CÁ CỦA TÔI TRẢI RỘNG TOÀN TINH TẾ



Lục Tước đã phải mất một lúc để thu hồi chín chiếc đuôi của mình, năng lực cửu vĩ tăng cường khả năng thôi miên của hắn, kết hợp với khả năng thôi miên kéo theo khả năng ảo thuật, xét theo sức mạnh chiến đấu thì chín đuôi không thực dụng bằng sức mạnh sấm sét nhưng Lục Tước phát hiện ra cửu vĩ lại là đòn chí mạng ở phương diện cám dỗ Đường Ẩn.

Chỉ là khả năng mới thức tỉnh của hắn hơi khó kiểm soát, có lẽ hắn cần dây cột vào cơ thể để ngăn những cái đuôi đó, lỡ lúc mất khống chế lại lần lượt xuất hiện từng đuôi một.

Khi Lục Tước đang xử lý cái đuôi và cái tai, Harsco ở một bên nhìn thì vừa tức giận vừa đau lòng, như thể cải trắng mình ngấp nghé đã lâu bị con heo khác ủi mất rồi, còn ủi đến chín lần!
Harsco tức giận đến mức muốn mắng bà nội mày, nhưng gấu Manh Manh đang ôm gấu trúc con bên cạnh, chửi thề trước mặt thú con không được, thế là hổ lớn nhẫn nhịn rất lâu cuối cùng hung ác nói với Lục Tước: "Anh là nhất, nhất anh rồi!"
Lục Tước nghe vậy bình tĩnh nói: "Quá khen."
Rất thẳng thắn thừa nhận! Còn không biết một chút xấu hổ!
Harsco: "..."
A! Tức quá!
Đường Ẩn sửa sang lại quần áo có hơi lộn xộn, cậu đi về phía Harsco, Harsco đang ấm ức lập tức nặn ra một nụ cười nhưng khuôn mặt của hắn không hợp làm ra loại vẻ mặt hiền lành này, dù cười thế nào cũng tràn đầy tức giận.

"Ngài thú vương, lần này việc mang Lục Tước đến khu cấm đã làm phiền cậu, tôi còn có việc phải làm nên sẽ không làm phiền nữa." Đường Ẩn cười híp mắt nói.

"Không sao, lần sau có việc cứ đến tìm em, không có việc gì cũng tới được." Harsco trông mong nhìn Đường Ẩn.

Lúc đầu Đường Ẩn nhìn thấy dáng vẻ này của Harsco thì muốn dùng ngôn ngữ đâm hắn nhưng đối phương dường như nhìn ra ý đồ của cậu, tai thú vàng rũ xuống, đã sẵn sàng bị chém, con ngươi màu hổ phách sợ hãi lại không nỡ dời, lộ ra trạng thái nhát gan.

"Tạm biệt." Đường Ẩn vẫy tay với Harsco mà không nói thêm gì nữa.


"Thưa ngài, sau đó chúng ta phải đi nơi nào? Lục Tước hỏi.

Hắn vẫn nhớ ảo ảnh kỳ lạ đó, bản thân trong ảo ảnh nói hắn sẽ phải đi ——
"Ăn anh trước rồi lại lên đường." Đường Ẩn hung ác nói.

Cái đuôi Lục Tước vất vả giấu đi lại có xu thế xuất hiện, đôi mắt màu xanh thẳm của hắn vô thức nheo lại muốn cố gắng che giấu ham muốn háu ăn gần như giống dã thú của mình, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú lúc này bị kiềm chế lại lạnh lùng, Lục Tước như một quý ông nho nhã lịch sự dò hỏi: "Ngài muốn ăn tôi như thế nào?"
Ăn thế nào hả? Còn có thể ăn thế nào?
Đường Ẩn liếm răng nanh, vừa định gặm cổ lại nghe thấy giọng nói khàn khàn của Lục Tước: "Ngài không phải nói có cách làm cho máu của tôi trở nên càng ngon hơn?"
Sau khi Lục Tước hỏi câu này, hắn có hơi ảo não nhíu mày một cái, cửu vĩ ảnh hưởng đến hắn, hay chính xác hơn, cửu vĩ sẽ phóng đại mong muốn của hắn và nhiều suy nghĩ, to gan, mơ hồ lướt qua trong cuộc sống hằng ngày mà không thể nói nên lời nhưng dưới ảnh hưởng của cửu vĩ làm lý trí của hắn chưa kịp xử lý những suy nghĩ này thì cơ thể đã chủ động nói ra.

Sau này hắn phải dùng im lặng để kiềm chế dục vọng của mình, ít nhất là khi ở bên Đường Ẩn.

Phản ứng đầu tiên của Đường Ẩn khi nghe Lục Tước nói là mạnh lên quả thực có thể trở nên càng ngon hơn nhưng hiện tại cậu không muốn đến tộc tinh linh, cậu còn chưa nếm mùi máu mới của Lục Tước đã nghiện đâu, đợi một chút.

Đường Ẩn chợt nhớ tới điều gì, câu này được nói vào ngày đầu tiên cậu gặp Lục Tước sau khi sống lại, lúc đó, vấn đề Đường Ẩn nói qua là ——
"Anh chịu lên giường với tôi?"
Đồng tử máu không ngừng co rút, Đường Ẩn nhìn chằm chằm Lục Tước hỏi cùng một vấn đề như lúc trước, nhìn thấy người đàn ông tuấn tú quyến rũ này hơi nghiêng đầu dường như có vẻ có hơi khó nói.

Đáng ghét!
Đây có phải là muốn mà lại không muốn trong truyền thuyết không?!
Đường Ẩn thừa nhận cậu bị hấp dẫn bởi trò vặt này!

"Bây giờ tìm được một chỗ cũng không dễ." Đôi cánh đen của Đường Ẩn giang rộng ra, cậu nóng lòng muốn đưa Lục Tước đến khách sạn gần nhất, khi đến khách sạn, cậu đặt khách sạn thú nhân phiên bản giới hạn dành cho người yêu.

Phong cách tổng thể giống như một hang ổ, ánh sáng mơ hồ ở các góc, có hình con mèo vểnh mông lên được mô tả ở trên tường, trong khách sạn còn có những bộ quần áo tình thú, theo cấu tạo đuôi của thú nhân mà trên bộ quần áo tình thú còn đặc biệt khoét một lỗ cho đuôi di chuyển nhưng mà Lục Tước có chín cái đuôi thì phải khoét cái lỗ lớn hơn.

Lục Tước phản ứng nhiều hơn với cách bố trí của khách sạn này, trang trí của khách sạn này càng kích thích thú tính, chín cái đuôi lúc này của Lục Tước không làm duyên làm dáng được nữa nên Lục Tước đành phải ngồi ở trên giường.

Đường Ẩn kéo cà vạt của Lục Tước, cà vạt như gông xiềng lại như dây thừng, cậu nhìn xuống Lục Tước: "Đừng vội vã như vậy, đi tắm trước đã."
Khi Lục Tước đứng dậy chuẩn bị đi tắm thì Đường Ẩn chọc lưng hắn, cái đuôi cáo của Lục Tước suýt chút nữa lồi ra, Lục Tước quay đầu thì nhìn thấy Đường Ẩn đưa cho hắn một bộ quần áo tình thú: "Tắm xong mặc bộ này, tôi muốn xem."
Lục Tước - bản giới hạn, có ai lại không muốn thấy!
Ít ra thì ngài thân vương rất mong chờ đó!
Sau khi tiễn đưa Lục Tước tay chân đã có hơi cứng ngắc đi, Đường Ẩn kích động bật quang não ra chuẩn bị xem hướng dẫn việc này, cậu lo lắng bất cứ thứ gì tìm kiếm trên mạng đều ảnh hưởng đến mùi vị của máu bèn đặc biệt hỏi Hestia thêm thông tin.

Hestia: [...]
Hestia: [Tại sao ngài đột nhiên hỏi tôi loại thông tin này?!!!]
Đường Ẩn: [? Để thực hành chứ sao.]
Hestia: [Chúa ơi, đứa trơ trẽn không biết xấu hổ nào đã dụ dỗ ngài làm chuyện này! Ngài muốn thực hành thì đến tìm tôi! Tôi có kinh nghiệm phong phú! Tôi vừa có thể công vừa có thể thủ! Chỉ cần là ngài thì mọi trò và tư thế tôi đều có thể chấp nhận! Hu hu hu hu hu đức ngài của tôi ơi! Cầu ngài thương xót tôi chút đi mà!]
Đường Ẩn: [Anh nói nhảm nhiều quá.]
Hestia: [Hu hu hu xin lỗi ngài, tôi có phải đã làm ngài mất hứng rồi không, đối tượng ngài lựa chọn thận còn ổn không? Không tốt thì tôi cắt thận của tôi cho người đó bồi bổ? Khóc lớn.jpg]
Đường Ẩn: [Tôi còn chưa thử, trông cũng không tệ lắm.]
Hestia: [Hu hu hu tôi đã chuẩn bị tuyển tập hướng dẫn này cho ngài từ lâu, tư thế đầu tiên trong video này rất phù hợp để phát huy hết lợi thế nhan sắc của ngài, tư thế thứ hai dài 9 phút 26 giây trong video này rất phù hợp với khí chất của ngài.]

Hestia: [Tuyển tập hướng dẫn.]
Hestia: [Sau khi nghiên cứu xong ngài có thể gửi hình ảnh, đánh giá hướng dẫn này cho tôi được không QAQ]
Hestia: [Hu hu hu tại sao ngài lại im lặng!!! Ngài đã bắt đầu chưa?! Ngài làm tôi đau lòng quá!!!]
Đường Ẩn ngại Hestia nói quá nhiều nên đã chặn công tước huyết tộc đang tan nát cõi lòng kia, cậu nghiêm túc xem hướng dẫn, vẻ mặt bình tĩnh, không hề có loại ham muốn trần tục.

Cho đến khi Lục Tước bước ra.

Đường Ẩn buông quang não xuống liền nhìn thấy dáng người hoàn hảo được phác hoạ bởi lớp vải da màu đen, còn chín đuôi hồ ly có đầu đuôi hơi ướt, ban đầu đôi mắt đẫm máu vốn dĩ hững hờ nay có hơi thích thú thưởng thức cảnh tượng đầy màu sắc hương vị này.

Mái tóc ẩm ướt được Lục Tước vén ra sau, lộ ra vầng trán rộng, hắn có đôi lông mày rậm nhướng lên, giọt nước từ trên trán rơi xuống, toàn bộ xương mặt đều hướng lên trên, lông mi vàng rủ xuống và đôi mắt xanh biếc có màu sắc rất đẹp.

Lục Tước dễ dàng cắt một vết thương nhỏ trên cổ, đầu ngón tay hắn hứng máu chảy ra từ vết thương, bôi máu tươi ở trên môi dưới.

Mùi máu quyến rũ hòa quyện với không khí nóng bỏng vừa mới tắm rửa tạo thành một mùi hương lượn lờ rất lâu, Đường Ẩn ngửi được mùi máu quyến rũ này, tư thế ngồi lãnh đạm ban đầu liền thay đổi, cậu đứng dậy, bởi vì Đường Ẩn và Lục Tước có chút chênh lệch chiều cao, ngài thân vương suy nghĩ một chút, đè Lục Tước lên giường ngồi xuống.

Ngón tay nắm cằm của Lục Tước, đôi môi mềm mại nhợt nhạt che kín môi Lục Tước, Đường Ẩn rất thích hợp với một hành động mạnh bạo như vậy phát huy hết vẻ đẹp sắc sảo kiêu ngạo, đôi mắt đỏ của cậu ảm đạm rực sáng, đỏ đến mức có hơi tà ác.

Mái tóc đen mềm mại xõa xuống khi cậu cúi xuống, làm dịu đi vẻ rực rỡ và sắc sảo trên khuôn mặt cậu.

Lục Tước ngẩng mặt lên nhìn chằm chằm Đường Ẩn, đôi mắt xanh lam tối sầm lại, vẻ mặt vẫn kiềm chế và lạnh lùng nhưng cái đuôi hơi run rẩy đã mơ hồ tiết lộ chút thế giới nội tâm của hắn ——
Không phải là nụ hôn lạnh lùng không chút cảm xúc như lần trước vì có thêm kích thích của máu, trên khuôn mặt ngạo nghễ khinh thường cũng lộ ra vẻ si mê, làn da tái nhợt ửng hồng, thần linh trên cao đang cúi người hôn người phàm, hắn nhìn chăm chú vào mọi thứ, như thể muốn in sâu hình ảnh này vào trong đầu.

Người này đang hôn hắn.


Chỉ khi bị Đường Ẩn hút máu, Lục Tước mới có ảo giác mình được Đường Ẩn yêu, cho dù biết rõ đối phương sẽ không sinh ra cảm xúc yêu nhưng ảo giác này vẫn gây nghiện cho hắn hơn bất kỳ kích thích nào.

—— "Chỉ có làm như thế, cậu mới có được tình yêu của em ấy."
Đường Ẩn có yêu được người khác không?
Nếu Đường Ẩn yêu một người thì sẽ trông như thế nào?
Đôi mắt xanh hoảng hốt trong giây lát.

Đường Ẩn quét sạch vết máu trên môi Lục Tước vì chưa thỏa mãn mà chuẩn bị đổi mục tiêu lên cổ hắn nhưng ngay khi Đường Ẩn đang định rút lui, một vật mềm mại đột nhiên cạy mở răng môi của cậu.

Lục Tước hôn trả lại cậu.

Đường Ẩn do dự một lát, nghĩ kế tiếp sẽ làm như thế nào, cậu dung túng hành vi không thể kiềm chế này, một cảm giác tê dại khác nhau truyền ra từ môi và răng, không có kích thích như hút máu mà nhẹ nhàng, kéo dài kỹ càng hơn, nhưng mà hút máu vẫn vui hơn, thật không hiểu sao con người lại thích kiểu trao đổi dịch thể vô vị như thế này.

Đường Ẩn vừa suy nghĩ lung tung vừa không nhịn được vuốt ve vết thương của Lục Tước, khi kết thúc nụ hôn, Lục Tước nhẹ nhàng cắn đầu lưỡi Đường Ẩn như để trút giận.

Đường Ẩn mờ mịt chớp mắt, khóe môi cậu còn có chút máu hòa cùng ánh nước, màu đỏ mỏng đặc biệt bắt mắt trên nền trắng nhưng nếu chỉ nhìn vào đôi mắt thì là máu lạnh không quan tâm đến thứ gì.

Chút máu cậu uống vào tạo ra hơi nóng khô khốc trong người, Đường Ẩn một tay cởi cúc áo, có thể cảm giác được cái đuôi mềm mại như mây quét qua má mình, đầu đuôi giống như lông vũ chạm vào cổ mình, ngứa ngáy tích lũy từng lớp, cuối cùng chồng chất lên.

Đường Ẩn dùng tay đẩy cái đuôi vướng víu ra, suy nghĩ cách thực hiện tư thế đẹp trai tiếp theo trong video như thế nào ——
Cổ chân của cậu đột nhiên bị hai cái đuôi hồ ly mềm mại trói chặt, cái đuôi hồ ly ẩn chứa sức mạnh to lớn dễ dàng gập đùi cậu lại trước bụng, Đường Ẩn bối rối ngẩng đầu lên, nhìn thấy đôi mắt xanh thẳm của Lục Tước bị cậu ném lên giường đã đứng dậy đè cậu dưới thân.

Đường Ẩn: "?".


Bình luận

Truyện đang đọc