CÁCH ĐẤU BINH VƯƠNG


Sau một hồi im lặng sĩ quan huấn luyện Vương Thư Vinh nói: “Văn Thư, cậu biết mùa cận chiến là gì không?”
Triệu Quốc Khánh nghiêm túc trả lời: “Dạ biết.

Mỗi năm đội đặc chủng Phi Long sẽ chọn một vài tinh anh từ các quân khu để huấn luyện trở thành bộ đội đặc chủng.

Để cung cấp nhận tài xuất sắc nhất cho đội đặc chủng Phi Long, mỗi năm các binh lính từ cấp thấp đến cao cấp đều sẽ tổ chức thi đấu loại đến cuối cùng để xác định ai sẽ là người đủ tiêu chuẩn nằm trong danh sách bộ đội đặc chủng.

Bởi vì thi đấu loại kéo dài liên tục trong ba tháng cho nên mới gọi là mùa cận chiến.”
Vương Thư Vinh khẽ gật đầu, bổ sung: “Cậu nói không sai.

Tổ chức mùa cận chiến là vì công bằng.

Sau khi mùa cận chiến bắt đầu, binh lính có đủ tiêu chuẩn để có thể trở thành bộ đội đặc chủng sẽ được chọn từ cấp thấp nhất nhất.

Đầu tiên, mỗi đại đội sẽ chọn năm người để tham gia cuộc thi cấp tiểu đoàn.

Sau khi vượt qua vòng thi cấp Tiểu đoàn sẽ lại chọn ra năm người để tham gia cuộc thi cấp Trung đoàn.

Mỗi Trung đoàn cũng chỉ có năm người được tiến vào vòng thi cấp Quân đoàn.

Cứ như vậy đến cuối cùng sẽ xác định được số người đủ tiêu chuẩn để tham gia tập huấn trở thành bộ đội đặc chủng.


Sau tập huấn, đội đặc chủng Phi Long sẽ chỉ chọn ra năm người đủ tiêu chuẩn để gia nhập đội đặc chủng Phi Long.

Trong lúc đó, sự cạnh tranh khốc liệt, đau đớn, khó khăn là điều không thể tránh khỏi.

Quốc Khánh, cậu có một mục tiêu là tốt, nhưng phải lượng sức mà làm, tim cậu…”
“Huấn luyện viên, là một thành viên của đại đội, tôi nghĩ tôi có quyền đăng ký tham gia vòng thi loại cấp đại đội đúng không?” Triệu Quốc Khánh lập tức ngắt lời Vương Thư Vinh.
Đúng vậy, mùa cận chiến đối với tất cả binh lính tham dự chính là một lần huấn luyện ma quỷ dưới địa ngục, nhưng đây là con đường tắt để Triệu Quốc Khánh gia nhập đội đặc chủng Phi Long, do đó anh nhất định phải đăng ký tham gia mới được.
Vương Thư Vinh không nói gì, quay đầu nhìn đại đội trưởng Phương Đông Lôi, hi vọng ông ấy có thể nói giúp mình mấy câu.
Nét mặt Phương Đông Lôi nặng nề, ông ấy nhìn chằm chằm Triệu Quốc Khánh.
“Đại đội trưởng, ông nói mấy câu đi.” Vương Thư Vinh thúc giục.
Phương Đông Lôi hít sâu một hơi, quay qua nhìn Vương Thư Vinh, thấp giọng nói: “Huấn luyện viên, Văn Thư nói không sai, cậu ấy có quyền đăng ký tham gia.”
“Ông Phương!” Vương Thư Vinh kích động la lên, suýt nữa đã nhảy cẫng lên rồi.
Phương Đông Lôi tạm thời gạt Vương Thư Vinh qua một bên, ông ấy nhìn Triệu Quốc Khánh: “Cậu về trước đi, ngày mai tôi cho cậu chọn lớp, cậu huấn luyện với bọn họ.”
“Cảm ơn Đại đội trưởng, cảm ơn huấn luyện viên.” Triệu Quốc Khánh chào theo nghi thức quân đội rồi lui ra ngoài.
Cửa phòng vừa đóng lại, Vương Thư Vinh đã vỗ mạnh bàn, la lên: “Ông Phương, vừa rồi ông có ý gì vậy? Tại sao lại đồng ý cho Thư ký tham gia? Chẳng lẽ ông không biết cậu ấy mặc bệnh tim bẩm sinh sao? Để cậu ấy tham gia cuộc thi không khác nào giết cậu ấy.”
Nét mặt của Phương Đông Lôi vẫn nghiêm trọng như trước, nhưng lại không hề tức giận trước sự trách móc của huấn luyện viên, ông ấy chỉ nói: “Ông Vương, lẽ nào ông không cảm nhận được sao?”
“Không cảm nhận được cái gì?” Vương Thư Vinh nhìn đại đội trưởng với vẻ mặt khó hiểu.
Phương Đông Lôi đứng dậy đi đến trước cửa sổ, nhìn bóng dáng của Triệu Quốc Khánh càng lúc càng xa, thấp giọng nói: “Cậu ấy là cháu trai của ông cụ Triệu, dòng máu chảy trong người là dòng máu của nhà họ Triệu.

Tuy rằng cậu ấy chưa từng nói nhưng tôi cảm nhận được tiếng lòng muốn trở nên mạnh mẽ của cậu ấy.


Nếu chúng ta vì cậu ấy mắc bệnh tim bẩm sinh mà ngăn cản cậu ấy dự thi thì mới là giết chết cậu ấy.”
“Nhưng…” Vương Thư Vinh vừa mở lời đã bị Đại đội trưởng ngăn lại.
“Nhìn ông cụ Triệu và nhà họ Triệu cống hiến vì quốc gia, ít ra chúng ta cũng nên cho cậu ấy một cơ hội bình đẳng, đúng không?” Phương Đông Lôi nhìn Vương Thư Vinh.
Vương Thư Vinh qua một hồi lâu cũng không có cách nào chấp nhận lời Phương Đông Lôi nói, nhưng cuối cùng vẫn thở dài nói: “Được rồi, hi vọng quyết định của chúng ta là đúng.”
Phương Đông Lôi cười hi hi, ông ấy biết huấn luyện viên sẽ đồng ý.
Triệu Quốc Khánh được phân tới lớp một do Phùng Tiểu Long quản lý, Đại đội lại bảo lưu chức vụ thư ký của anh, nhưng ngày nào cũng để anh theo lớp một đi huấn luyện.
Chuyện mình có một trái tim siêu mạnh Triệu Quốc Khánh không nói cho bất kỳ ai biết, đây là ông nội Tiêu đặc biệt dặn dò anh không được nói với bất kỳ ai.
Mặt khác cũng còn một chuyện Triệu Quốc Khánh không nói cho bất kỳ ai biết, đó chính là trái tim siêu mạnh kia suýt nữa đã giết chết anh, nhưng lại vô hình chung thay đổi thể chất của anh, bây giờ cơ thể anh mạnh hơn trước kia một chút rồi.
Ví dụ như, trước đây anh chạy một mạch hết một nghìn mét thì sẽ không còn sức nữa, nhưng bây giờ sau khi chạy một mạch hết hai nghìn mét thì anh cảm thấy vẫn còn sức.

Trước đây anh có thể chống đẩy hai mươi cái một lần, còn bây giờ anh có thể chống đẩy năm mươi cái một lần, sức lực cũng tăng gấp đôi trước đây.
Thay đổi nhưu vậy chỉ sợ là ngay cả ông cụ Tiêu cũng không nghĩ đến.
Cơ thể của Triệu Quốc Khánh không thể chịu được sức mạnh to lớn kia, nhưng sau khi tim phác tác lại vô hình chung thay đổi thể chất của anh, khiến cho cơ thể của anh có thể chịu được trái tim mạnh mẽ kia.
Điều này cũng khiến cho Triệu Quốc Khánh có một suy nghĩ, đó là tận dụng việc tim bạo phát để cải thiện thể chất của mình.
Đây là một ý tưởng tương đối nguy hiểm.

Một khi tim bạo phát, nếu như Triệu Quốc Khánh không khống chế được nó thì trái tim đó sẽ giết chết anh.
Bởi vậy mà anh cũng chỉ nghĩ vậy chứ không thực hiện, trừ khi có thể tìm ra cách không chế sức mạnh to lớn kia sau khi tim bạo phát, nếu không thì sẽ không dùng đến cách này.
Trong một tháng ở bệnh viện, Triệu Quốc Khánh luôn lén lút huấn luyện, điều này khiến nắm chắc điểm giới hạn bạo phát của tim, mỗi khi đến điểm giới hạn anh sẽ ngừng huấn luyện, chờ trái tim hồi phục lại mới huấn luyện tiếp.
Theo thời gian trôi đi, Triệu Quốc Khánh dần dần phát hiện cơ thể mình trở nên khỏe mạnh hơn, điểm giới hạn cũng tăng thêm một bậc.


Ví dụ như, chạy một mạch hết hai nghìn mét thì trái tim của Triệu Quốc Khánh sẽ đạt đến giới hạn bạo phát, nhưng sau khi cơ thể trở nên khỏe mạnh hơn thì chạy hai nghìn năm trăm mét mới đạt đến điểm giới hạn.
Đây chính là một kiểu thích ứng, cơ thể anh khỏe mạnh hơn khiến anh càng thích ứng với trái tim mạnh mẽ đó hơn.
Sáng hôm sau, Triệu Quốc Khánh dậy sớm hơn người khác nửa tiếng, nhân lúc không có người, anh cầm ba cây phi đao của mình chạy ra sau núi luyện đao.
“Phập, phập, phập!” Bay cây phi đao ghim ba chiếc lá vào một thân cây cách đó năm mét.

Trên mặt Triệu Quốc Khánh lộ ra vẻ tươi cười.
Qủa nhiên sau khi cơ thể mạnh hơn và sức lực tăng lên, kỹ thuật phi đao của anh cũng tăng lên.
Trước kia, phi đao của Triệu Quốc Khánh chỉ có thể phát huy uy lực bách phát bách trúng trong vòng ba mét, nhưng bây giờ đã mở rộng ra năm mét, trong vòng năm mét phi đao của anh sẽ không trượt khỏi mục tiêu phát nào.
Chuông báo thức vang lên, Triệu Quốc Khánh cẩn thận giấu phi đao vào người.
Tuyệt chiêu phi đao là tuyệt chiêu cứu mạng của anh, ngoài anh và những tên lính đánh thuê đã chết dưới phi đao của anh thì không có bất kỳ ai biết.
Sau khi rửa mặt bằng nước lạnh, Triệu Quốc Khánh nhanh chóng chạy đến lớp một.

Sau khi gặp mặt, anh nói thẳng với Tiểu đội trưởng lớp một: “Tiểu đội trưởng Phùng, từ giờ trở đi tôi sẽ huấn luyện cùng với các đồng chí.

Tôi chỉ có một yêu cầu đối với các đồng chí đó chính là đừng đối xử với tôi như người bị bệnh.

Hết!”
Chuyện Triệu Quốc Khánh muốn đến lớp một huấn luyện, nhóm người Phùng Tiểu Long đã biết từ đêm qua, biết cả việc Triệu Quốc Khánh đăng ký tham gia mùa cận chiến vào một tháng sau.
Phùng Tiểu Long vươn tay vỗ vai Triệu Quốc Khánh, cười nói: “Yên tâm, một tahnsg này tôi sẽ nghiêm túc huấn luyện cho cậu, bảo đảm một tháng sau cậu sẽ là một Triệu Quốc Khánh hoàn toàn mới.”
Triệu Quốc Khánh cười.
Triệu Quốc Khánh nhanh chóng biết được Phùng Tiểu Long không hề nói đùa với anh.

Anh ta đã lập ra một hệ thống huấn luyện nhắm vào mùa cận chiến vì anh.
Danh hiệu vua cận chiến của Tiểu đoàn của Phùng Tiểu Long là tham gia vào mùa cận chiến mà đạt được, năm ngoái anh ta chính là người đứng đầu Tiểu đoàn.


Anh ta hiểu rõ về mùa cận chiến hơn những người khác, do đó hoạch huấn luyện do anh ta lập ra cũng có hiệu quả tốt nhất.
Bước đầu tiên, Phùng Tiểu Long giúp Triệu Quốc Khánh nâng cao thể lực.

Mỗi ngày đều vác nặng chạy bộ, chống đẩy, squat… là những bài tập tăng cường thể lực không thể thiếu.
Bước thứ hai, bồi dưỡng kỹ năng cận chiến.
Triệu Quốc Khánh coi như là người đam mê cận chiến, hiểu khá rõ kỹ thuật cận chiến, nếu không một tân binh sao có thể đánh bại một cựu binh trong vòng ba chiêu sau khi được chỉ dẫn.
Nhưng, kỹ thuật cận chiến Triệu Quốc Khánh lĩnh ngộ được hoàn toàn là trên phương diện lý thuyết, khi bản thân anh thực hiện thì lại không hiệu nghiệm lắm, bởi vì kỹ thuật cận chiến thực tế của anh bằng không.
Phùng Tiểu Long là cao thủ cận chiến đứng đầu Tiểu đội, hàng ngày đều cùng huấn luyện thực chiến cùng Triệu Quốc Khánh, khiến kỹ thuật cận chiến của Triệu Quốc Khánh tăng vọt, thực sự từ lý thuyết trở thành thực chiến.
Bước thứ ba, huấn luyện tác chiến dã ngoại.
Mùa cận chiến không thể so với cận chiến thực tế được.

Đội đặc chủng Phi Long coi trọng thực lực tác chiến tổng hợp, không phải cứ đánh đấm được là có thể gia nhập đội đặc chủng Phi Long.
Đối với tác chiến dã ngoại Triệu Quốc Khánh vẫn cảm thấy tương đối thoải mái, dù sao cũng thích nhất là chơi trò chiến đấu với anh trai.

Dưới sự dạy dỗ của anh trai ruột Triệu Ái Quốc, năng lực tác chiến dã ngoại của anh cũng coi như là mạnh nhất Địa đội.
Đương nhiên, trong tất cả các bộ môn huấn luyện, bộ môn không thiếu được còn có bắn súng.
Trong quân đội chính quy, nhóm binh lính như Triệu Quốc Khánh không thể ngày nào cũng lấy đạn ra bắn như bộ đội đặc chủng được, việc họ có teher là chỉ là ngắm bắn, vì vậy mà bắn súng được coi là một điểm yếu của tất cả binh lính chính quy.
Suốt một tháng, Phùng Tiểu Long và thành viên của lớp một chỉ làm duy nhất một việc đó chính là giúp Triệu Quốc Khánh mạnh mẽ hơn.
Vì đảm bảo trong quá trình huấn luyện Triệu Quốc Khánh sẽ không chết vì bệnh tim tái phát, toàn bộ thành viên lớp một đặc biết huấn luyện cấp cứu tim, suốt hai bốn giờ đều túc trực bên cạnh Triệu Quốc Khánh để sẵn sàng cấp cứu cho anh bất cứ lúc nào.
Nỗ lực của từng thành viên tháng một suốt một tháng qua khiến Triệu Quốc Khánh rất cảm động, đặc biệt là việc làm tốt chuẩn bị vì sợ bệnh tim của anh sẽ tái phát.
Thực ra về phương diện tim mạch, Triệu Quốc Khánh rõ hơn ai hết, mỗi khi trái tim đạt đến điểm giới hạn bạo phát, anh sẽ chủ động dừng lại, nếu không thì sẽ huấn luyện lên tục.
Sau khi trải qua một tháng huấn luyện đặc biệt, Triệu Quốc Khánh thực sự cảm thấy bản thân trở nên mạnh mẽ, rõ ràng nhất chính là điểm giới hạn bạo phát của tim lại tăng thêm một bậc, lúc này tố chất cơ thể đã không kém cạnh bất kỳ một tân binh nào Trái rồi..


Bình luận

Truyện đang đọc