ÁI TÌNH CHƯA DỨT

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc rời khỏi toà nhà Lam Vũ, Văn Kha vốn là muốn gọi xe về, nhưng mà Hàn Giang Khuyết lại gọi điện cho anh báo rằng mình sẽ lái xe đến đón, vì thế anh bèn ngồi yên trong đại sảnh đợi một lát.

Chẳng biết từ bao giờ trời đã bắt đầu vào đông, hoàng hôn buông xuống từ rất sớm, sắc trời chậm rãi chuyển từ màu cam thành màu xanh lam, Văn Kha cứ ngơ ngẩn nhìn như thế, điện thoại lúc này bỗng nhiên lại hiện lên tin tức nói về một siêu thị không người trực sau ba tháng nữa sẽ đi vào hoạt động thí điểm tại khu Bắc Thành.

Trước đây với thể loại tin tức xa xôi không thể với tới như vậy, đây là lần đầu tiên lại cách anh gần thế này, Omega đột nhiên cảm thấy có chút buồn bực mất tập trung.

Thông tin Quý Phi Vũ tiết lộ ra, quả thật khiến Văn Kha không biết nên làm gì thích đáng để có thể tiêu thụ lượng tin tức này.

Đương nhiên là anh tin rằng Phó Tiểu Vũ là người có tiền, thế nhưng giữa những người có tiền và giữa những việc làm ăn với nhau, vẫn có sự khác biệt như là trên trời dưới đất.

Giống như LITE của anh, được khởi động với mức đầu tư vốn là hai triệu, mặc dù là cá thể công ty nhỏ đến không thể nhỏ hơn được nữa nhưng làm công ty mạng+ khối tài sản tư hữu vẫn có thể miễn cưỡng tham gia được vào sàn giao dịch chứng khoán rồi.

Thế nhưng bất động sản thì lại không giống.

Loại thành thị cấp một như thành phố B, còn là khu Bắc Thành mới phát triển thành một khu phồn hoa như thế này, chỉ xét đến một mảnh đất đều có thể đạt đến con số mấy chục mấy trăm triệu, lại cộng thêm toà tháp đôi, siêu thị không người trực, khách sạn AI này đều là tất cả các hạng mục tiên phong đang trên đà phát triển.

Với khối tài sản hai triệu đi vào nơi này, chính là kiểu ngay cả một tiếng vang cũng hoàn toàn không nghe thấy được, có thể thực hiện những hạng mục ở quy mô lớn như tập đoàn IM thì cũng đủ tưởng tượng ra nguồn vốn và nhân mạch phía sau phải hùng hậu đến mức nào.

Dưới tay Phó Tiểu Vũ có những dự án xứng đáng với vài cái giá vài trăm triệu như vậy, sao lại có thể để ý đến một hạng mục cỏn con như ứng dụng Love is the end đây?

Văn Kha dường như đã tìm được nguồn cơn nỗi bực dọc của mình.

Nếu như không phải là Hàn Giang Khuyết, anh hoàn toàn không thể có mối quan hệ với người như Phó Tiểu Vũ, càng không thể được cậu giới thiệu với Lam Vũ, còn đồng ý cùng anh chuẩn bị dự án này.

Tất cả các câu hỏi đến cuối cùng, đều quy tụ tại một điểm là dựa vào cái gì?

Mối quan hệ giữa Hàn Giang Khuyết và Phó Tiểu Vũ, thật sự chỉ vẻn vẹn nhờ vào tình bạn mà đã có thể khiến một đứa con cưng của ông Trời, có thể hy sinh chút thời gian cùng tinh thần và thể lực đến giúp đỡ anh như vậy hay sao?

Trên thế giới này, tình cảm tuyệt đối không vì bất cứ lý do nào, cũng không phải là không có.

Nhưng Văn Kha đã đến cái tuổi này, lại càng cảm thấy mọi chuyện đều phải có lý do thiết thực của nó.

Đây là lần đầu tiên anh nghiêm túc tự hỏi rằng, nếu Hàn Giang Khuyết chỉ sinh ra trong một gia đình bình thường thì thật sự có thể trở thành bạn bè với Phó Tiểu Vũ sao?

Ngay lúc đó, Hàn Giang Khuyết cũng đã lái xe đến nơi.

Văn Kha ngồi vào trong xe, Alpha giống như thường ngày thuần thục nghiêng người qua, giúp anh thắt dây an toàn rồi lại chạm vào lòng bàn tay kiểm tra nhiệt độ của Omega, sau đó mới yên tâm quay trở lại ví trí lái xe của mình.

"Nhiệt độ lại hạ rồi, em có lạnh không?" Hàn Giang Khuyết tiếp tục hỏi: "Công việc hôm nay có thuận lợi không em?"

"Tôi không thấy lạnh." Văn Kha ngừng lại một chút, rồi mới bổ sung: "Công việc cũng rất thuận lợi."

"Buổi tối chúng ta đi uống canh thịt dê nhé, năm nay có vẻ thành phố B sẽ rất lạnh đấy, tôi đã mua cho em áo khoác lông vũ và găng tay mới đều được đặt ở ghế sau rồi, đợi lát nữa nếu em lạnh quá thì thay vào——"



Alpha cao to vừa lái xe vừa nói: "Tiểu Kha, qua một khoảng thời gian nữa hay là chúng ta mua một chiếc xe mới đi, sau này có con rồi đổi một chiếc SUV đi lại cũng tiện với tôi lái cũng quen hơn, không gian chiếc xe này của em quá nhỏ, đến lúc đó chúng ta cũng có thể tự lái xe đi du lịch."

Văn Kha nghe thấy vậy mới quay đầu qua nhìn về phía Hàn Giang Khuyết.

Ngũ quan của người này rõ nét lại sâu thẳm, mới nhìn quá sẽ cảm thấy vẻ ngoài của hắn rất lạnh lùng lại có khoảng cách, thế nhưng những lúc cứ liên tục lải nhải những điều vụn vặt thế này lại càng mang đến cảm giác mâu thuẫn.

Hàn Giang Khuyết hoàn toàn không giống với các Alpha khác, hơn nữa sự bất đồng này chỉ có người gần gũi nhất mới có thể cảm nhận thấy được.

Thế giới của đại đa số Alpha là hướng ra bên ngoài tìm kiếm thăm dò, giống như Trác Viễn vậy, sự chú ý của bọn họ sẽ rất tự nhiên mà nghiêng về sự nghiệp cùng sự thành công trên ý nghĩa.

Nhưng sự chú ý của Hàn Giang Khuyết lại hướng về những điều cốt lõi bên trong.

So với những thứ khác, hắn càng quan tâm hơn đến việc tủ lạnh trong nhà có sữa chua vị hoa quả mà Văn Kha thích ăn hay không, càng muốn quan tâm đến việc trữ nhiều thức ăn trong thời kỳ phát tình của bạn đời mình, càng thích chuyện đặt tâm tư vào việc trang trí nhà cửa thành căn phòng lông xù ấm áp hơn.

Hắn là một Alpha đặc biệt đến mức... gần như có hơi bí ẩn.

"Ừm." Văn Kha thất thần nhìn ra cảnh sắc bên ngoài cửa sổ xe, qua một lát anh mới đột nhiên hỏi rằng: "Hàn Giang Khuyết, lúc ở Mỹ cậu đã lái loại SUV nào?"

"Ơi?" Hàn Giang Khuyết đang xem hướng dẫn nên trả lời theo bản năng: "Land Rover (*)."

(*)= Land Rover: Thách thức mọi giới hạn Above and Beyond, dòng xe SUV cao cấp, ở Việt Nam mẫu xe trong dòng này thấp nhất cũng có giá khởi điểm là hơn 2 tỷ.



Sau khi Hàn Giang Khuyết dứt lời, chính mình gần như cũng cảm thấy có chút không đúng lắm, bầu không khí trong xe cũng trở nên yên tĩnh.

...

Văn Kha yên lặng trong chốc lát, không nói lời nào.

Vẫn là Hàn Giang Khuyết trong thời gian chờ đèn đỏ mới dè dặt hỏi: "Tiểu Kha, sao bỗng nhiên em lại hỏi đến cái này?"

"Hàn Giang Khuyết, Phó Tiểu Vũ không chỉ là ông chủ của câu lạc bộ LM thôi, đúng không?"

Sau khi yêu đương cuồng nhiệt, Văn Kha vẫn là rất ít khi dùng giọng điệu nặng nề như vậy mà gọi thẳng ba chữ "Hàn Giang Khuyết" này, sắc mặt và cả người Alpha trong nhất thời đều trở nên căng thẳng.

Anh hít sâu một hơi, khẽ tiếp tục: "Cậu ấy là người phụ trách các hạng mục của tập đoàn IM ở khu Bắc Thành này có đúng không? Một người trẻ tuổi như thế mà đã có thể đảm đương những dự án có giá cả trăm triệu, điều này phải cần đến bối cảnh gia thế như nào đây? Tại sao trước đây cậu không nói thật với tôi?"

Khi nghe thấy những câu hỏi liên tiếp mà Văn Kha đặt ra đều là liên quan đến Phó Tiểu Vũ, Hàn Giang Khuyết dường như mới có thể thả lỏng chút xíu.

Hắn vừa khởi động xe, vừa chậm rãi nói: "Bởi vì khi tôi tìm đến cậu ấy nhờ xem giúp dự án của em, tôi sợ nếu nói ra thì em sẽ có áp lực..."

Alpha nói đến đây, lại không nhịn được mà quay đầu qua, căng thẳng theo dõi sắc mặt của Văn Kha một lúc, rồi mới lắp bắp nói tiếp: "Phó Tiểu Vũ cậu ấy, quả thật là tổng phụ trách của các dự án ở khu Bắc Thành, câu lạc bộ LM là một trong những hạng mục được phát triển ở đây, thế nên cậu ấy cũng là ông chủ của LM."

Văn Kha lại yên lặng, qua một lát mới lẩm bẩm rất nhỏ: "Vậy, vậy cậu và cậu ấy..."

"Sao vậy em?"

Đầu óc anh cũng rối cả lên, trong thời gian ngắn cũng không hiểu rõ được suy nghĩ của mình, qua một lúc rất lâu mới lại ngẩng đầu lên, khẽ hỏi: "Cậu và cậu ấy thật sự chỉ là bạn bè sao?"

Hàn Giang Khuyết thoáng bối rối, nhưng mà cũng lờ mờ cảm thấy được câu hỏi này khiến cho câu chuyện trở nên có chút nghiêm trọng, cho nên hắn liền xoay vô-lăng dừng xe lại trong một ngõ nhỏ.

Đợi đến khi chiếc xe dừng hẳn lại, Văn Kha mới khụt khịt mũi, tiếng nói cũng càng trở nên nhỏ hơn: "Land Rover của cậu... Không phải là do cậu ấy mua cho chứ?"

Ánh sáng trong xe rất tối, nhưng dường như vẫn có thể loáng thoáng nhìn thấy vành mắt của Omega đã đỏ hoe.

Hàn Giang Khuyết hít vào một ngụm khí lạnh, ngay lập tức cũng không biết nên giải thích thế nào.

"Kim chủ" Phó Tiểu Vũ, có tiếng nhưng không có miếng ?

Bình luận

Truyện đang đọc