ANH CÓ QUYỀN TIẾP TỤC YÊU THẦM

Vì tập trung điều tra, Cố Diễn gánh giúp Tề Khê một phần công việc để Tề Khê có thời gian đi tìm chứng cứ.

Để không phụ khổ tâm của Cố Diễn, Tề Khê không hề lãng phí phút giây nào.

Trong lòng cô đã có kế hoạch tổng thể rồi.

Đầu tiên Tề Khê đăng nhập Weibo, nhấn vào trang chủ của "Nước chảy nhỏ giọt", quả nhiên lần này Tề Thuỵ Minh đi công tác, Vương Quyên lại đi cùng, đang xây dựng hình tượng luật sư thành công, bận rộn trên mạng truyền thông.

"Vừa đi công tác, tháng này thật sự là người bay trên trời luôn rồi."

Vì tạo tính chân thật, người đàn bà này còn để định vị là sân bay Thành phố Dung.

Tốt rồi.

Tề Khê chưa bao giờ cảm ơn mạng xã hội đến như vậy.

May mà cả Tề Thuỵ Minh và Vương Quyên đều không ở Thành phố Dung, do đó sẽ không xuất hiện việc hai người kia ngăn Tề Khê thu thập chứng cứ, nên Tề Khê phải nhân dịp này mà xử lý hết những chuyện cần làm.

Cô gần như ngay tức khắc chạy đến công ty Thuỵ Minh, mang danh nghĩa là mình đi gặp khách hàng ở gần đây nên hẹn chị Lý ra ngoài vào buổi trưa.

"Chị Lý, hôm trước mưa to, may mà chị cho em khăn mặt để lau khô, nếu không chắc chắn em sẽ bị bệnh, nhân dịp hôm nay em vừa khéo có việc ở gần đây, em nghĩ dù thế nào cũng phải mời chị ăn một bữa cơm để cảm ơn."

Chuyện lần trước chỉ là cái cớ, chị Lý cũng không hề nghi ngờ gì cả, cười ha ha nói Tề Khê không cần để ý.

Chị Lý là nhân viên lâu năm của Thuỵ Minh, có thể nhìn Tề Khê trưởng thành, vốn dĩ chị Lý cũng có cảm giác thân thiết với Tề Khê, bây giờ hai người cùng ngồi ăn chung một bàn, chị Lý đang buồn về chuyện con trai sắp thi đại học, chọn ngành truong tương lai, Tề Khê dùng thân phận người có kinh nghiệm đưa ra không ít đề nghị, khoảng cách giữa hai người nhanh chóng được kéo gần lại.

Thấy thời cơ đã chín muồi, Tề Khê đổi đề tài: "Đúng rồi chị Lý, lần trước hôm tiệc sinh nhật mẹ em, ba em muốn làm một lần phô trương thật lớn với phong cách hoàn toàn mới, còn nói là luật sư trong công ty hỗ trợ thu xếp, em nghe nói là luật sư Vương Quyên? Đúng không nhỉ?"

Nếu ngay cả vợ mình cũng có thể giấu đến mười năm, cả vợ cũng không cảm nhận được, Tề Khê đoán là quan hệ của Tề Thuỵ Minh và Vương Quyên hoàn toàn giữ bí mật với những người khác, nếu không trên đời không có tường nào kín gió, chuyện Tề Thuỵ Minh có quan hệ ngoại tình không trong sạch bên ngoài đã sớm truyền đến tai mẹ con cô.

Gần như ngay khi Tề Khê hỏi ra câu này, mắt cô quan sát nét mặt chị Lý không rời, quả nhiên, trên mặt chị ấy ngay cả chút dao động nhỏ cũng không có, trong mắt không hề có ý né tránh, thậm chí ngay cả xấu hổ, kinh ngạc hoặc là khựng lại một giây cũng không có, rõ ràng là mối quan hệ thật sự giữa Tề Thuỵ Minh và Vương Quyên không bị lộ trong công ty.

Do vậy, đối với câu hỏi của Tề Khê, chị Lý chẳng nghi ngờ chút nào, liên tục gật đầu: "Đúng là Vương Quyên, đều do cô ấy sắp xếp, ngay cả túi hôm sinh nhật của mẹ em, ba em cũng nhờ cô ấy chọn cho, còn trực tiếp khen ngợi cô ấy nữa."

Chị Lý là một người không có tâm cơ, Tề Khê nghe xong thì gần như không kiềm chế được cơn giận.

Tề Thuỵ Minh không chỉ để Vương Quyên sắp xếp hội trường sinh nhật cho mẹ cô, thậm chí ngay cả cái túi Coach kia cũng là do người đàn bà đó chọn!

Cô ta cũng có mặt ở đó! Tự mình xách túi Hermès còn rủ lòng từ bi chọn một cái Coach cho mẹ Tề Khê sao?

Sao cô ta không đi chết đi!

Ỷ việc trường quốc tế Phong Lăng học nội trú từ thứ Hai đến thứ Sáu, Vương Quyên sinh một đứa trẻ, một lần vất vả cả đời nhàn nhã, ngày thường không cần chăm sóc đứa bé, học phí ngất trời đều do Tề Thuỵ Minh đóng, còn bản thân cô ta chỉ cần chịu trách nhiệm xinh đẹp như hoa, duỗi tay đòi tiền Tề Thuỵ Minh. Sau đó Tề Thuỵ Minh đi đâu, cô ta sẽ theo đuôi đến đó du sơn ngoạn thuỷ, tiện thể còn xây dựng hình tượng một người xinh đẹp, giàu có có công việc độc lập trên Weibo, thật đúng là món lợi nào cũng bị cô ta chiếm hết rồi.

Tề Khê kiềm chế sự ghê tởm trong lòng mình, tươi cười nói: "Thật sự là chọn rất tốt, mẹ em rất vui, em nghe ba nói là luật sư trong công ty hỗ trợ sắp xếp hoạt động hôm sinh nhật, em vẫn định đến cảm ơn. Mẹ em còn dặn đi dặn lại bảo em phải tặng một món quà nhỏ cho luật sư Vương Quyên, chẳng qua là bất luận thế nào ba em cũng không đồng ý, nói như vậy để những đồng nghiệp còn lại trong công ty nhìn thấy thì không được tốt cho lắm, sẽ cảm thấy Vương Quyên và gia đình ông chủ có mối quan hệ cá nhân, sẽ ảnh hưởng không tốt tới luật sư Vương."

Tề Khê giả vờ dáng vẻ oán trách ba mình, than thở: "Nếu không thì em có đến trực tiếp công ty gặp mặt luật sư Vương để cảm ơn rồi. Như bây giờ, không biết sau này về nhà làm sao em báo cáo kết quả với mẹ em nữa đây."

Trên mặt chị Lý rất thấu hiểu: "Ây da, luật sư Tề của chúng ta đúng là rất chú ý ở phương diện này. Thật ra phần lớn nhân sự trong Thuỵ Minh đều cố định, mọi nơi mọi chỗ mọi người đều gần như là người nhà, có chút quan hệ cá nhân chẳng phải là bình thường sao?"

Tề Khê nhíu nhíu mày, tỏ ra nét mặt không còn gì để nói: "Đúng rồi đó! Cũng chỉ có mỗi ba em suy nghĩ cổ hủ thôi!"

Tề Khê nói đến đây, lại đổi chủ đề: "Cho nên chị Lý à, chị có thể cho em xin địa chỉ gia đình của luật sư Vương được không? Em nhanh chóng gửi đến cho cô ấy, sau đó lén nhắn tin cho cô ấy, hẹn cô ấy ra ngoài ăn một bữa cơm cảm ơn, như vậy ba em sẽ không biết."

Chị Lý vốn là người nhiệt tình, bây giờ lại ngồi đối diện con gái ông chủ, không hề hoài nghi chút nào, gật đầu ngay, nói: "Không thành vấn đề, em chờ đó đi, chị quay về mở ngay hồ sơ hành chính rồi gửi địa chỉ của cô ấy cho em."

Tề Khê lộ ra nụ cười thật lòng đầu tiên từ khi bắt đầu bữa cơm này đến giờ, cô nhẹ nhàng thở phào, lại trò chuyện thêm với chị Lý một lát nữa rồi mới tạm biệt.

Chẳng mất thời gian bao lâu, trên đường quay về, cô đã nhận được tin nhắn chị Lý gửi đến.

Hoa viên Hạng Thành, toà số 6, căn hộ 403.

Quả nhiên địa chỉ của Vương Quyên giống như đúc khu nhà trước đây Tề Khê đã điều tra bằng cách loại trừ.

Nhưng mà bây giờ Tề Khê đã nhận được địa chỉ tường tận và số điện thoại liên hệ của cô ta.

Cô quay lại công ty luật sư, gần như là ngựa không ngừng vó chạy đến chia sẻ với Cố Diễn thành quả của mình, hơn nữa còn đưa số điện thoại di động của Vương Quyên cho Cố Diễn.

Sau khi xác nhận xong địa chỉ của Vương Quyên, bước tiếp theo chính là xác nhận căn hộ này thật sự là dưới danh nghĩa của Vương Quyên chứ không phải do Vương Quyên thuê để ở.

Cố Diễn tìm một phòng họp, bây giờ bấm gọi điện thoại cho Vương Quyên: "Xin chào, xin hỏi cô có phải là cô Vương Quyên ở căn hộ 403, tòa số 6, hoa viên Hạng Thành đúng không?"

Cố Diễn mở loa ngoài, quả nhiên, giọng Vương Quyên ở bên kia điện thoại vô cùng nghi hoặc: "Có chuyện gì? Anh là ai?"

"Chào cô, trước đây tôi thấy trên trang web môi giới bất động sản thấy được căn hộ mẫu của cô, tôi rất muốn mua, thông qua một chút cách riêng, tôi có được cách liên hệ của cô, tôi không muốn thông qua môi giới, muốn chúng ta lén giao dịch..."

Có vẻ như Vương Quyên không kiên nhẫn cho lắm: "Tôi không bán! Tôi không biết anh lấy được số điện thoại của tôi ở đâu, nhưng tôi chưa bao giờ nói với môi giới rằng tôi muốn bán căn hộ này..."

"Vậy cô là chủ căn nhà sao? Hay là khách thuê? Nếu là khách thuê thì cô có thể cho tôi xin cách liên lạc với chủ nhà được không?"

Bởi vì Cố Diễn làm phiền, quả nhiên Vương Quyên ở đầu bên kia điện thoại đã nổi giận: "Anh này, anh không hiểu tiếng người à? Tôi đã nói là không bán! Đương nhiên tôi là chủ nhà! Căn hộ này không bán! Anh mà tiếp tục quấy rầy tôi, tôi sẽ báo cảnh sát!"

Cô ta đùng đùng giận dữ nói dứt lời thì ngắt điện thoại.

Cố Diễn khẽ thở phào, tắt máy ghi âm, lưu file lại gửi cho Tề Khê, sau đó anh liếc mắt nhìn Tề Khê một cái: "Đã xác nhận xong, căn hộ này đăng ký dưới tên của cô ta."

Dựa vào bối cảnh xuất thân và lý lịch công tác của Vương Quyên, tuyệt đối không thể dựa vào bản thân mà mua được căn nhà thế này, như vậy không cần phải nói, đương nhiên là Tề Thuỵ Minh dùng tài sản trong thời kỳ hôn nhân mua cho Vương Quyên.

Tề Khê phân loại, sắp xếp lại tất cả chứng cứ.

Lúc này đã gần đến giờ tan tầm, cô không hề lãng phí thời gian chút nào, chạy thẳng đến bể bơi trong phòng tập thể thao trước đây mẹ cô hay đi spa.

Thấy cô không phải là hội viên của phòng tập, lại là gương mặt mới, nhân viên kinh doanh của phòng tập nhanh chóng bước lên nhiệt tình đón tiếp: "Người đẹp, tôi có thể giúp gì được cho cô?"

"Ừm, em trai tôi muốn đăng ký một lớp học bơi, vừa hay đúng lúc tôi rảnh nên muốn đến khảo sát tình hình bể bơi một chút."

Nhân viên kinh doanh vừa nghe thấy tiền sắp đến cửa, thái độ lúc này càng nhiệt tình hơn: "Vậy cô đến đây là đúng rồi, gần đây chúng tôi đang có hoạt động này, có combo bơi lội có ưu đãi, em trai cô bao nhiêu tuổi rồi? Có muốn tham gia lớp riêng 1:1 không?"

"Em trai tôi mười tuổi, cũng học tiểu học." Tề Khê lộ ra vẻ mặt không an lòng, "Học bơi có nhỏ quá hay không?"

"Không nhỏ, không nhỏ! Ở đây chúng tôi có rất nhiều bé trai ở tuổi này!"

Đối phương vừa nói vừa đưa Tề Khê đến gần khu vực bể bơi: "Nếu không thì cô thay dép lê đi, tôi đưa cô đến bể bơi để xem hoàn cảnh. Hồ ở đây của chúng tôi có nhiệt độ ổn định, được khử trùng hàng ngày, bây giờ đúng lúc đang khử trùng nên không có khách, tôi có thể dẫn cô đi xem một vòng, hoàn cảnh ở chỗ chúng tôi được giữ gìn vô cùng tốt."

Tề Khê giả vờ giả vịt nhìn một vòng, nói mấy vấn đề, giả bộ có vẻ vô cùng động lòng muốn ghi danh, nhưng lại lộ ngay ra ý chần chừ: "Nhưng trường của em trai tôi cách chỗ này xa quá, ngày thường đều học nội trú, chỉ có cuối tuần mới có thể về nhà, nhưng cuối tuần đã đăng ký những lớp năng khiếu khác rồi, không có thời gian..."

"Ây da, người đẹp à, giao thông ở thành phố Dung phát triển như vậy, dù xa thì xa đến đâu được? Em trai cô học ở trường nào vậy?"

"Em trai tôi học ở trường quốc tế Lăng Phong."

Nhân viên kinh doanh vừa nghe thấy vậy đã tiếp lời: "Vậy thì cô cũng đừng lo! Nói cũng thật khéo, có học sinh ở trường này đăng ký lớp bơi riêng ở chỗ chúng tôi." Anh ta vỗ vỗ gáy, dường như là nhớ đến cái gì đó, "Gượng đã, còn cùng tuổi em trai cô, cũng là mười tuổi đó! Cậu ấy cũng học nội trú, nhưng có thể nói chuyện với nhà trường, xin phép thì không sao, mỗi tuần có một buổi tối cậu ấy đều đến chỗ chúng tôi học một khoá riêng một kèm một đó."

Ha ha, vậy cũng được sao?

Dù sao thì Tề Thuỵ Minh mong con trai đến phát điên rồi, bình thường phải giấu giếm, lại không thể gióng trống khua chiêng đi gặp con trai, e là ngày ngày nhớ đêm mong không nhịn được, nhưng vì sợ lộ, chị đành lợi dụng lúc Hề Văn đến khách sạn làm spa, lấy danh nghĩa chở vợ đi spa để gặp gỡ đứa con trai bảo bối kia của ông ta một chút thôi.

Cho nên cho dù huấn luyện viên bơi lội ở khách sạn này có tệ đến thế nào thì Tề Thuỵ Minh cũng phải đưa con trai mình đến đây học bơi. Dù sao thì học bơi là phụ, gặp con trai bảo bối mới là quan trọng.

Nhưng trên mặt Tề Khê không để lộ gì cả, cô chỉ lộ ra ánh mắt ngạc nhiên vừa phải: "Ấy, cậu ấy tên là gì thế? Không chừng còn là bạn học với em trai tôi đấy, tôi phải nhanh chóng nói với em trai tôi mới được, thằng nhóc này không nhiệt tình với những hoạt động thể dục rèn luyện như bơi lội này cho lắm, nhưng nó hơi hen suyễn nên gia đình chúng tôi cũng muốn tốt cho sức khoẻ của nó, muốn đăng ký cho nó học bơi."

Tề Khê bổ sung thêm: "Nếu nó biết có bạn học chung, không chừng nó đồng ý đến đây đó!"

Nhân viên kinh doanh chỉ thầm mong nhanh chóng bán được lớp, lại nghe nói em trai Tề Khê học ở trường quốc tế tư nhân quý tộc, cảm thấy là một con cá lớn, vì vậy nói ngay: "Cậu bé kia tên là Vương Tề Lượng!"

"Họ Vương à, trong lớp em trai tôi có mấy người họ Vương lận, ba chữ Vương Tề Lượng viết thế nào vậy?"

Nhân viên kinh doanh không nghĩ nhiều: "Tề trong chỉnh tề, Lượng trong sáng ngời. Tôi nhớ lại xem, lớp 2A trường quốc tế Phong Lăng, trước đó đăng ký ở chỗ tôi, đăng ký lớp riêng 1:1, hiệu quả rất tốt, bây giờ đã bơi được rồi đó..."

Vương Tề Lượng.

Chỉ mỗi cái tên này, Tề Khê đã xác định đây chính là con riêng của Tề Thuỵ Minh và Vương Quyên, bởi vì đây chính là phong cách đặt tên của Tề Thuỵ Minh - ông ta thích đặt hai họ của cha mẹ vào trong tên của con, mang tiếng tốt là viết như vậy thì đứa bé mới là kết tinh tình yêu của cha mẹ.

Giống như trong tên của Tề Khê có chữ "Khê", là đồng âm của chữ "Hề" trong tên mẹ cô Hề Văn.

Chỉ là trước đây Tề Khê thích tên mình biết bao nhiêu thì bây giờ nghe thấy ba chữ Vương Tề Lượng, cô sẽ cảm thấy ghê tởm bấy nhiêu.

Ánh sáng trong sinh mệnh của Vương Quyên và Tề Thuỵ Minh sao?

Đúng là vô liêm sỉ không có giới hạn.

Trong lòng Tề Khê vô cùng phẫn nộ và căm thù, tên này thật sự giống như một màu đen đầy châm biếm.

Nội tâm cô ngập tràn trào phúng, cười lạnh, nhưng trên mặt lại là vẻ vô cùng đắn đo, chẳng để lộ gì cả, chỉ đành tiếc nuối, nói: "Ây da, lớp A à, vậy thì tiếc quá, không cùng lớp với em trai tôi."

Sau đó, Tề Khê lại hỏi thêm mấy vấn đề về việc đăng ký lớp riêng 1:1, thêm WeChat của nhân viên kinh doanh xong mới xoay người tạm biệt.

Hay lắm, bây giờ mà nói, địch ở ngoài sáng, ta ở trong tối.

Đến lúc này, Tề Khê cơ bản đã sắp xếp và thăm dò đại khái tình hình của Vương Quyên và đứa con riêng kia rồi.

Còn cách hai ngày nữa là đôi cẩu nam nữ Tề Thuỵ Minh và Vương Quyên này sẽ quay về thành phố Dung. Trong thời gian hai ngày này, Tề Khê tương đối chắc chắn là đủ cho cô, Cố Diễn và mẹ mình cùng nhau ngồi xuống để xâu chuỗi hết tất cả chứng cứ, rồi lần theo dấu vết để lại tìm kiếm những danh sách tài sản khác, cũng đủ để Tề Khê suy nghĩ xem sau này phải đối xử với đôi nam nữ ngoại tình không biết xấu hổ này thế nào.

Trước đây, cho dù là xem phim truyền hình, hễ thấy trong phim có hình ảnh phụ nữ khóc lóc thì Tề Thuỵ Minh luôn thể hiện rằng ông ta rất chướng mắt. Đến bây giờ Tề Khê vẫn còn nhớ ông ta đã nói thế nào...

"Con gái chẳng được tích sự gì, chỉ biết một khóc, hai quậy, ba thắt cổ, chẳng có chút năng lực nào. Khóc có ích gì chứ?"

Đúng vậy, khóc có ích gì đâu?

Xã hội này đeo gông xiềng cho phụ nữ, cảm thấy phụ nữ dịu dàng nhường nhịn là đức hạnh, những người phụ nữ thích cạnh tranh với đàn ông bị xem là không phải kiểu đàn ông thích hoặc là bị chụp cho những cái hình dung mang nghĩa xấu như dã tâm quá lớn gì đó, giống như đàn ông theo đuổi chiến thắng là chuyện đương nhiên, còn phụ nữ muốn thắng thì đều là đại nghịch bất đạo.

Nhưng mà, phụ nữ có cần được đàn ông thích không?

Giá trị của phụ nữ nằm ở chỗ được người khác phái thích sao?

Phụ nữ không thể chiến thắng được à?

Những người đàn ông phủ nhận phụ nữ, trọng nam khinh nữ giống như Tề Thuỵ Minh, chỉ sợ là để loại trừ một số phụ nữ xuất sắc có tài năng tạo thành uy hiếp với ông ta đi?

Ông ta quả thật là đàn ông, nhưng trong giới luật sư, ông ta có xuất sắc bằng một phần mười của Cố Tuyết Hàm không? Trên miệng cứ suốt ngày hô nào đàn ông mới có thể bộc lộ tài năng trong giới luật sư. Trên thực tế, bản thân ông ta chẳng qua cũng chỉ là một luật sư hạng ba, những nữ luật sư giỏi hơn Tề Thuỵ Minh, chỉ riêng bản thân Tề Khê đã gặp qua cũng đã không dưới mười người rồi.

Trong một lĩnh vực nào đó, đàn ông dễ tạo được thành tựu hơn, chỉ sợ đó chỉ là gian kế do đàn ông dát vàng lên mặt mình, sau đó dùng để tẩy não phụ nữ để loại bỏ cạnh tranh đi!

Sự cố gắng và chấp nhất với danh hiệu thứ nhất của Tề Khê, từ trước đến nay đều bị Tề Thuỵ Minh lên án thành tranh cường háo thắng, hơn nữa tính cách quả quyết như vậy sẽ không giành được hạnh phúc, con gái không nên mạnh mẽ như vậy.

Nhưng mãi cho đến giờ phút này, Tề Khê mới chính thức phủ định quan điểm của Tề Thuỵ Minh từ trong tâm khảm của chính mình.

Chính vì là phụ nữ cho nên mới càng phải mạnh mẽ, cường thế, mới càng phải tiến công, tranh thủ, càng phải chiến đấu.

Bình luận

Truyện đang đọc