ANH CÓ QUYỀN TIẾP TỤC YÊU THẦM

Cũng không biết hôm đó Cố Tuyết Hàm nói gì với Hề Văn, rõ ràng tâm trạng của mẹ hôm chính thức ly hôn còn suy sụp, nhưng không bao lâu sau, Tề Khê gặp mẹ, lại phát hiện ánh mắt bà như phát sáng.

Lúc Tề Khê lo cho mẹ nên về nhà thăm bà, bà đang thử một bộ váy công sở. Thấy Tề Khê, bà hơi ngượng ngùng, nhưng vô cùng có tinh thần: "Khê Khê, mẹ nhiều năm không đi làm, không biết ở công ty luật ở tuổi mẹ mà mặc như vầy có lố quá không?"

Làm gì có!

Tề Khê thành thật nói: "Mẹ, dáng mẹ giữ gìn tốt thế kia, mặc trang phục công sở như vậy dáng vẻ thật sự là oai vệ hiên ngang. Bộ quần áo này hợp với mẹ lắm!"

Hề Văn nghe xong, như thể trút được gánh nặng, nhẹ nhàng thở ra: "Vậy là tốt rồi. Là Tuyết Hàm chọn cho mẹ. Hóa ra cô ấy cũng tốt nghiệp học viện pháp lý của Đại học Dung, nói đúng ra thì vẫn là đàn em của mẹ. Đàn chị như mẹ thật là không có gì khá khẩm, chuyện gì cũng đi phiền phức đàn em..."

Tính tình của mẹ Tề Khê thuộc dạng chậm nhiệt, có thể gọi thẳng "Tuyết Hàm" như vậy, có thể thấy hai người thuộc dạng vừa gặp như đã quen từ lâu.

Tề Khê vui trong bụng, nhưng với chuyện mua quần áo công sở này của mẹ vẫn hơi tò mò: "Mẹ, mẹ là định..."

Không đợi Tề Khê nói xong, Hề Văn vừa dịu dàng lại phấn chấn mà thông báo tin tức: "Mẹ định quay lại nghề."

Đối mặt với Tề Khê đang kinh ngạc, Hề Văn bình tĩnh lại, bà giải thích: "Tuy mẹ lớn tuổi, giai đoạn giữa cũng không có kinh nghiệm làm việc, nhưng mẹ từng đỗ sát hạch tư pháp, lại tốt nghiệp Học viện pháp lý Đại học Dung. Con cũng lớn rồi, không cần mẹ phụ đạo bài vở hay chăm sóc cuộc sống hằng ngày. Ly hôn cũng ly hôn rồi, không có đàn ông trói buộc ảnh hưởng đến quyết định của mẹ. Trong nhà cũng không có việc gì có thể níu tay níu chân mẹ, không có gì ảnh hưởng. Cho nên tăng ca, công tác gì mẹ cũng làm được. Tuy rằng không thể giống như con vào được công ty luật hàng đầu như Cạnh Hợp, nhưng Tuyết Hàm quen một công ty luật vừa mới khởi nghiệp, chính là cần người. Lương cũng không cao lắm, nhưng cũng đều là người cùng tốt nghiệp từ Học viện pháp lý của Đại học Dung. Người sáng lập là đàn anh trên mẹ một khóa. Tuyết Hàm đề cử mẹ, bọn họ đồng ý cho mẹ thử..."

Nói đến đây, Hề Văn quả nhiên có chút không yên tâm: "Cũng không biết mẹ có thể làm tốt không..."

Người không thể nhàn rỗi. Chỉ cần có việc làm, có mục tiêu cuộc sống thì sẽ có cái để phấn đấu. Giờ phút này, Tề Khê nhìn thấy trên mặt mẹ, dù rằng dáng vẻ bi thương vẫn còn, nhưng lại càng nhiều tâm tình đối với tương lai chưa biết và kỳ vọng vào cuộc sống công sở.

“Mẹ! Mẹ đương nhiên có thể làm rất tốt! Hễ có gì không hiểu, sau này cứ hỏi người đi trước là con nè!"

Hề Văn nghe xong, giả vờ muốn đánh Tề Khê: "Con lại chọc mẹ rồi."

"Sao mà giễu cợt! Sau này mẹ sẽ là tấm chiếu mới gia nhập vào công ty luật, là làm luật sư tập sự bắt đầu từ những công việc lặt vặt. Nhưng con tốt xấu gì cũng đã làm luật sư tập sự một thời gian, so với mẹ cũng có nhiều kinh nghiệm hơn. Thế nào? Cuối tuần nấu cho con một nồi gà, con sẽ truyền đạt cho mẹ miễn phí những kỹ năng quý giá của luật sư tập sự."

"Giờ chúng ta hẹn với nhau, chờ mẹ hết một năm tập sự, có thể độc lập thụ lý vụ việc, chúng ta sẽ đấu với nhau, xem trong một năm ai kiếm được nhiều tiền hơn."

Lời nói của Tề Khê cũng dấy lên tinh thần cạnh tranh của Hề Văn. Bà nghĩ ngợi, cười gật đầu: "Được, Tuyết Hàm nói, luật sư ngoài kỹ năng chuyên môn, còn rất chú trọng cách xử sự với mọi người, khai thông tình cảm. Cô ấy thấy tuổi tác của mẹ cũng không nhất định là điểm xấu. Mẹ không chịu thua, phải so với con một lần!"

Hai mẹ con hai mặt một lời, thật sự vui vẻ đề ra những chi tiết của cuộc thi đấu.

Tề Khê nhìn thấy ánh mắt mẹ lần nữa sáng lên, từ đáy lòng cảm thấy vô cùng phấn khởi.

**

Cuộc sống của Hề Văn bên này đang được thu xếp lại trật tự sau thương tổn nặng nề, nhưng Tề Thụy Minh bên kia lại không trải qua tốt đẹp được như vậy.

Từ ban đầu Tề Thụy Minh đã không muốn ly hôn, dù sao Hề Văn thoải mái độ lượng, bằng cấp tốt, học thức rộng, tính tình còn ôn hòa. Làm vợ, bà ấy mới là người có thể cùng mình dốc lòng san sẻ. Vương Quyên ngoại trừ lợi thế tuổi trẻ, dung mạo xinh đẹp, thì là người phụ nữ có tầm nhìn hạn hẹp, cũng không khôn ngoan trong lối sống, chỉ biết mua mua mua. Vốn tưởng rằng đưa tiền là có thể xử lý ổn thỏa, nhưng Tề Thụy Minh không nghĩ đến người phụ nữ ngu xuân này lại vì trèo lên chiếm chỗ mà chạy đến trước mặt Hề Văn yêu sách, làm hại cuộc sống mà mình vốn dĩ có thể duy trì sự cân bằng lại bị phá hủy hoàn toàn.

Chuyện đã bày ra trước mắt, Vương Quyên đến cùng vẫn cãi chày cãi cối không chịu nhận. Dù sao cũng đã ly hôn, Tề Thụy Minh dù trong lòng nghẹn ứ, mắng Vương Quyên một chút, cũng không cho cô ta sắc mắt tốt. Lại nghĩ tốt xấu cũng phải bảo vệ đứa con, dù sao Vương Quyên cũng là mẹ đứa trẻ, nên đành phải tém lại tính tình.

Nhưng dù Tề Thụy Minh đã rất vất vả dựa vào việc nhượng bộ lúc phân chia tài sản trong thời kỳ hôn nhân để nhận được sự đồng ý của Tề Khê và Hề Văn không vạch trần đứa con riêng của mình, lại không ngờ rằng Vương Quyên làm blogger gì đấy trên mạng, chọc phải một blogger nhà rất có gốc, cuối cùng không chỉ có mỗi tin tức của cô ta bị bóc trần, còn ảnh hưởng đến Lượng Lượng và Tề Thụy Minh.

Thực tế, ngay từ khi sự việc xảy ra, Tề Thụy Minh cũng không nghĩ sâu xa đã tưởng là Tề Khê và Hề Văn làm. Nhưng sau đó ông ta nhờ đến người bạn làm truyền thông, định tẩy trắng cho bản thân trên mạng, mới phát hiện ra bên kia rõ ràng đã mời đội ngũ thủy quân (*) chuyên nghiệp, gốc gác thâm sâu, cơ bản không thể là thủ đoạn mà Tề Khê và Hề Văn có thể làm ra được. Sau đó lại được người bạn làm truyền thông khéo léo cho hay, mới biết Vương Quyên ngu xuẩn này làm blogger trên mạng, chọc phải một blogger khác, cuối cùng gây ra hậu quả tai hại như bây giờ.

(*) Thuỷ quân: thuật ngữ mạng, chỉ nhóm người trên mạng dùng nhiều tài khoản ảo để spam, nhằm mục đích định hướng sự chú ý của cộng đồng mạng.

Tề Thụy Minh biết Vương Quyên thích phông bạt khoe giàu trên mạng, nhưng ông ta cũng không biết cô ta có thể quậy cho ra chuyện lớn đến vậy, cũng không ngờ hại đến bây giờ hơn nửa giới luật ở thành phố Dung đều biết chuyện tồi tệ của ông ta và Vương Quyên.

"Một lão già kém cỏi như vậy có thể làm luật sư tốt được sao?"

"Wow, người đi tìm ông già này để nhờ đại diện vụ việc chắc cũng cùng một giuộc..."

"Vứt bỏ vợ và con, rồi đi ở với bồ nhí nhỏ hơn mình cả bó tuổi, ghê tởm quá..."

...

Nếu chỉ là bị nhục mạ trên mạng thì còn chưa nói, nhưng lửa nóng này còn lan đến cả sinh hoạt hàng ngày của Tề Thụy Minh. Đầu tiên ông ta bị cộng đồng mạng bức xúc căm ghét kẻ thứ ba, không ngừng phản ánh với bên liên đoàn luật sư. Công ty luật cũng bị bão điện thoại gọi đến nhục mạ. Cửa công ty thậm chí còn bị tạt sơn, nên cơ bản không thể triển khai công việc như bình thường. Tề Thụy Minh không thể cho nhân viên nghỉ vài ngày, mà bất kể ông ta đến tòa hay bất cứ chỗ thụ lý án nào, không ít người quen biết từ lâu đều liếc nhìn ông ta. Ngày cả họp lớp, Tề Thụy Minh cũng không có mặt mũi mà đến.

Vốn tưởng theo thời gian, dư luận sẽ bình ổn, nhưng không nghĩ đến mấy khách hàng doanh nghiệp thật vất vả mới đàm phán xong, bởi vì phụ trách pháp lý đều là nữ, thấy chuyện Tề Thụy Minh vượt rào và sinh con trai riêng là hành vi không thể chấp nhận được, nên dịch vụ tư vấn pháp lý giữa đường gãy gánh, không thể gia hạn. Còn có một ít khách hàng nữ, cũng lần lượt vì chuyện này mà chấm dứt hợp tác với công ty luật Thụy Minh.

Tề Thụy Minh vừa sứt đầu mẻ trán trấn an khách hàng, vừa phải mệt mỏi đối phó sự chất vấn của liên đoàn luật sư, cảm giác lao tâm lao lực quá độ.

Nhưng chuyện tệ hại nhất vẫn còn chưa kết thúc. Trước đây Tề Thụy Minh từng dùng thủ đoạn không đàng hoàng, vì thỏa mãn nhu cầu tẩu tán tài sản của khách hàng, giúp một khách hàng nam ly hôn giả tạo khoản vay lớn trong thời kỳ hôn nhân, bằng cách làm cho công ty của khách hàng nam này báo lỗ, khiến cho nhà gái gần như ra đi tay trắng.

Bên người phụ nữ lúc này thừa dịp chuyện Tề Thụy Minh và Vương Quyên ngoại tình đang nóng hổi, bắt đầu công khai chuyện chồng trước của mình cũng léng phéng bên ngoài, cũng thông qua việc Tề Thụy Minh sử dụng thủ đoạn không đàng hoàng, làm cho không chỉ ngoại tình mà còn cả không hề bị tổn thất trong việc phân chia tài sản.

Chuyện này làm khởi hoạt tầng tầng lớp lớp sóng, cũng ngoại tình như nhau, lại còn ngụy tạo chứng cứ. Tên luật sư lòng dạ độc ác này chính là Tề Thụy Minh, cũng vừa lúc có tiền sử ăn chả ở bên ngoài. Tâm tình của quần chúng bị kích động ngay lập tức. Cô vợ trước này lại nhận được sự quan tâm và theo dõi lớn, lôi lại bản án đã xử ra. Tin tức người đàn ông trước kia ngoại tình, còn tẩu tán tài sản bị đào ra, bị mổ xẻ, quấy rầy.

Dập được dư luận, Tề Thụy Minh lại không ngờ, người khách hàng nam kia lại trở mặt, lúc trước rõ ràng hắn ta nhờ Tề Thụy Minh giúp hắn ta một chút, đồng ý lén đút thêm tiền. Tề Thụy Minh cũng xem như vì số tiền chênh lệch này mới mạo hiểm. Bây giờ người kia vì bảo vệ lợi ích của bản thân, đổ hết tất cả lên đầu Tề Thụy Minh, thậm chí còn nhận phỏng vấn________

"Lúc trước tôi quả thật có làm sai ở bên ngoài, mang đến tổn thương rất lớn cho vợ cũ. Vốn dĩ cũng muốn ly hôn phân chia tài sản bình thường. Nhưng lúc đó người luật sư này nói tôi biết, ai cũng làm thao tác tẩu tán tài sản như vậy, không nhất thiết phải cho vợ cũ phần lớn. Còn nói tất cả thao tác đều hợp pháp. Con người tôi cũng chẳng có văn hóa gì, cũng không hiểu luật, nên tưởng là thật, nên thanh toán thêm tiền phí luật sư để ông ta tìm cách. Tôi đâu có biết chuyện này là trái pháp. Hy vọng mọi người đừng lại quấy rầy tôi và người nhà hiện nay của tôi..."

Mớ nước bẩn này dội toàn bộ lên đầu Tề Thụy Minh, rốt cuộc liên đoàn luật sư cũng dựa vào vụ việc này mà bắt đầu điều tra.

Sự việc bị làm cho ầm ĩ lên, đừng nói giúp Vương Quyên áp đảo dư luận, bây giờ đến Tề Thụy Minh cũng như Bồ tát bằng đất sét qua sông*, khó tự bảo vệ mình. Ông ta lo lại tiếp tục náo loạn, liên đoàn luật sư thật sự điều tra sẽ đào ra hết những hành vi không đàng hoàng của ông ta trước đây, cũng sẽ thật sự thu hồi và hủy giấy phép hành nghề luật sư.

(*) Nê Bồ tát quá hà, tự thân nan bảo: Bồ tát bằng đất sét qua sông, khó tự bảo vệ bản thân.

Nhưng người ta có thể xui đến độ uống nước lã cũng bị giắt răng, chính Tề Thụy Minh và Vương Quyên xử lý chuyện của bản thân đã muốn suy sụp đến nơi, không ngờ rằng bên chỗ đứa con báu vật Vương Tề Lượng cũng xảy ra chuyện.

Trường quốc tế của Vương Tề Lượng ở ký túc xá, vốn dĩ mỗi cuối tuần mới phải đón về. Trước đây Tề Thụy Minh cũng không để ý, nhưng gần đây mới nhận ra đứa trẻ càng lúc càng trầm mặc kiệm lời, cũng sợ người khác chạm vào, như là giấu giếm thứ gì đấy. Chờ ông ta phát hiện ra Vương Tề Lượng dùng con dao nhỏ rạch trên người mình những vết thương mới cũ, mới ý thức được sự tình nghiêm trọng vượt quá đánh giá ban đầu của mình, thì đã một tháng trôi qua.

Vì Tề Thụy Minh đã mỏi mệt ứng phó chuyện của mình, chờ đến thời điểm phát hiện trạng thái của Vương Tề Lượng không ổn, biết được cũng đã muộn. Vương Tề Lượng đã được chẩn đoán mắc chứng uất ức mức độ nghiêm trọng, cộng thêm có hành vi tự ngược, ở trường có vài lần có xu hướng tự tử. Sau khi được thầy cô ở trường khuyên nhủ, Tề Thụy Minh không thể không cho đứa trẻ tạm thời nghỉ học, bắt đầu trị liệu.

Lúc này Tề Thụy Minh mới biết được, ở trường Vương Tề Lượng bị những đứa trẻ khác cô lập và bắt nạt. Sự phơi bày trên mạng cùng với nhục mạ này mang đến cho đứa bé những cú sốc tinh thần và tổn thương.

Tề Thụy Minh vốn kiêu ngạo muốn cho con mình vào trường tốt nhất ở thành phố Dung, tiếp nhận giáo dục quý tộc, nhưng bây giờ lại trở thành điều hối tiếc lớn nhất. Tuy rằng muốn đòi lại công bằng cho con, nhưng đứa trẻ đi đầu trong việc cô lập con mình, lại là nhà có nội lực hùng hậu. Ở trước mặt đối phương, sự tồn tại của Tề Thụy Minh cùng lắm cũng chỉ như một con kiến bình thường.

"Các bạn học đều mắng con là đứa con hoang, còn có người nói trường chúng ta là trường quý tộc tốt lắm, đều bởi vì loại người như con, hình tượng nhà trường ở trên mạng trở nên hỗn loạn. Các tin nhắn lại đều mắng con, kêu con cút xéo khỏi trường, bảo rằng con nên cút khỏi trường đi."

"Bọn họ đều nói con là đứa trẻ không nên được sinh ra, sự tồn tại của con chính là sai lầm..."

Nhìn thấy gương mặt so với mình gần như giống như đúc của Vương Tề Lượng, còn có vẻ mặt nản lòng mù mịt của đứa trẻ, lòng Tề Thụy Minh thật sự như rỉ máu.

Đây chính là đứa con báu vật hàng đầu của ông ta!

Chính ông ta vì đứa con này mà phải trả giá không ít!

Thật vất vả để xoa dịu Hề Văn và Tề Khê, rốt cuộc chuyện xấu lại từ trên người của Vương Quyên chết tiệt! Blogger sang chảnh gì đó! Không chỉ khoe khoang giàu có mà còn chuốc thù với người khác!

Một phân tiền Tề Thụy Minh cũng không cho Vương Quyên nữa, hận không thể làm cho Vương Quyên biến đi tức khắc, nhưng ngại dù sao cô ta cũng là mẹ ruột của Vương Tề Lượng. Về sau Lượng Lượng tiếp nhận điều trị cũng cần cô ta chăm sóc, không thể không nhẫn nại mà xuống giọng.

Chỉ là không nghĩ đến Tề Thụy Minh nhịn, nhưng thật ra lại là Vương Quyên không nhịn được. Cô ta bị cộng đồng mạng mắng đến tâm tư sụp đổ, muốn từ chỗ Tề Thụy Minh nhận được sự an ủi, kết quả không chỉ Tề Thụy Minh không cho, còn mắng cô ta một chút, sau đó dừng thẻ tín dụng phụ của cô ta. Đứa con bị suy nhược tinh thần mỗi ngày đòi tự tử phải trị liệu, mặt khác lại còn nhận được thư tống đạt mở phiên tòa. Căn hộ Tề Thụy Minh mua cho cô ta lại bị vợ cũ của ông ta phát hiện, bây giờ khởi kiện yêu cầu cô ta hoàn trả tài sản được lợi không chính đáng.

Vương Quyên càng nghĩ càng cảm thấy không thể trải qua cuộc sống như thế này. Chứng trầm cảm cũng không phải như chuyện gãy tay gãy chân bình thường, dưỡng vài tháng tự động tốt lên. Cô ta lên mạng tra qua, rất nhiều người trị bệnh trầm cảm là tính theo năm, cho dù bình phục cũng tái phát dễ dàng. Đứa con này vốn dĩ khỏe mạnh, học hành không thua kém, vẫn là công cụ vơ vét tiền của cô ta đối với Tề Thụy Minh. Bây giờ bệnh thành như vậy, không chỉ không thể trông cậy khả năng về sau phụng dưỡng mình tuổi về già, bây giờ còn liên lụy mình phải chăm sóc.

Tề Thụy Minh không chỉ không đưa tiền, sự nghiệp thoạt nhìn cũng không ra sao, người cũng đã là lão già tròm trèm năm mươi tuổi, mà cô ta mới đầu ba, nhan sắc lại được bảo dưỡng tốt, sao lại treo cổ trên người Tề Thuỵ Minh vô dụng và đứa con bệnh tật? Chẳng lẽ nửa đời sau của mình là để chăm sóc cho lão già và đứa con bệnh hoạn sao?

Bên này Tề Thụy Minh còn vực dậy tâm lý muốn tha thứ cho Vương Quyên, hy vọng cô ta trông coi con trị bệnh đàng hoàng, kết quả Vương Quyên lại vứt thẳng cho ông ta cục diện hỗn loạn, căn hộ cũng không cần, thừa dịp Tề Thụy Minh ngủ, mang theo hai thẻ ngân hàng hơn trăm vạn tệ vốn mà ông ta giấu vợ trước chuyển tiền đi, bỏ lại đứa con Vương Tề Lượng mắc chứng trầm cảm trong bệnh viện, trốn đi trong đêm biệt tăm biệt tích.

**

Lúc Tề Khê biết tất cả chuyện này đã là ba tháng sau_________

Dù Tề Thụy Minh không bị thu hồi và hủy giấy phép hành nghề luật sư, nhưng danh tiếng đã bị hủy hoàn toàn, nghĩ muốn tiếp tục bươn chải trong giới luật ở thành phố Dung cũng ít có khả năng.

Mà đến một nửa vụ việc mà trước đây ông ta tiếp nhận cũng bị phát hiện có sai lầm nghiêm trọng, một trong số đó là vụ việc mua bán, sau khi điều tra, bởi vì sai lầm của ông ta làm cho khách hàng bị tổn thất nghiêm trọng, bây giờ đang đối diện một khoản bồi thường kếch xù.

Vì bị buộc đến đường cùng, bồi thường và chữa bệnh cho con đều cần số tiền lớn, Tề Thụy Minh đi báo cảnh sát chuyện Vương Quyên trộm tiền của mình. Nghe nói Vương Quyên cũng vì vậy mà bị tóm rất nhanh, bây giờ bị khởi tố vì hành vi trộm cắp.

Một đôi nam nữ yêu đương vụng trộm, không ngờ kết cục cuối cùng lại là cào mặt, chó cắn nhau.

Trái lại, mẹ mình, mọi thứ đều diễn ra một cách trật tự.

Sau khi Hề Văn nhận việc, lúc đầu dù rằng thích ứng rất kém, nhưng người hướng dẫn trực tiếp vốn là đàn anh, cũng vừa thất bại trong hôn nhân. Hai người vừa trải qua chuyện giống nhau lại trò chuyện rất hợp, có chút cảm giác vừa là thầy cũng vừa là bạn. Người kia đối với bà có nhiều cất nhắc, vô cùng bao dung. Hề Văn cũng thật sự không chịu thua kém, tăng ca, thức đêm, bồi đắp lại tất cả những khiếm khuyết về kinh nghiệm việc làm của bản thân.

Ai có thể tưởng tượng? Vốn dĩ là một người nội trợ toàn thời gian, bây giờ lại trở thành một "Tam nương liều mạng(*) vì công việc, ngay cả Tề Khê muốn cùng mẹ mình ăn bữa cơm cũng rất khó khăn.

(*) Tam nương liều mạng: thuật ngữ mạng, thường chỉ những nghệ sĩ nữ có khối lượng công việc rất lớn, không chậm trễ tiến độ, thái độ làm việc nghiêm túc, tận tâm.

Hề Văn bước vào làm việc ở công ty luật bây giờ mặt mũi vẻ vang, bà vô cùng thích công việc luật sư, cảm thấy vừa có khả năng giúp người, lại rất có tính khiêu chiến, ngay cả chuyện khởi kiện Vương Quyên đòi lại tài sản trong thời kỳ hôn nhân và khởi kiện Tề Thụy Minh che giấu tài sản chung, Hề Văn cũng "giật" lại từ tay Tề Khê và Cố Diễn, quyết tâm tự mình theo, tự mình mạnh mẽ vả mặt cặp đôi mèo mả gà đồng, nhận lại thứ thuộc về mình.

Nhìn thấy mẹ viên mãn như vậy, cuộc sống lần nữa có mục tiêu, đáy lòng Tề Khê cảm thấy phấn khởi.

Cô cũng có thể hoàn toàn từ giã quá khứ, lần nữa trở lại với cuộc sống vui vẻ ban đầu.

Mà Tề Khê không ngờ rằng, cũng vĩnh biệt quá khứ, chào đón tương lai, ngoài cô và mẹ còn có một người khác.

Chiều nay cô đang ngồi viết kết luận án, có một vị khách không mời mà đến.

"Chào luật sư Tề, xin hỏi luật sư Cố có đây không?"

Tề Khê ngẩng đầu, mới phát hiện hóa ra là Trần Tương.

Tề Khê đáp lại theo phản xạ: "Ngại quá, luật sư Cố vừa mới tạm ra ngoài có việc, chị nếu không hẹn trước có thể chờ một chút, trước mắt chiều nay luật sư Cố trống, chị không gấp có thể chờ mười lăm phút, chị ấy hẳn là có thể về đến. Hoặc hôm nay vội thì tôi giúp chị đặt hẹn với chị ấy."

Trần Tương nở nụ cười: "Không sao, tôi không vội, tôi chờ một chút."

Lần này Trần Tương ăn vận trang phục công sở xinh đẹp đúng mực, trang điểm tươi tắn đẹp đẽ, không phải là khí chất ôn hòa như trước đây, mà trở nên sắc sảo hơn một chút, tóc cắt ngắn, biến thành dáng vẻ tóc ngắn gọn gàng, thành thục, nhìn thấy Tề Khê, cô ấy khéo léo cười nói hỏi han.

Tề Khê hơi có cảm giác như đã qua mấy đời, dù sao cũng chỉ gặp Trần Tương một lần, vẫn là vì cuối cùng cô ấy quyết định rút lại đơn ly hôn, Tề Khê còn nhớ rõ lần đó dáng vẻ Tràn Tương tiều tụy cùng sự cố chấp trong ánh mắt, một dạo hoài nghi lý do thật sự cô ấy tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân trên danh nghĩa.

Nhưng lúc này xem ra, trạng thái của cô ấy vô cùng tốt, chẳng lẽ thật sự Ngải Tường đã cố gắng thay đổi sao?

Nhưng dường như Trần Tương nhìn ra Tề Khê đang suy nghĩ điều gì, cô ấy nở nụ cười, chặt đứt nghi vấn của Tề Khê_______

"Cô nhất định tò mò vì sao tình trạng tôi lại tốt thế này nhỉ?"

Cô ấy mím môi nở nụ cười: "Bởi vì tôi quyết định ly hôn."

Tề Khê ngẩn người, hơi ngạc nhiên thảng thốt mở to hai mắt.

Phản ứng này của cô quả nhiên làm cho Trần Tương cười rộ lên: "Tôi biết có thể cô ngạc nhiên, nhưng lần này tôi tới mục đích chính là ly hôn. Trong khoảng thời gian này, tôi dựa vào những biện pháp thu thập chứng cứ trước đây luật sư Cố dạy tôi, đã lưu lại tất cả chứng cứ chính xác Ngải Tường ngoại tình, sổ sách bên studio của anh ta tôi cũng rõ như lòng bàn tay. Lúc này anh ta tuyệt không thể thông qua việc báo lỗ cho studio mà tẩu tán và che giấu tài sản. Lần này tôi mang theo tất cả chứng cứ chính xác và tài liệu, đến nhờ mọi người giúp tôi đại diện khởi kiện ly hôn."

Tề Khê nghe được quả thực sửng sốt: "Cho nên trước đây chị không ly hôn là vì ẩn mình bên người anh ta, làm anh ta buông lỏng cảnh giác, dễ dàng hoàn thành tốt việc thu nhập chứng cứ à?"

Trần Tương lắc đầu: "Luật sư Tề, tôi không quyết đoán và dũng cảm như cô nghĩ. Ban đầu tôi quả thật không muốn ly hôn. Đầu tiên là cảm thấy không cam tâm, thứ nữa đối với anh ta còn có mong chờ, nhưng một lần nữa trở về cùng với anh ta tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân hạnh phúc giả dối, thời gian dài ngoài trừ làm cho bản thân cạn hơi cạn sức vì nghi thần nghi quỷ, giống như chuyện gì cũng không gặp may. Bởi vì tôi không ly hôn, anh ra cho rằng tôi đồng ý chuyện tình cảm lén lút bên ngoài của anh ta, không chỉ không kiềm chế, thậm chí còn táo tợn hơn, thái độ đối với tôi cũng càng thêm kém, ngay cả giả bộ cũng lười."

"Cho nên tôi nghĩ thông, tôi quyết định buông bỏ cuộc hôn nhân này, buông tên đàn ông kém cỏi này. Nếu anh buông thì tôi cũng nghỉ, cớ gì phải mặt nóng dán mông lạnh? Hơn nữa, bây giờ dựa vào những chứng cứ tôi nắm trong tay, tô có thể lấy được hơn một nửa tài sản của anh ta, sao lại không làm?"

"Lần này chị quyết định chính xác rồi chứ?"

Đối diện với câu hỏi của Tề Khê, trên mặt Trần Tương lộ ra biểu cảm quyết đoán: "Đúng vậy, hơn nữa tôi tin lúc này cũng là thời điểm thích hợp để ly hôn." Cô ấy úp úp mở mở: "Về phần lý do, sau này cô sẽ rõ."

- ------------------

Bình luận

Truyện đang đọc