ABO

Anh mở mắt ra, bật đèn, đúng như dự đoán, nửa giường còn lại trống trơn, lại sờ ga trải giường, một mảnh lạnh lẽo.

Liếc nhìn đồng hồ, là ba giờ sáng.

Bọn họ kết hôn đã ba năm, tới nay vẫn luôn chung chăn chung gối. Công nhớ trước khi ngủ thụ vẫn bên cạnh.

Bây giờ người đâu?

Ôm một bụng nghi ngờ, công đứng dậy đi tìm. Căn nhà này là họ mua sau khi kết hôn, rất rộng, có ba tầng.

Công tìm mấy phút, mới thấy thụ ở trong bể bơi.

Giờ đang là mùa đông. Áo tắm được vắt ở một bên ghế nằm. Trên mặt bàn có ly rượu đổ, rượu đỏ dính sệt chảy đầy trên đất, đâu đâu cũng có.

Ánh sáng của bể bơi chiếu trên mặt công, từng tầng từng tầng lay động. Cơ thể thụ trải dài trong làn nước hồ xanh.

Cậu vừa mới bơi tới một bên thành bể đã bị một cánh tay phá tan mặt nước nắm lấy kéo lên.

Thụ giật mình sặc một ngụm nước, khó chịu ho khù khụ, vung tay thoát khỏi công, lại lao vào giữa bể bơi, chân vừa đạp đã bơi ra rất xa.

Mấy năm nay cảm xúc của thụ vẫn luôn không ổn định. Biện pháp giải quyết chính là đổi tuyến thể cũ về.

Nhưng công không nói đến chuyện này, thụ cũng không đề cập tới.

Hai người bọn họ giống như hai sợi dây bị ép quấn vào nhau, hoàn toàn dựa vào ngoại lực duy trì, không ai biết khi nào sẽ gãy.

Công không nhanh không chậm đi tới đầu đối diện, nhảy xuống trước khi thụ bơi tới.

Anh không cởi quần áo, đồ ngủ ướt hết. Thụ thẳng tắp một đường tiến vào ngực công, bị người ôm chặt.

Trên mặt thụ đều là nước, lạnh lùng nhìn công, trong mắt là ánh lửa chưa tắt.

Công thở dài: "Đều là cái dạng này, thế mà mấy hôm trước còn hỏi anh có muốn ly hôn không."

Thụ mặt không cảm xúc trả lời: "Anh muốn ly hôn?"

Công vuốt nước trên mặt thụ: "Anh nói rồi, chuyện kết hôn của chúng ta không phải là chuyện riêng của hai người."

Thụ vỗ bỏ tay công: "Em biết, em còn không ngốc đến nỗi quên mất mấy ngày trước mới cùng công ty anh ký một hợp đồng lớn."

Cậu không muốn bị ôm, công không còn cách nào khác đành phải thả cậu ra. Thụ giống như cá, muốn lủi khỏi lòng công.

Ai ngờ công đột nhiên từ phía sau bóp gáy cậu, dùng sức một cái, nhấc cậu đặt trên bờ.

Một giây sau, công cắn mạnh gáy cậu. Tin tức tố theo vết cắn tiến vào bên trong tuyến thể.

Thụ thân thể mềm nhũn, mặt đỏ bừng, ánh mắt mê mang nhìn bóng đêm.

Đêm nay trời không sao.

Mơ mơ hồ hồ, cậu nhớ tới mấy ngày trước đi lấy kết quả khám sức khoẻ, bác sĩ nói khả năng mang thai của cậu gần như bằng không.

Là do tuyến thể nhân tạo, lại thêm mấy năm nay thường xuyên duy trì dùng thuốc. Nếu như sớm đổi tuyến thể lại, có lẽ còn có hy vọng.

Thụ nhắm mắt lại, xoay người ôm công.

Cậu nghĩ tới người đàn ông một tháng trước nói đã đợi cậu mười sáu năm.

Nụ hôn nóng rực của công rơi trên cổ cậu. Cậu cũng nghĩ tới hình ảnh công cùng một người khác dây dưa trong xe kia.

Đột nhiên cậu cảm thấy buồn nôn, tàn nhẫn đẩy công ra.

Công không kịp chuẩn bị, buông lỏng tay ra. Thụ nhanh chóng đứng dậy, khoác áo vội vàng chạy chân trần vào.

Công ở phía sau hô một tiếng: "Chờ đã."

Thụ dừng bước, công cũng lên bờ: "Anh nói rồi em có thể hỏi anh. Anh chờ em hỏi. Còn có, đi dép vào đi."

Bình luận

Truyện đang đọc