Bệ hạ của anh vẫn thù dai như trước."

"Đương nhiên rồi."

Đường Quả mỉm cười đáp, "Thù không dai không phải em. Em ấy à, giỏi nhất là thù dai, đắc tội với em, em phải trả thù lại."

Cô sẽ không làm gì với Nhan Niệm. Với tính cách của ả, chẳng sớm thì muộn cũng tìm đường chết. Nhan Niệm chỉ cần thông minh một chút sẽ không trúng chiêu, hôm nay thấy cô cũng sẽ không nói gì.

Nhan Niệm lớn tiếng gọi cô, cô vốn là một nhân vật khiến mọi người tò mò mà không dám hỏi quá khứ, nên ánh mắt bọn họ sẽ chuyển sang Nhan Niệm. Những chuyện Nhan Niệm làm, sẽ rất nhanh bị người ta đào ra.

Chỗ dựa thương nhân của ả cũng sẽ vì tương lai của mình mà đoạn tuyệt quan hệ với ả.

Tô Ngạo không có bao nhiêu oán niệm với Nhan Niệm, nhưng Mạnh Chính thì không. Với tính cách của Mạnh Chính, chắc chắn anh ta sẽ làm ra chuyện để ả không kịp hối hận.

Nhan Niệm đắc tội quá nhiều người, còn vô số lần tìm đường chết, cô chẳng cần phải đi làm cái gì hạ thấp thân phận.

Quả nhiên, sau khi tiệc kết thúc, nhiều người bắt đầu thăm dò chuyện của Nhan Niệm.

Rất nhanh, lai lịch của ả, những việc ả đã làm bị bóc trần ra. Thương nhân nhìn thấy những tin tức này, sắc mặt trầm xuống. Anh ta thực sự đã mang tai họa vào đây.

Cũng may là nữ vương bệ hạ thưởng thức anh ta nên không để ý đến Nhan Niệm.

Nhưng mà không thể giữ lại Nhan Niệm được nữa. Đương lúc anh ta đang muốn tìm người đuổi Nhan Niệm ra ngoài thì Mạnh Chính tìm tới cửa.

"Tôi là bạn trai cũ của Nhan Niệm, anh có muốn nghe một chút chuyện xưa không?"

Thương nhân nhận ra Mạnh Chính, đây là thuộc hạ đắc lực của nữ vương bệ hạ, nên cung kính mời người vào nhà.

Nửa giờ sau, Mạnh Chính rời đi, nở một nụ cười rất giống nữ vương bệ hạ.

Lại nửa giờ nữa, thương nhân quả quyết cho người tiễn Nhan Niệm đi. Ban đầu anh ta còn định cho ả ít hoàng kim, nhưng nghe chuyện của Mạnh Chính, anh ta quyết định phải lạnh lùng hơn nữa.

Ả đàn bà có quá khứ như thế, còn từng hại nữ vương bệ hạ, làm sao anh ta dám giữ lại.

Nhan Niệm rời khỏi đế quốc Lạc Nhật, muốn gặp Tô Ngạo và Mạnh Chính nhưng không ai đến.

Ả trắn trọc lăn lộn với đủ loại đàn ông, ngày nào cũng ăn không nổi mớ rau dưa trái cây héo úa, không khỏi nhớ đến cuộc sống tốt đẹp ở đế quốc Lạc Nhật.

Ả muốn tìm người để giúp mình vào trong đế quốc, ả sẽ không gặp Đường Quả nữa, sẽ giấu thật tốt thân phận của mình.

Ả chỉ cần được sống trong thiên đường đó.

Nhưng ả chưa từng thành công, vẫn phiêu bạt vô định. Cũng may, ả có một gương mặt xinh đẹp, không đến mức bị đói chết.

Nghiêm Nghị nghe chuyện Nhan Niệm chỉ cười nói một câu, "Xứng đáng."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi