*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thì ra cô là con gái của cô Thủy à, nếu biết trước như thế thì lúc đó tôi phải dẫn cô đến khu phía đông. Lúc đó tôi đang ở chung một chỗ với ông ngoại và hai em họ của cô, thuốc đông y mà tôi chở đi chính là do mẹ tôi và bọn họ cùng nhau nấu đó.”
Từ Giai Du không biết ông ngoại và hai đứa em họ cũng từng đến khu vực chịu thiên tai, nhưng mà sau đó lại nhìn thấy ảnh của Cung Linh Lung trên báo, lúc đó cô còn kể lại cho bạn học rằng mình đã từng gặp mặt cô quân tẩu đẹp nhất này.
Thủy Mỹ Dung cũng không biết chuyện con gái từng đến khu vực chịu thiên tai l.à.m t.ì.n.h nguyện viên, hiện tại lại hối hận vì mình không đi, nếu không nói không chừng lúc đó bà ấy đã có thể gặp được Giai Du rồi.
“Giai Du, ngồi xuống đi con.”
Cung Vãn Đường kéo ghế đến mời cô ấy ngồi xuống, cười nói: “Linh Lung cũng bằng tuổi của con, nó lớn hơn con chưa đến một tuổi, hai đứa coi như bạn cùng lứa tuổi, cứ tâm sự với nhau nhiều hơn.”
Lục Tĩnh Xuyên bưng trà nóng đến cho bọn họ, sau đó lại bưng hai đĩa quả khô và trái cây đến, đẩy giường nhỏ mà ba đứa nhỏ đang nằm đi ra ngoài: “Linh Lung, em tâm sự với đồng chí Từ đi, anh dẫn mấy nhóc bé cả ra ngoài xi tiểu cho con.”
Sau khi bọn họ rời khỏi nơi đây, Cung Linh Lung mở ngăn kéo lấy ra một hộp chocolate, đưa đến tầm tay của Lục Giai Du nói: “Giai Du, đây là chocolate mà ông ngoại tôi mang từ Hồng Kông về, cô mang về nhà ăn đi.”
“Cái này đắt lắm, tôi ăn kẹo này là được rồi.” Từ Giai Du trả lại cho cô.
“Cô cầm đi, mang về từ từ ăn.”
Cung Linh Lung ngồi xuống ghế đối diện của cô, lấy d.a.o gọt hoa quả ra, cắt cam đường đưa cho cô ấy ăn nói: “Giai Du, nào, ăn chút trái cây đi.”
“Cảm ơn, cô cũng ăn đi.” Từ Giai Du chỉ cầm một miếng.
“Tôi vừa mới sinh con xong, đang ở cữ, không thể ăn trái cây sống nguội.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-668.html.]
Cung Linh Lung đưa toàn bộ số cam đường đã cắt xong đến trước mặt cô ấy, cười nói chuyện với cô ấy: “Lúc trước gặp nhau ở khu vực chịu thiên tai, tôi cũng không kịp nhìn kỹ cô, thật ra cô rất giống cô Thủy, ngũ quan, khí chất và thần vận rất giống nhau.
Tính cách của Từ Giai Du khá hướng nội, không cởi mở được như cô, cười có chút lúng túng nói: “Cô cũng rất giống mẹ của cô.”
“Đúng vậy, đại đa số con gái đều giống mẹ.”
Cung Linh Lung vẫn chưa ngừng tay, lại bắt đầu lột hạch đào cho cô, bắt đầu nói chuyện tiếp: “Tôi nghe cô Thủy nói cô là học sinh tốt nghiệp cấp ba, hiện tại cô đang đi làm ở đơn vị nào thế?”
“Tôi không có công việc.” Từ Giai Du cúi đầu, giọng nhỏ như tiếng mũi kêu.
Cung Linh Lung nhíu mày lại, nói: “Tôi nghe nói kinh đô có khen ngợi cho những tình nguyện viên đến khu vực chịu thiên tai, người có công việc chính thức đều sẽ được thăng chức một bậc, công nhân tạm thời sẽ chuyển thành chính thức, những người chưa có công việc cũng sẽ được sắp xếp công việc, lãnh đạo còn chưa sắp xếp công việc cho cô sao?”
“Có sắp xếp cho tôi rồi.” Từ Giai Du mím môi.
“Là bởi vì công việc không được tốt sao?” Cung Linh Lung hỏi lại.
“Công việc còn tạm được.”
Thấy cô ấy không nói quá nhiều, rõ ràng là vì không muốn nói, chắc là có lý do khó nói gì đó, Cung Linh Lung cũng không tiện hỏi nhiều: “Giai Du, nếu cô có khó xử gì, có lẽ cần giúp đỡ thì cô có thể nói với tôi, cũng có thể nói cho mẹ và ông ngoại của cô.”
“Không có gì khó xử cả, tôi cũng không cần giúp đỡ.” Từ Giai Du có chút xa cách nói.
Cung Linh Lung nghĩ lại, hai người bọn họ cũng chỉ mới quen biết nhau, thậm chí còn không tính là bạn, tạm thời không nên hỏi quá nhiều về chuyện của cô ấy, chuyển sang đề tài khác: “Giai Du, lúc trước tôi nghe cô Thủy nói mấy năm nay cô đều ở nhà của cô mình, hiện tại cô vẫn còn ở nơi đó hả?”
“Không có, tôi đang thuê một căn nhà ở chung với bạn cùng lớp.” Từ Giai Du chỉ nói với cô, không nói cho mẹ cô ấy biết.