BẠN GÁI CŨ EM MUỐN TRỐN SAO


_ Tôi không làm nữa, tại sao tôi phải nghe lời cô chứ? Rõ ràng Diệp Mộng Vy không như lời cô nói, cô ấy vừa thẳng thắn vừa có thể hiểu được người khác qua ánh mắt.

_ Cô không làm nữa thật sao?
_ Không thật mới lạ đấy! Cô mà còn liên lạc với tôi, tôi sẽ báo cảnh sát truy tìm danh tính của cô đấy!
Lưu Tư Dao ngang nhiên cúp máy của người bí ẩn, bộ mặt uất ức khi nghe lời người đó để hại Diệp Mộng Vy, khiến cô ta có chút không vui.

Nhưng dù sao bản thân cũng đã làm, xem như thử thách bản thân trước người mình yêu.

_ Tôi làm xong xứ mệnh của mình rồi, ác và thiện đều sống chung trong một cơ thể, tôi vừa ác vừa hiền, xem như cũng bù qua sớt lại, trở lại cuộc sống của bản thân, cũng là thoát khỏi sự ngục tù của một tiểu thư thay thế.

Lưu Tư Dao, cái tên này cũng nên trả lại cho chủ nhân của nó, bản thân vẫn là Kim Vân Vi của ngày xưa.
Lưu Tư Dao vốn dĩ là Kim Vân Vi, bởi vì có thân hình và gương mặt giống với Lưu Tư Dao nên đã bị gia đình bán cho Lưu gia làm kẻ thế thân.

Còn Lưu Tư Dao thật thì đã chết khi còn bé, trong một lần bất cẩn ngã cầu thang.
Lưu gia không muốn gia tộc của mình biết chuyện, nên mới mua Kim Vân Vi thay thế, dạy dỗ cô ta trở thành một tiểu thư khuê các.


Bởi vì gia tộc Lưu gia có truyền thống xa xưa, ai sinh được con gái sẽ được hưởng tất cả gia sản.

Lưu lão gia vì muốn chiếm hết tài sản, mới nghĩ ra cách này!
Đến nay cũng đã hai mươi năm, không ai biết đến sự việc này ngoài quản gia của Lưu gia.

Kể từ khi Kim Vân Vi đặt chân vào Lưu gia, cuộc sống của cô ta đã thay đổi, ràng buộc, ngục tù, bị ép buộc đến không còn là chính mình.

Những bức ảnh xa hoa kiêu ngạo trên mạng cũng đều là diễn.

Tùy cơ ứng biến, thiên biến vạn hóa, tất cả cô ta đều có thể hóa thân thành.
Giờ đây, bởi vì câu nói của Diệp Mộng Vy đã khiến cho cô ta bừng tỉnh, bản thân bị ép buộc, khống chế, sẽ mãi mãi được giải thoát, biến bản thân trở thành một phiên bản khác, độc nhất vô nhị.
...
Công ty giải trí Tử Đại.
Phòng họp vắng người, chỉ có Giang Ngọc Phạm và Lưu Tư Dao, không khí có chút không đúng lắm, khiến cả hai đều trở nên nghiêm mặt, ánh mắt như phát ra lửa, không ai chịu nhường ai.
Lưu Tư Dao lên tiếng trước, cố gắng dùng kĩ năng của bản thân để diễn tròn vai hôm nay, sau đó mới có cơ hội giải thoát cho chính mình.
_ Giang tổng, ông biết lí do tôi đến đây mà, đúng không?
_ Không biết, càng không muốn biết.
_ Không biết cũng phải biết, không muốn biết thì tôi càng muốn ông biết.

Tiền hợp đồng bao nhiêu tôi cũng bồi thường được, chỉ cần ông đồng ý hủy hợp đồng thôi!
Giang Ngọc Phạm nhìn vẻ kiên quyết của Lưu Tư Dao, nhất thời ông ta càng trở nên tức giận hơn.

Công cụ kiếm tiền Lưu Tư Dao vừa vào tay, chưa cầm nóng đã muốn chạy mất, ông ta không thể chấp nhận được chuyện này!
Lưu Tư Dao không vòng vo với Giang Ngọc Phạm, lên tiếng cảnh cáo rõ những chuyện cô ta sẽ làm nếu như hợp đồng không bị hủy.
_ Giang tổng, nếu ông không đồng ý, thì tất cả các hợp đồng ông giao cho tôi, tôi đều sẽ phá nát, sau đó đổ lỗi cho ông vì đã xúi giục tôi làm như vậy! Tôi muốn xem thử, khi đó Tử Đại sẽ giải quyết thế nào!
_ Cô uy hiếp tôi sao?
_ No, tôi không uy hiếp, mà là tôi nói gì thì sẽ làm cái đó!
_ Được, cô cao tay lắm, cô mưu mô lắm, hủy thì hủy thôi, ký giấy thôi mà, sợ gì chứ?
Giang Ngọc Phạm ký vào tờ giấy mà Lưu Tư Dao đưa, sau khi kí xong liền muốn nói ra các điều kiện có trong hợp đồng, nhưng chưa nói được mấy chữ thì đã bị Lưu Tư Dao cắt ngang, chấm dứt suy nghĩ của ông ta.
_ Cô đừng quên những điều kiện...

_ Tôi quên mất, trong tờ giấy ông vừa ký, đã nêu rõ tất cả các điều kiện đều sẽ mất hiệu lực, nên là tôi không thể chịu trách nhiệm và cũng không cần bồi thường bất kì khoản nào cả! Khiến ông phải thất vọng rồi!
_ Lưu Tư Dao, cô gài bẫy tôi, cô là con khốn nạn, cô được lắm...!
Lưu Tư Dao hiên ngang rời đi, không cho Giang Ngọc Phạm có cơ hội tức giận được thêm giây phút nào! Giờ cô ta đã tự do, sẽ không bị ai ràng buộc, sẽ sống đúng với chính mình, không giả tạo để lấy lòng người khác!
...
Lưu Tư Dao ra khỏi cửa, đã gặp Diệp Mộng Vy và Điệp Mộng, cô ta mỉm cười đi đến, vui vẻ chào hỏi:
_ Diệp Mộng Vy, bây giờ tôi phải chính thức là diễn viên thực lực rồi, sau buổi tiệc tối nay tôi sẽ rời đi! Cô hứa với tôi đi, sau khi tôi thành công quay lại, chúng ta cùng nhau hợp tác một bộ phim nữa, đóng chung quảng cáo chẳng hạn?
_ Được thôi, rất mong chờ ngày cô trở về, khi đó tôi sẽ là người đến đón cô ở sân bay.
_ Được đó, tôi nhất định sẽ trở thành Diệp Mộng Vy thứ hai, rời xa đất nước để trở mình, thành công hơn.
_ Lưu Tư Dao,...
_ Đừng gọi là Lưu Tư Dao, từ nay về sau, tôi là Kim Vân Vi, không phải Lưu Tư Dao.

Vốn dĩ tôi chỉ là con nuôi của Lưu gia thôi, không phải đại tiểu thư danh giá.
Diệp Mộng Vy có chút bất ngờ về tin tức này, nhưng vẫn tỏ ra không quan tâm, chiều theo ý Lưu Tư Dao gọi cô ta là Kim Vân Vi.
_ Kim Vân Vi, tên cô đẹp thật đó, nhưng có lẽ cái tên này đã đi ngược với quá khứ của cô thì phải?
_ Cô nhìn ra được sao? Có lẽ ánh mắt đã thể hiện quá rõ ràng rồi! Nhưng không sao, bây giờ bắt đầu lại vẫn còn kịp, tất cả là vì câu nói của cô mới thức tỉnh được con người của tôi.

Thôi, không nói nữa, tôi phải về chuẩn bị đây, tối gặp lại.
_ Được, tối gặp.
Lưu Tư Dao rời đi, Điệp Mộng không hiểu tại sao Diệp Mộng Vy có thể nhìn ra được trong ánh mắt của Lưu Tư Dao lại biểu hiện gì! Điệp Mộng có chút thẫn thờ, tiếng gọi của Diệp Mộng Vy đã đánh thức cô ta:
_ Điệp Mộng, có phải giữa em và Hoắc Duệ Thần đã xảy ra chuyện gì không? Anh ta nhắn cho chị hỏi thăm tình hình của em, hình như tối nay cũng sẽ sang nước ngoài, cụ thể là Philippines.


Mà nghe nói, anh ta định sẽ lập nghiệp ở đấy, không về nữa!
_ Sao chị biết?
Điệp Mộng có chút gấp gáp, nhưng rất nhanh đã không biểu hiện gì, không hỏi han gì đến Hoắc Duệ Thần nữa, thờ ơ không quan tâm đến!
_ Mặc kệ anh ta, chúng ta đến show diễn thời trang thôi!
_ Ờ, đi thôi!
Điệp Mộng có chút mất mát, nhưng tình hình hiện tại là không thể quay trở lại được nữa! Cô ta chầm chậm bước theo Diệp Mộng Vy, gương mặt không có chút hồn nào, khiến người khác nhìn vào còn tưởng cô ta đang bị khống chế bởi bùa ngải gì đó!
...
Căn phòng thiếu ánh sáng, người phụ nữ bí ẩn ngồi ở giữa phòng, con mèo đen hung hãn ngồi trên bàn nhìn hai tên thuộc hạ đứng gần đó, nó khẽ kêu lên một tiếng quỷ dị:
_ Meo ~~...
_ Con điên như Lưu Tư Dao lại từ bỏ nhanh như vậy, nếu như đã như vậy thì bổn tiểu thư nên ra mặt rồi! Đường Nghệ Hân, Lưu Tư Dao, Minh Lam, tất cả đều là kẻ vô dụng, nếu tôi còn không ra tay, chắc chắn lá bài sẽ thật sự bị lãng quên.
_ Cô chủ, cô nên lấy thân phận gì để ra mặt đây? Tôi có thể cho người sắp xếp giúp cô!
_ Không cần, tôi có dự tính của mình, các người chỉ cần điều tra tin tức của tấm thẻ bài là được!
_ Vâng, chúng tôi nhất định sẽ tìm ra một cách sớm nhất.
Cô ta nhếch mép cười, đợi khi hai thuộc hạ đi mất, cô ta ôm lấy con mèo đen, vui vẻ nói:
_ Tiểu Hắc, chúng ta được ra ánh sáng rồi, chúng ta cùng đi đánh trận thôi! Thắng hay thua, chúng ta sẽ sớm biết!
_ Meo~~...


Bình luận

Truyện đang đọc