BETA ĐÃ CẮN CÂU

Nam nhân ngồi trong thư phòng, tay khép lại đặt trên đùi, lười biếng nhìn chằm chằm đồng hồ.

“Đã một tiếng rồi.” Thuộc hạ ngồi bên cạnh ghế sofa, “Có cần đến sở cảnh sát không?”

Nam nhân nhìn ngoài cửa sổ, do dự một lát.

Từ nơi này có thể quan sát toàn bộ hoa viên, ngoài tường có một cái đầu nhỏ lòi ra, lại vèo một cái rụt trở về.

“Không cần.” Nam nhân khẽ cười.

Tiểu Beta tựa hồ vẫn chưa quyết định được có nên vào hay không, phút chốc đi tới, giây tiếp theo lại lui về phía sau vài bước.

Nam nhân nghĩ, vẫn nên để hắn giúp nhóc con lựa chọn đi.

“Đem người mang lại đây.” Hắn phân phó nói.

Bình luận

Truyện đang đọc