CÁ CỦA TÔI TRẢI RỘNG TOÀN TINH TẾ



Lục Tước lạnh lùng nhìn chằm chằm Kerr kéo theo hắn phơi bày bản thân ra, khoảnh khắc bị bại lộ hắn biết mình là người hấp tấp nhưng nếu Lục Tước được yêu cầu lựa chọn lại, hắn vẫn sẽ lựa chọn vạch trần Kerr không chút do dự.
Rốt cuộc hắn một chút đều không muốn Đường Ẩn đến hang ổ của một cự long đang trong thời kỳ tìm bạn đời.
Hang ổ đó được thiết kế riêng cho Đường Ẩn đấy.
Lỡ như có cấm chế đặc biệt nào trong đó giam giữ Đường Ẩn và chặn hắn ở bên ngoài thì đến lúc đó Lục Tước không chỉ hối tiếc đến xanh ruột mà đầu còn có thể phủ đầy mây xanh.
Điều duy nhất hắn hối tiếc là, lời tỏ tình đầu tiên dành cho Đường Ẩn trong cả hai đời thế mà lại phát ra từ miệng của Kerr.
Thật khéo, Kerr cũng đang trong tâm trạng tương tự.
Ánh mắt hai người giao thoa ngắn ngủi trong khoảng không, thậm chí còn thoang thoảng mùi thuốc súng.
Đường Ẩn: "Hả?"
Đường Ẩn mờ mịt nói: "Mấy anh đang đùa à?"
Trái tim của Kerr có hơi nhói đau, hóa ra bị tình địch cướp mất lời tỏ tình cũng không phải chuyện đau đớn nhất mà đau đớn hơn nữa là Đường Ẩn hoàn toàn không tin.
Cự long là một sinh vật rất kiêu hãnh, hắn không muốn xấu hổ khi bày tỏ tình yêu của mình nên đã chủ động làm khó dễ, đứng trên cao đạo đức, điên cuồng phát ra: "Đường Ẩn, tôi đã nói với em nhiều lần là Lục Tước rất nguy hiểm, em cũng không tin, em có biết kiếp trước Lục Tước có dấu hiệu băng luyến với em hay không, không chỉ làm ô uế cơ thể của em mà chỉ quan tâm đến dục vọng của bản thân, không chịu để cho em mồ yên mả đẹp."
(*) Băng luyến: Chỉ mối quan hệ yêu đương mà một bên hoặc cả hai bên là xác chết, xác sống, bộ phận cơ thể người, nội tạng...!Hoặc chỉ việc yêu thầm nhưng hành xử lạnh như băng, thâm trầm, tất cả tình cảm đều im lìm không để người khác chú ý.

Khi tình yêu đơn phương trở thành sự tuyệt vọng, vì không được chấp nhận mà tình cảm sẽ biến thành hắc ám, biến thái muốn biến đối phương thành xác chết hoặc xác sống để chiếm hữu.
Trong mối quan hệ này, người-công-bên chủ động-khống chế được gọi là Lam chí, xác sống-bên bị động-thụ-bị khống chế được gọi là Chí mật.
Trong một số truyện biến thái, Lam chí đến một mức độ nào đó sẽ ăn thịt Chí mật, đó được gọi là "Tử vong điều giáo".

Lam chí (chủ nhân) coi việc đó là đương nhiên, và Chí mật (nô) cũng cam tâm tình nguyện.


(Nguồn: Tĩnh Lâm Hiên.)
Đường Ẩn: "?"
Gì, biến thái quá.
Đường Ẩn không thể tưởng tượng nổi nhìn Lục Tước mày rậm mắt to, Lục Tước nhíu mày một cái, nhanh chóng giải thích: "Cũng không phải thế, kiếp trước là do tôi quá mức đau khổ nên cơ chế bảo vệ tự động của cơ thể đã phát huy tác dụng và khả năng thôi miên tự động có hiệu lực khiến tôi nghĩ lầm ngài vẫn còn sống."
Đường Ẩn: "???"
Móa, nghe có vẻ càng biến thái hơn.
Lục Tước buộc bản thân phải bình tĩnh lại, vì nhãn biến thái không còn có thể rửa sạch được nữa rồi, thế thì chết cùng nhau đi.
Hắn chỉ ra điểm mâu thuẫn với Kerr và lạnh lùng nói: "Kerr đã thích ngài từ hàng nghìn năm nay, anh ta đã đo lường thiết kế riêng hang ổ cho ngài từ rất lâu rồi và hang ổ được chuẩn bị cho ngài không chỉ có nhiều sưu tầm khác nhau về nền văn minh Đồ An mà còn có tất cả các loại hình ảnh về ngài, những món quà ngài tặng cho anh ta, những thứ ngài đã sử dụng...!Mỗi lần tới thời kỳ tìm bạn đời anh ta đều sẽ trải qua trong cái hang ổ đó, anh ta nói tôi rất nguy hiểm? Vậy chẳng lẽ lần này anh ta có ý định gì tốt khi mời ngài đến hang ổ của anh ta hả?"
Đường Ẩn: "??"
Đm, tôi thường cảm thấy không hợp nhau với mấy người là vì tôi không đủ biến thái!
"Nực cười! Tôi để Đường Ẩn đến hang ổ của tôi là để bảo vệ Đường Ẩn, tại sao tôi không có ý tốt?" Kerr tức giận đến nỗi vảy trên mặt lại lộ ra, hắn kéo căng vẻ uy nghiêm và kiêu ngạo, liệt kê nhiều tội ác của tên tội phạm như vị thẩm phán: "Miệng anh đầy dối trá, đạo đức giả hèn hạ, sức mạnh sấm sét trong kiếp trước của anh vốn không có vấn đề gì nhưng để thu hút chú ý của Đường Ẩn mà làm điệu làm bộ cố ý đeo găng tay."
Lục Tước không chút né tránh, mái tóc vàng và đôi mắt xanh rực rỡ giống như một sát thủ rồng chính nghĩa không sợ cường quyền, chiến đấu đến chết để vạch trần sự thật: "Anh thì cao cả bao nhiêu? Rõ ràng yêu Đường Ẩn sâu sắc nhưng lại luôn lấy thân phận bạn bè làm bạn với ngài ấy, che đậy tình yêu bằng im lặng, tưởng chừng như tự động viên bản thân nhưng thực ra chẳng qua là một kẻ hèn nhát."
Khi hắn nói câu này, vẻ mặt lại lộ rõ đau buồn và hối hận.
Hai người cùng lúc im lặng.
Lượng tin tức trong lời nói giữa hai bên quá lớn, Đường Ẩn kinh ngạc nhìn Kerr và Lục Tước, nghi ngờ mình xuất hiện ảo giác, cậu suy nghĩ rồi nói với Kerr: "Anh thích tôi?"
Kerr gật đầu một cái.
"Vậy tôi có thể nếm máu của anh không?"
Đúng vậy, tuy trong lòng có quá nhiều nghi vấn, chẳng hạn như tại sao Kerr lại mù quáng thích cậu, tại sao lại thích cậu nhưng lại không cho cậu uống máu...!Nhưng vấn đề cậu quan tâm nhất chính là uống máu!

Vì Kerr thích cậu nên không có gì quá đáng khi cho cậu một ngụm máu chứ!
Kerr: "..."
Dưới ánh mắt háo hức chờ đợi của Đường Ẩn, Kerr im lặng một lúc, sau đó khẽ nói: "...!Xin lỗi, em có thể thay đổi yêu cầu khác được không?"
Đường Ẩn càng thêm kinh ngạc khi nghe được lời này: "Tại sao? Tôi chỉ nếm thử một ngụm nhỏ cũng không được?"
"Tôi có thể đồng ý với em bất cứ điều gì ngoài yêu cầu này." Kerr kiên trì nói.
Đường Ẩn nhìn Kerr một cách thất vọng.
Ôi, rồng, ngay cả một ngụm máu cũng không chịu cho cậu uống còn nói thích cậu cái gì.
Đường Ẩn quay lại nhìn Lục Tước, Lục Tước lập tức thâm tình chứng tỏ: "Tình yêu của tôi dành cho em là thật, tôi sẵn lòng cho em tất cả giọt máu của mình."
Dù máu của Lục Tước rất ngon nhưng Đường Ẩn đã uống rồi, thế là cậu lãnh đạm gật đầu, không có một chút cảm xúc nào.
Lục Tước đọc hiểu được thế giới nội tâm của Đường Ẩn: "..."
Ôi, huyết tộc, mới uống mấy ngày đã ngán rồi.
Nhưng Đường Ẩn kiểu này cũng khiến Lục Tước tràn đầy động lực để trở nên mạnh mẽ hơn, chỉ bằng cách tăng cường năng lực cạnh tranh, hắn mới có thể ổn định...!máu của mình trong lòng Đường Ẩn.
"Anh nói có thể đưa ra một yêu cầu, vậy anh có thể giúp tôi giết rồng ảo ảnh và chiến tranh không? Yên tâm, tôi sẽ không chiếm tiện nghi của anh đâu, không phải anh thích mấy đồ sưu tầm của tôi sao? Tôi sẽ tặng chúng cho anh sau khi mọi chuyện thành công." Đường Ẩn quay sang nói về giao dịch, như thể Kerr không phải đang thể hiện tình cảm của mình với cậu mà là một lợi thế trong giao dịch kinh doanh.
Cho dù không phải là ngày đầu tiên quen biết Đường Ẩn, cho dù hắn đã đoán trước được phản ứng của Đường Ẩn, cho dù hắn đã từng trải qua nỗi đau mất đi Đường Ẩn, Kerr cũng không khỏi hơi nhắm lại đôi mắt chua xót, hắn hít sâu một hơi, sau đó mở mắt từ từ nói: "Tôi không cần đồ sưu tầm của em."
Đôi mắt đẫm máu không thể trìu mến hơn sáng long lanh nhìn chăm chú vào Kerr: "Vậy anh muốn gì?"
—— "Tôi muốn em vui vẻ."
Kerr nhìn Đường Ẩn, cuối cùng hắn chỉ nói: "Tặng hoa hồng cho tôi đi."
Người bán buôn hoa hồng - Đường Ẩn: "Được! Anh yên tâm, tôi sẽ chọn những hoa hồng đẹp nhất cho anh!"
Tập hợp được một đồng bọn giết rồng xong, Đường Ẩn quay đầu nhìn Lục Tước, tuy đã nghe thấy hành vi biến thái của Lục Tước từ miệng của Kerr nhưng những điều Kerr nói quá biến thái, ngược lại rất khó kết hợp với người thật.

Đến cùng yêu một người đến mức nào mới có thể tự lừa dối mình là đối phương vẫn còn sống mà còn tin đó là thật đây?
Đường Ẩn cũng không biết, cậu chỉ biết mình rất muốn vác phi thuyền vũ trụ chạy đi.
"Lục Tước, anh giúp tôi giết rồng ảo ảnh và chiến tranh, tôi sẽ để anh đi." Đường Ẩn hào phóng nói.
Cậu đã lập huyết khế với Lục Tước, theo lý mà nói là mối quan hệ chủ tớ, Lục Tước có thể chuộc thân sau khi làm xong vụ này, phần thưởng của cậu không thể bảo là không to.
Biểu cảm của Lục Tước đơ ra trong giây lát.
Hắn như một con chó lớn đột nhiên bị vứt bỏ, luống cuống nhìn Đường Ẩn: "...!Tôi không cần phần thưởng này."
Đường Ẩn dừng một chút, có hơi bối rối nói: "Anh cũng muốn hoa hồng hả?"
Đôi mắt xanh buồn đến mức như muốn khóc, Lục Tước nhẹ giọng nói: "Không phải ngài nói muốn tự mình pha trà cho tôi sao?"
Đường Ẩn bật cười khi nghe được lời này: "Làm sao có thể coi đây là một phần thưởng được?"
"Vậy là đủ rồi." Lục Tước nghiêm túc nói.
Nụ cười Đường Ẩn biến mất, cậu chỉ không biết yêu nhưng cũng không ngốc, tình cảm của Lục Tước và Kerr khiến cậu có hơi sợ hãi, thay vì bàn chuyện tình cảm, cậu càng mong có thể ghi giá cả rõ ràng mà không mắc nợ nhau.
Nhưng sau khi nghĩ lại, nguyên nhân khiến cậu bị phong ấn ở kiếp trước là do cửa thành bốc cháy họa đến cá trong ao mà cậu mới là con cá xui xẻo đó, hơn nữa mọi người đều có thù với rồng ảo ảnh và chiến tranh, cậu cũng không cần phải cảm thấy mình chiếm lợi mà áy náy.
"Được rồi, vậy chúng ta cùng ngồi xuống nói chuyện cách giết rồng ảo ảnh và chiến tranh đi." Đường Ẩn nói.
"Kiếp trước tôi đã giết con rồng đó rồi." Lục Tước rất có kinh nghiệm, chuẩn bị khoe khoang thực tế chiến đấu để tăng một đợt hảo cảm của Đường Ẩn.
Kerr cũng không chịu lép vế: "Đúng vậy, kiếp trước anh ta đã nhờ tôi giúp đỡ, dựa vào giúp đỡ của tôi mới có thể chung tay giết chết rồng ảo ảnh và chiến tranh."
Lục Tước ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Tác dụng chủ yếu của Kerr là ngăn những con rồng khác ở đảo rồng tấn công, nếu như không phải rồng ảo ảnh và chiến tranh co đầu rụt cổ ở đảo rồng thì tôi có thể một mình giết rồng."
Kerr rất bình tĩnh nói thêm: "Nhưng nếu không có giúp đỡ của tôi thì anh tuyệt đối không thể chống lại sức mạnh của toàn bộ đảo rồng, nếu không có anh thì tôi cũng có thể giết con rồng đó."
Đường Ẩn: "..."
Hai người này sẽ không phải muốn cãi nhau đó chứ?
Nếu không phải tôi lần ra manh mối, một mình anh có thể phát hiện ra hung thủ thật sự sao?" Lục Tước chế nhạo.
Khóe môi Kerr hơi nhếch lên gợi lên một vòng giễu cợt, hắn nhẹ giọng nói: "Nếu không phải anh đánh cắp khả năng thời gian của tôi, tôi đã có thể tìm ra dấu vết của hung thủ thực sự trong dòng sông dài thời gian."

"Cá lớn nuốt cá bé, mạnh mẽ thì sống, yếu đuối thì bị đào thải, thời gian càng công nhận tôi, nó lựa chọn tôi, anh muốn trách thì chỉ có thể trách anh yếu." Lục Tước lạnh như băng nói.
"Ồ? Vậy thì bây giờ nó chọn tôi, điều đó chứng tỏ tôi mạnh hơn anh đúng không?" Kerr nở một nụ cười lịch sự lại cẩn thận.
Muốn cãi nhau với một con rồng đã sống hàng vạn năm thì Lục Tước hiển nhiên vẫn còn non lắm.
"Được rồi được rồi mấy anh đừng cãi nhau nữa, nếu muốn cãi nhau thì cứ dùng nắm đấm nói chuyện." Đường Ẩn không muốn nhìn bọn họ cãi nhau chỉ muốn nhìn bọn họ đánh nhau, đánh đến vỡ đầu chảy máu càng tốt.
Lục Tước và Kerr lạnh lùng nhìn nhau, sau đó nhất trí quay đầu nhìn Đường Ẩn, nếu không phải vì chênh lệch tuổi tác, Đường Ẩn thậm chí có cảm giác cần cậu chủ trì công đạo cho cuộc cãi vã của mấy tên nhóc trẻ trâu.
"Vì mấy anh đã từng giết rồng ảo ảnh và chiến tranh nên giết con rồng lần này không khó, yêu cầu duy nhất của tôi là hy vọng con rồng đó có thể chết một cách rất đau đớn." Đường Ẩn nói thêm: "Tốt nhất là nỗi đau đó từ tôi trao cho nó."
Lục Tước và Kerr không hề phản đối nhưng khó khăn lớn nhất bây giờ là làm sao tìm được con rồng này.
Rồng ảo ảnh và chiến tranh rất giỏi ẩn náu, gã hiếm khi xuất hiện trước người đời, thường xuất hiện trong trường hợp có các loại chiến tranh, rồng ảo ảnh và chiến tranh ở kiếp trước đã từng xuất hiện trong chiến tranh của văn minh loài người, muốn quay về quỹ đạo thời gian của kiếp trước thì phải đợi một thời gian nữa.
Mà Đường Ẩn không muốn đợi thêm nữa.
Cậu chỉ muốn gây ra tất cả những đau đớn mà cậu đã nếm trải cho tên đó càng sớm càng tốt.
"Rồng ảo ảnh và chiến tranh thích những nơi tập trung đau thương, tuyệt vọng, đau đớn và những cảm xúc tiêu cực khác, chẳng hạn như chiến trường." Kerr bình tĩnh nói: "Nhưng tôi không khuyên em chỉ vì lừa nó ra mà tạo nên chiến tranh."
"Kiếp trước Yuanna đã hát một bài hát."
"Bài hát đó có thể gợi lên tuyệt vọng và buồn bã của người nghe, nếu Yuanna tổ chức buổi hòa nhạc càng có nhiều khán giả thì cảm xúc tiêu cực càng dồn lại, tôi tin với quy mô buổi biểu diễn của Yuanna, đủ để hội tụ những cảm xúc tiêu cực khiến rồng ảo ảnh và chiến tranh phải động lòng."
Đường Ẩn không có ý kiến ​​gì về kế hoạch này, cậu chỉ nêu ra một chút bối rối: "Liệu giọng hát của Yuanna có khơi dậy được cảm xúc của người nghe không?"
"Giai đoạn sau của anh ta ở kiếp trước có thể." Kerr khẽ nói: "Anh ta cũng trùng sinh rồi."
Đường Ẩn không ngờ tới Yuanna cũng trùng sinh, trùng sinh này là cải trắng hả? Tại sao cả đám đều trùng sinh!
"Đúng rồi." Kerr nhẹ nhàng nói thêm: "Yuanna cũng thích em."
Đường Ẩn: "???"
Tác giả có lời muốn nói:
Kerr: Yêu là phải nói ra.
Yuanna: Tôi cảm ơn cả nhà anh..


Bình luận

Truyện đang đọc