BETA ĐÃ CẮN CÂU

Nhìn sắc mặt Beta, nam nhân nhướn mày.

Nhóc con này đang giấu diếm điều gì?

“Không có gì, chỉ đứng lên vận động một xíu thôi.” Kỳ Dịch bị nam nhân nhìn đến mức da đầu tê dại, ấp úng trả lời.

Nam nhân: “À, vậy để anh dẫn em ra ngoài đi dạo.”

Kỳ Dịch chỉ cầu như thế, gật đầu như giã tỏi.

Nam nhân cúi đầu hôn cậu một ngụm, sau đó bỗng nhiên kéo cửa tủ quần áo ra.

Một Beta giương nanh múa vuốt nhảy ra từ trong tủ quần áo, đánh úp về phía nam nhân.

Nam nhân lộ ra biểu tình quả nhiên như vậy, giơ tay nhẹ nhàng quơ một cái, bạn xấu mất đi cân bằng, té ngã trên mặt đất, lại vùng lên thật nhanh.

“Cậu là……” Nam nhân cảm thấy gương mặt này có chút quen thuộc.

“Thả Kỳ Dịch ra!” Bạn xấu cả giận nói.

Nam nhân đút tay vào trong túi, giống như muốn lấy súng ra, Kỳ Dịch vội vàng chạy tới, che trước mặt bạn xấu: “Cậu ấy chỉ là quan tâm tôi thôi, đừng tổn thương cậu ấy! Tôi không có trốn đi!”

“Phải không?” Nam nhân dừng động tác lại, lạnh lùng nói, “Tự tiện xông vào địa bàn của tôi, còn nghĩ rằng có thể còn tay còn chân mà rời đi sao?”

Bạn xấu không chút yếu thế, lập tức cãi lại: “Anh bị nghi ngờ có liên quan tới việc bắt cóc và cầm tù, không những thế còn cưỡng bức, tôi lấy……”

“Đừng nói nữa!” Kỳ Dịch nhào lên bịt miệng bạn xấu lại, “Xi xi ——”

Bình luận

Truyện đang đọc