RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2891

Anh giống như một kẻ mất trí điên cuồng, đang nghĩ về điều gì đó.

“Bắt cá mà cậu nói là cậu cùng với Cao Anh Hạo cùng nhau đá ngã tôi và Tử Hàn, sau đó mười mấy người hợp sức ném bọn tôi xuống biển?”

Cao Phong trừng mắt nhìn thanh niên kia, khàn giọng hỏi.

Nghe vậy, thanh niên lập tức mở to mắt, từ từ cúi đầu xuống.

Lâm Vạn Quân thở dài một tiếng rồi quay đầu sang một bên.

Chuyện lần đó, ông cũng nhớ rõ.

Nếu không có ông cứu, Cao Phong và Cao Tử Hàn có lẽ đã chết đuối từ lâu.

Mối thù này từ nhỏ đến lớn, từng chút tích lũy dần, không ai là không lâm vào cảnh điên cuồng.

“Anh họ Kình Thiên, lúc nhỏ em không biết gì hết, đó là khi em còn nhỏ.” Người thanh niên run giọng giải thích.

“Nhưng khi cậu trưởng thành và biết suy nghĩ, cậu thậm chí còn trở nên tồi tệ hơn. Đi chết đi!”

Cao Phong đột ngột nâng đao thép trong tay chém xuống, trực tiếp xé nát quai hàm của người thanh niên.

“Xoạt!”

Thanh niên kia hét lên, máu lại bắn ra lênh láng.

“A!” Người thanh niên không ngừng lăn lộn vừa hét vừa ôm cằm lăn xuống đất.

Và Cao Phong đứng một mình giữa hàng chục người nhà họ Cao, cây đao thép chĩa thẳng lên trời.

Trên mũi dao thép, máu vẫn từ từ chảy ra.

Vô số máu túa ra khắp người, anh tức giận đứng thẳng người.

Giống như một chiến thần bất bại đang chiến đấu, đắm chìm trong máu tươi, cùng với luồng sát khí tràn ngập khắp cơ thể, nồng nặc mùi tanh tưởi.

“Cậu…cậu là quỷ, cậu là ma, Cao Kình Thiên là quỷ!”

“Đúng, cậu ta là quỷ, cậu ta là quỷ!Aaa!”

Một thành viên nhành phụ của nhà họ Cao rùng mình khi nhìn thấy bộ dạng của Cao Phong lúc này, không khỏi hét lên.

Lúc này, Cao Phong như một sát thần, một con quỷ khát máu bước lên từ địa ngục.

“Ma quỷ sao?” Cao Phong tự lẩm bẩm, đôi mắt đỏ hoe, sau đó khóe miệng khẽ cong lên, một nụ cười giễu cợt: “Đúng vậy, tôi là ma quỷ!

“Đôi với kẻ địch, tôi chính là ma quỷ!”

Cao Phong chậm rãi duỗi hai tay ra, mặt cũng hơi ngửa lên nhìn trời.

“Nếu Cao Kình Thiên tôi thành Phật thì trên đời này chắc sẽ không có quỷ nữa rồi.”

“Nhưng nếu tôi trở thành quỷ thì máu sẽ chảy thành sông! Đúng vậy, chính các người ép đã tôi trở thành ma quỷ!”

“Vậy hôm nay tôi sẽ biến nơi này máu chảy thành sông. Mau chết đi!”

Giọng của Cao Phong ngày càng lớn, cuối cùng anh hét lên.

Cây đao thép đột nhiên nâng lên và chém ngang, năm người trước mặt phút chốc đã bị cắt đứt cổ họng.

Máu tươi bắn ra tứ tung.

“Giết!”

Cao Phong đột nhiên bước lên, toàn thân tỏa ra sát khí lẫm liệt.

“Tao liều mạng với mày, dù sao cũng đều phải chết, vậy thì tao sẽ giết mày trước!”

Đột nhiên một tên con cháu thuộc nhánh phụ của nhà họ Cao rút dao găm từ thắt lưng, lao về phía Cao Phong.

Một người dẫn đầu hành động, tất cả những người còn lại cũng cùng nhau xông lên.

Gần ba mươi người đều lấy dao găm và dao ngắn ra bất ngờ tấn công Cao Phong.

“Keng keng!”

Âm thanh sắt thép va chạm vào nhau phát ra không ngừng.

“Mẹ kiếp! Còn dám đánh lại!”

Long Tuấn Hạo chửi một câu, lập tức rút súng.

“Đứng im! Để cho cậu Phong tự giải quyết.”

Lâm Vạn Quân vươn tay từ từ ấn họng súng của Long Tuấn Hạo xuống.

Long Tuấn Hạo do dự vài giây, nhưng vẫn từ từ bỏ vũ khí mạnh trong tay xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi