ABO

Ngay cả công cũng ngửi được mùi vị nồng nặc mà người O kia lưu lại trên người mình. Thái độ thụ như này, thật quá ôn hoà. Ôn hoà tới gần như quỷ dị.

Nhất là cậu còn vừa ngồi xem video. Cuộn video đó rõ ràng là có người cố ý gửi cho thụ.

Lần đầu tiên công có cảm giác mình không hiểu thụ. Anh cứ nghĩ thụ sẽ nháo long trời lở đất, lại không ngờ thụ quá mức bình thản như này. Giống như người vợ hiền thục, chăm chú giúp anh cởi áo ngoài.

Anh không phản đối chuyện cùng thụ một chỗ.

Người trong nhà cảm thấy tốt, anh cũng cảm thấy thụ không có gì không ổn, nên đồng ý.

Huống chi bề ngoài thụ thực sự xuất chúng. Công cho dù định lực hơn người, cũng sẽ tình cờ bị một cái nghiêng mặt, một nụ cười của thụ làm cho kinh diễm.

Công không tự chủ được lại nghĩ tới người O mà số phận an bài cho mình kia. Anh không nhớ rõ bộ dáng của người đó. Bởi vì mỗi lần gặp phải, đều bị một bầu trời tin tức tố bao vây. Nó khiến công hoảng loạn vô cùng. Chỉ là chống lại bản năng cũng đã cực kỳ mất công mất sức, nào còn tâm tư đâu mà để ý người kia trông thế nào.

Dòng suy nghĩ của anh bị thụ cắt ngang. Thụ giục anh đi tắm, còn mình thì đem áo khoác công vừa thay vào phòng giặt.

Trong lòng công nổi lên một cảm xúc kỳ lạ. Loại tâm tình này xuất hiện bất ngờ, khiến anh bị ảnh hưởng.

Anh nhìn bóng lưng thụ, mở miệng hỏi: "Em không định hỏi gì nữa sao?"

Thụ dừng bước, một lúc lâu sau mới nói: "Không muốn... Ít nhất bây giờ không muốn."

Công ngây ngẩn cả người, chỉ có thể nhìn theo thụ rời đi.

Công cảm thấy buồn bực, thậm chí có chút tức giận. Rõ ràng là anh sai trước, nhưng lại cảm thấy giận thụ.

Công gắng bình tĩnh lại, loại cảm giác mất khống chế này rất không hợp lý. Anh đổ tại vì mình bị người định mệnh kia ảnh hưởng tới nên đến bây giờ vẫn chưa thể bình phục tâm tình.

Công nhíu mày, vẫn cảm thấy người O kia xuất hiện quá mức kỳ lạ, quyết định phải điều tra một chút.

Mà lúc này, trong phòng giặt quần áo, thụ ném mạnh áo khoác của công xuống đất. Cậu cảm thấy buồn nôn. Cậu đương nhiên có thể ngửi được trên áo khoác có mùi người khác, cùng mùi vị độc nhất của công hoà lại với nhau.

Hai thứ mùi trộn với nhau cũng không khó ngửi.

Đương nhiên không khó ngửi. Đây là trời sinh một đôi, làm sao lại khó ngửi.

Thụ vẻ mặt hung dữ nhìn chằm chằm cái áo khoác kia. Nhăn nhó một lúc lâu, dần dần, biểu tình trên mặt cậu như bị người xoá đi, lại khôi phục bình thường.

Thụ khom lưng nhặt cái áo lên, bỏ vào trong máy, đổ thêm một lượng lớn nước giặt.

Bình luận

Truyện đang đọc