TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Người hầu biệt thự đều đã đi ngủ, phòng khách diện tích thật lớn, vắng vẻ và yên tĩnh, Cảnh Hảo Hảo thật cẩn thận không để mình phát ra một chút tiếng vang, đi đến cửa trước, cô đổi giày, sau đó liền đẩy cửa ra, đi ra khỏi nhà.

Đi phía trước chưa tới vài bước, chính là bể bơi lộ thiên rất lớn, bên cạnh còn dừng một chiếc Land Rover cao một mét tám.

Cho dù lúc này đã sắp là mùa hạ, nhưng là nhiệt độ không khí giữa sườn núi vùng ngoại thành vẫn rất thấp, Cảnh Hảo Hảo chỉ mặc một kiện váy đơn bạc, hơi có chút lạnh, cô vừa đi đến cửa biệt thự, vừa đánh rùng mình một cái, nhưng đáy lòng lại bởi vì không có ở bên người Lương Thần mà thoải mái hơn rất nhiều.

Đi đường xuống chân núi, cách mỗi 50 mét, hai bên đường liền chia ra liền có đèn đường nhỏ, không khí tươi mát, tiếng côn trùng kêu vang không ngừng, hết thảy có vẻ đặc biệt an nhàn.

Cảnh Hảo Hảo thả chậm bước chân, vừa đi xuống núi, vừa lấy di động ra, gọi một chiếc xe taxi.

Cảnh Hảo Hảo cũng không có đi quá xa, xe taxi đã gọi liền đến.

Lúc về nhà, đã sắp là ba giờ rưỡi rạng sáng, Cảnh Hảo Hảo cũng như thường ngày, vừa cửa nhà, liền đi phòng tắm mở nước trước, sau đó liền bắt đầu khẩn cấp tắm rửa.

Cảnh Hảo Hảo vẫn giống như lần đầu tiên sau khi lên giường với Lương Thần, vẫn tắm đến da thịt chính mình nhiễm một tầng nhăn, mới đi ra từ trong phòng tắm.

Đáy lòng cô rõ ràng, chính mình tắm kỹ hơn nữa cũng sẽ không sạch sẽ, nhưng mà vẫn cố chấp muốn tắm rửa, giống như làm như vậy, cô sẽ không có quá bẩn thỉu nữa.

Cảnh Hảo Hảo nằm trên giường, miên man suy nghĩ hồi lâu, mới miễn cưỡng ngủ.

Tỉnh lại lần nữa, là bị điện thoại đánh thức.

Lúc Cảnh Hảo Hảo tìm điện thoại, thuận tiện nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, phát hiện sắc trời đã rất sáng.

Cô cầm lấy di động, theo thói quen nhìn thoáng qua biểu hiện cuộc gọi, nhìn thấy là “Lương Niên”, lúc này mới tiếp nghe.

“Hảo Hảo, xin lỗi, tối hôm qua anh uống nhiều quá, không thể đưa em về nhà.”

Vừa nhận điện thoại, Cảnh Hảo Hảo liền nghe được ngữ khí hơi có vài phần xin lỗi của Thẩm Lương Niên: “Hảo Hảo, hiện tại em ở đâu?”

Cảnh Hảo Hảo nghe nói như thế, theo bản năng nhìn nhìn làn da cơ thể của mình, lúc nhìn đến dấu hôn sâu cạn không đồng nhất trên người của mình, Cảnh Hảo Hảo rũ mi mắt, nói: “Em ở bên ngoài, con trai của phó đạo diễn kết hôn, lát nữa em muốn đi tham gia hôn lễ.”

“Cần anh đi cùng em không?”

“Không cần, ngày hôm qua anh uống nhiều như vậy, hôm nay nghỉ ngơi thật tốt, lại nói hôm nay cũng không phải chủ nhật, anh không cần làm việc ư?”

“Được rồi, chờ em tham gia hôn lễ xong, gọi điện thoại lại cho anh.”

“Vâng.”

Cảnh Hảo Hảo cúp điện thoại, nhìn nhìn thời gian, đã sắp mười giờ sáng, cô kéo thân thể có chút mệt mỏi, đi vào phòng tắm, sau khi rửa mặt, tìm một váy cổ cao mặc vào, liền xuống lầu mở xe của mình, đi tham gia hôn lễ của con trai phó đạo diễn.

Người đến hôn lễ rất nhiều, đại đa số đều là làng giải trí, mọi người gặp nhau cùng một chỗ, ngược lại không giống như là tham gia hôn lễ, càng như là quần phương tranh diễm.

Cảnh Hảo Hảo không có đi vào ăn tiệc, chỉ là sau khi tặng tiền mừng lên tiếng chào hỏi với phó đạo diễn, tỏ vẻ chính mình đã tới, liền rời đi.

Cảnh Hảo Hảo không biết nên đi đâu, cũng không biết nên làm cái gì, liền lái xe, đi dạo lung tung trên lối đi bộ ở thành phố Giang Sơn.

......

Trong hai mươi ngày Lương Thần liên tục đi công tác này, mỗi ngày đều có công việc và cuộc họp bận rộn không xong, thật vất vả có thời gian nghỉ ngơi, còn phải tham gia một ít bữa tiệc quan trọng, cho nên hoàn toàn không có nghỉ ngơi tốt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi