THẬP NIÊN 80: EM GÁI CỦA NAM CHỦ TRONG NIÊN ĐẠI VĂN ĐÃ TRỞ LẠI

Ôn Độ né tránh không đáp, còn hỏi: "Rốt cuộc em còn muốn có chị dâu hay không?”

"Không phải Kiều Huyên Huyên là được.

"Em cũng nghe thấy mấy lời bịa đặt rồi, bây giờ người có thể giúp anh trai cũng chỉ có em, em bảo bà nội đến nhà họ Chu cầu hôn, đợi đến nghỉ hè bọn anh sẽ trở về, em sẽ có một người chị dâu."

Ôn Độ lừa em gái.

Ôn Oanh vừa nghe được lời này, mà Kiều Huyền Huyền còn đang dòm ngó anh mình, thế là cô lập tức rất có tình nghĩa anh em mà nói: "Anh yên tâm, em cam đoan sẽ hoàn thành tốt thay anh. Chỉ là anh không cảm thấy như vậy có vẻ rất vội vàng sao? Không được tôn trọng con gái nhà người ta lắm nhỉ?"

"Anh trai em sợ đêm dài lắm mộng."

Đời trước, anh vì tìm kiếm em gái nên mới trời xui đất khiến lạc mất Chu Mẫn Nguyệt, lúc này đây anh nhất định phải nắm giữ cô ấy thật chặt chẽ trong tay.

"Biết rồi ạ!"

Ôn Oanh không hiểu vì sao ngay cả vợ mà anh trai cũng làm mất, nhưng chuyện mà anh trai dặn dò cô làm, cô nhất định sẽ làm thật tốt.

Bây giờ bà Ôn không cần theo sát trong cửa hàng mỗi ngày nữa, cô gái mà cháu trai giới thiệu đến rất không tệ. Chịu khổ chịu khó, rất được việc.

Có cô ấy ở trong cửa hàng, bà Ôn đã tiết kiệm được không ít công sức.

Bởi vậy bình thường bà trở về cũng rất sớm, không cần phải trông coi trong cửa hàng mỗi ngày.

Bà Ôn đang nấu cơm, chờ cơm xong bưng lên bàn mới nói: "Con vây quanh bà nửa ngày như vậy, có lời gì thì mau nói đi."

Ôn Oanh lấy lòng cười một tiếng: "Bà nội, lời con nói với bà, bà tuyệt đối không được tức giận."

"Bà có thể giận cái gì?"

Bà Ôn biết sức khỏe của cháu gái.

Tuy mấy năm nay thoạt nhìn giống như không có bệnh tật gì nhưng mỗi năm cô đều bị cảm sốt một lần, một lần kéo dài cả một tháng. Mỗi lần cháu gái bị bệnh, bà Ôn đều sốt ruột đến nỗi miệng như muốn bốc cháy.

Sau đó, bà Ôn cũng quen rồi.

Đừng nhìn bề ngoài bà bình tĩnh, trên thực tế buổi tối vẫn thức trắng cả đêm.

Tuy cháu gái nhỏ hiểu chuyện, nhưng cho dù cháu gái nhỏ không hiểu chuyện, bà cũng sẽ không tức giận với cháu gái.

"Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?" Bà Ôn bưng bát uống một ngụm canh, chờ cháu gái mở miệng.

Ôn Oanh quy củ ngồi xuống nói: "Anh trai con nhờ bà đi cầu hôn cho anh ấy" 

"Cái gì?"

Sau khi bà Ôn nghe được, sắc mặt nhất thời trở nên nghiêm túc.

Không đợi Ôn Oanh giải thích, bà đã gọi điện thoại cho cháu trai của mình.

Mười mấy phút sau, bà cúp điện thoại.

Bà Ôn chờ con trai và em trai trở về, sau đó ba người bọn họ thương lượng đến nửa đêm mới xác định được mọi thứ.

Chuyện sau đó ra sao, Ôn Oanh cũng không biết.

Cô chỉ biết không bao lâu sau, hôn sự của anh trai đã được quyết định.

Ôn Oanh thi đậu trung học phổ thông.

Mỗi ngày bắt đầu từng bước lên lớp. 

Bỗng nhiên có một ngày, cô nghe thấy các bạn học nói: "Phim mới của Ôn Thiều Ngọc phát sóng rồi, rất đẹp trai, tối qua tớ chỉ mải xem TV mà không làm bài tập."

Cô gái nói chuyện là một cô gái rất hoạt bát.

Bên cạnh cô ấy có không ít người vây quanh, Ôn Oanh ngồi yên ở vị trí phía trước

cô ấy, nghe cô ấy thảo luận phim truyền hình mới của ba cô cùng với rất nhiều bạn học mà khóe miệng hơi nhếch lên.

Sau khi ba cô trở về, cuối cùng cũng có biên chế.

Bây giờ đang làm việc tại xưởng phim.

Mỗi năm quay hai bộ phim điện ảnh, hai bộ phim truyền hình.

Là người bận rộn nhất trong nhà.

Đôi khi hắn bận rộn suốt mấy tháng không gặp được. Đến khi gặp lại thì cứ như gặp được một người xa lạ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi