CHỊ DÂU CỦA NỮ CHÍNH



Hôm nay là thứ hai sau khi Bùi Chất đi vào Thủy Lam tinh.
Hắn ngồi ở trên giường, nhìn những sinh vật kỳ quái trước mặt.

Chúng cao ước chừng cỡ năm thước, làn da trắng như tuyết phát quang, đầu thì trọc lóc không một cọng tóc, hai con sâu kín phát ra ánh sáng màu xanh kỳ lại, có chút giống người nhưng lại không quá giống người.
Nó cầm trong tay một món đồ hình cái ống, bên trong có gắn một cây kim nhỏ nhọn, đi về phía hắn bằng hai chân.
Khi gần đến trước giường, nó vươn một bàn tay trắng như tuyết trắng bị rỉ nước về phía hắn.

Bùi Chất thấy vậy, một bên cơ thể vừa phải vận động để tránh đòn công kích của nó, một bên vừa nắm chặt trường kiếm được đặt bên cạnh người.
“Cảm xúc của ngài phập phồng, lên xuống thất thường, cơ bắp căng cứng, có dấu hiệu dùng thuốc xung đột với thuốc được tiêm vào, 357 tự động điều chỉnh về hình thức ôn như thiên thần.”
Nghe thấy âm thanh do nó phát ra, Bùi Chất đột nhiên mở to mắt, sau đó thì thấy nó đem cái vật dụng hình ống cầm trên tay dạng ống vật bỏ vào bụng mình, hai tay đưa thẳng đến mặt hắn.

Trong lòng hắn giật mình, theo phản xạ liền định giơ tay vung kiếm lên.
Răng rắc một thanh âm vang lên.

Ninh Hồi đang chuẩn bị uống lên dịch bổ sung thể lực và cơ năng, nghe vậy vội từ bên kia chạy tới.
357 đứng vại chân trên đất, co giật hai lần, trên cơ thể liền phát ra âm thanh thất thanh, phiền toái, chết máy thì thầm: “Phải ngoan ngoãn uống thuốc nga, phải ngoan ngoãn uống thuốc nha, phải ngoan ngoãn uống thuốc nha nha nha nha nha na...”
Ninh Hồi: Σ(дlll)
357 ngươi làm sao vậy? 357 ngươi đừng làm ta sợ! 357 ngươi đứng lên nha!
Chi phí sửa chữa lại người máy chữa bệnh thật sự rất cao!!
Ninh Hồi cảm giác thân thể mình rỗng tuếch, toàn thân run rẩy, đưa tay ôm 357 vào trong lòng.
Bùi Chất: “...” Không tốt, hắn cảm thấy có cái gì không đúng!
...
Hôm nay là thứ ba sau khi Bùi Chất đi vào Thủy Lam tinh.

Vì 357 bị tổn thương nghiêm trọng, ngày hôm qua Ninh Hồi nhìn chằm chằm lên án hắn cả ngày.

Dù sao cũng là do hắn động tay, cặp mắt ngấn nước nhìn nàng chăm chú, bên trong ẩn chứa một sự xấu hổ hiếm thấy.
Ninh Hồi quyết định dậy sớm để quan tâm chuyện 357 một lần nữa.

Nàng quyết định trước tiên đến thành A dạo hai vòng, sau đó thuận đường đem 357 đưa đến trung tâm y tế để trùng tu, cuối cùng lại đem người kỳ quái này đến trung tâm cứu hộ của căn cứ thực nghiệm.
Bùi Chất đương nhiên sẽ không có ý kiến, ở cái nơi kỳ quái như này, hắn không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn có thói quen ăn ở sạch sẽ, một ngày không có tắm gội thì cả người cảm thấy không được thoải mái, vì thế liền cứng rắn đề cập với Ninh Hồi.

Ninh Hồi vỗ vỗ trán, đẩy hắn vào phòng rửa mặt, sau đó liền quay đầu đi ra ngoài.
Hắn gọi lại nàng, “Ninh tiểu thư, nước và thau tắm ở đâu?”
Ninh Hồi nghiên nghiêng đầu, “Không có nước, thau tắm hả? Không có thau tắm.” Nước ở đây trân quý như vậy sao có thể cho hắn dùng để tắm? Còn cả thau tắm, vật đó không phải chỉ có trong tiểu thuyết cổ đại thôi hay sao?
Bùi Chất: “...”
Ninh Hồi nghi hoặc nhìn hắn, vị tiên sinh này thật sự quá kỳ lạ.
Nàng lấy vòi sen ra, cầm hướng về phía hắn rồi ấn nút, mặt làn sương trắng từ đó phun lên mặt hắn.

Trong lòng, Bùi Chất liền giật mình, vội cầm lấy áo choàng, ngăn giữa.
Ninh Hồi che miệng cười cười, “Dùng cái này để tắm.”
Ở bên trong, Bùi Chất chậm rãi tắm rửa, Ninh Hồi ở bên ngoài đi xem có quần áo thích hợp nào có thể cho hắn mặc hay không, kết quả nàng tìm một vòng cái gì cũng không có.
Bùi Chất quấn toàn thân trong một chiếc khăn trắng, ngồi ở mép đầu giường, mặt mày đen xì, đôi mắt lạnh lẽo, thâm trầm.
Ninh Hồi tự che mắt mình, sau đó lại lén lút tạo ra khe hở..
Mái tóc dài đen bóng mượt mà phủ lên nửa thân trên để trần, làn da trắng ngần, thân hình cân đối, thoạt nhìn trông hắn rất rắn rỏi và mạnh mẽ.
Đôi lông mày sắc bén, cặp mắt tựa đào hoa nép mình trong sương lạnh, đôi môi hơi mỏng, nhạt mùa như cánh hoa anh đào, lạnh lùng mà ngồi đó, trông như một mỹ nhân mang vẻ đẹp sống động.
Ninh Hồi khẽ cắn môi dưới, cái này...!so với hoa cỏ ở căn cứ thực nghiệm của bọn họ phải công nhận là kinh diễm hơn nhiều.

Bùi Chất giương mắt nhìn về phía nàng, Ninh Hồi liền vội khép lại khe hở giữa các ngón tay, nhanh chóng nói: “Ta chưa nhìn đến cái gì cả!”
Bùi Chất: “...”
...
Hôm nay là ngày thứ tư Bùi Chất đi vào Thủy Lam tinh.
Ninh Hồi muốn đi ra ngoài tìm kiếm cây xanh, nhưng nàng lại không yên tâm để Bùi Chất một người đãi trên phi cơ, nghĩ nghĩ một hồi nàng liền quyết định kéo hắn ra ngoài cùng mình.
Mặt trời vừa lên, nhiệt độ bên ngoài cũng không quá thấp, sau hai giờ tại mảnh vỡ bức tường này, Bùi Chất toàn thân đều đẫm mồ hôi, tóc mai bên thái dương đều ướt đẫm.
Ninh Hồi gỡ mủ của mình xuống, nhón chân đội lên đầu hắn.
Ngay khi Bùi Chất vừa cúi đầu, hắn liền tình cờ bắt gặp ánh mắt của nàng, trong veo sáng ngời, nàng đưa mắt về phía hắn cười cười, “Che nắng đi, nếu không sẽ bị cháy nắng.”
Chiếc mũ kia sau khi được đặt nhẹ lên đầu, hắn cảm thấy thoáng chốc đỉnh lửa đan tan chạy được ngăn cách, tản ra một hơi man mát.

Hắn khép hờ mí mắt, đưa tay lấy chiếc nón xuống, sau đó đội lại trên đỉnh đầu nàng
Ninh Hồi mở to hoa mắt, kéo kéo quần áo mặc trên người, “Ta không sao.” Nói rồi, nàng nắm lấy tay hắn, sờ sờ lên góc áo của mình.
Quần áo thấm lạnh, đầu ngón tay chạm vào cảm giác rất dễ chịu.
Ninh Hồi thấy hắn không lên tiếng nữa, đội mũ lại cho hắn.
Nàng đang đi nhẹ nhàng phía trước, phát hiện hắn còn tụt lại phía sau, liền quay đầu vẫy vẫy tay, mặt mày tươi cười, trông như ánh bình minh ở tận chân trời
Đôi con người đen của hắn khẽ nhúc nhích, co giật và hắn liền bước lên đuổi kịp nàng.
...
Hôm nay là ngày thứ tám Bùi Chất đi vào Thủy Lam tinh.
Bùi Chất cũng coi như thăm dò được người phụ nữ này trùng tên họ với Ninh thị, lại lớn với tính cách cũng tương tương nhau, nghe nàng phải ngay lập tức đến trung tâm cứu trợ gì đó, hắn hơi suy tư một lát, cuối cùng vẫn đem tình huống của bản thân nói rõ với nàng.
Cùng lúc đó, Thanh Thanh Thảo Nguyên cũng tìm được quyển tiểu thuyết kia, nó giương cái miệng gấu trúc của mình bô bô đọc cho Ninh Hồi nghe nửa ngày.
Nàng nghe xong mờ mịt, ngẩn ra mãi một lúc sau nhìn Bùi Chất với vẻ mặt đầy sự ngạc nhiên , “Xuyên, xuyên qua lại đây??”
Là, là Bùi Chất trong quyển tiểu thuyết kia??

Bùi Chất hơi nhíu mày, “Hmmm?”
...
Hôm nay là thứ chín Bùi Chất đi vào Thủy Lam tinh.
Bởi vì thân phận đặc biệt, Ninh Hồi không dám dẫn hắn theo, người không có hộ khẩu này đến trung tâm cứu trợ, chỉ có thể tìm a dì và thúc thúc ở tổng trung tâm xanh hóa, thông qua quan hệ làm cho hắn một chứng minh thư khác..
Bắt đầu từ lúc này, Bùi thế tử chính thức trở thành công dân hợp pháp của Thủy Lam tinh.
...
Hôm nay là thứ mười lăm Bùi Chất đi vào Thủy Lam tinh.
Trải qua nhiều ngày học tập, hắn hiểu một chút về thời đại này.
Hai ngày vừa qua dị thú đàn bạo động, Ninh Hồi tạm thời ở tại căn cứ thực nghiệm, hứng thú bừng bừng mà lôi lôi kéo kéo hắn đi vào thương trường của căn cứ mua không ít quần áo mới.
Trên đường, bắt gặp người quen được điều đến trung tâm chữa bệnh, nàng và người đó hành thuyên vài ba câu liên quan về việc sửa chữa 375, cuối cùng cùng người đó bắt tay chào Bùi Chất, bát quái nói: “Ai nha, hai người định khi nào đi lãnh sổ màu hồng?”
Ninh Hồi kêu lên một tiếng, “Sổ màu hồng?”
Vị người quen đó khẽ khẽ đẩy nàng, ánh mắt trêu chọc mà liên tục chớp chớp, “Thông tin được lan truyền khắp các bộ phận của căn cứ thực nghiệm rồi, nói là tiểu Ninh Hồi của tổng trung tâm xanh hóa mang theo bạn trai trở về, chuẩn bị muốn kết hôn.”
Ninh Hồi: “...” Là ai nói hươu nói vượn?!
Bùi Chất ở một bên nhếch nhếch khóe miệng, xoay người nhìn vào gương chỉnh sửa y phục.
...
Hôm nay là ngày thứ ba mươi Bùi Chất đi vào Thủy Lam tinh thứ.
Hạt giống hắn đem từ thế giới nguyên bản kia đến đây toàn bộ đều nảy mầm xanh, vì thế mà tổng trung tâm xanh hoá đều hoan hô chúc mừng, Ninh Hồi ôm hắn mừng rỡ tìm không ra bắc.
Hắn theo bản năng mà liền ôm vòng lấy ôm người trong ngực, nhớ tới dì Ngụy và Trưởng công chúa ngồi đối diện nhau uống trà ở Tề Châu Trà Hoa Viên.

App TYT & Lavender team
Những hạt giống hoa này là do họ từ Bùi Chất khi hắn đưa các nàng hồi kinh từ Tề Châu.
Nguyên lại mọi chuyện đều do duyên pháp.
...
Hôm nay là ngày thứ sáu mươi Bùi Chất đi vào Thủy Lam tinh.
Ninh Hồi không còn phải chạy khắp nơi để hỗ trợ mọi người nữa, nàng hiện tại làm ở trung tâm xanh hóa chuyên hỗ trợ, Bùi Chất làm nghiên cứu ở trung tâm văn hóa cổ đại, hắn ở trung tâm văn hóa cổ đại cũng khá được coi trọng.
Vào buổi tối, Ninh Hồi rãnh rỗi sẽ đi tìm hắn, hắn đóng cửa trung tâm văn hóa cổ đại lại, dựa lưng vào cửa, bình tĩnh nhìn nàng.
Ninh Hồi nghi hoặc hỏi: “Chàng nhìn ta nhìn vậy để làm gì?”

Bùi Chất xoa xoa đầu nàng, sau đó thì dẫn nàng rời đi.
...
Hôm nay là ngày thứ một trăm hai mươi Bùi Chất đi vào Thủy Lam tinh.
Trung tâm xanh hoá nghiên cứu gen di truyền thực vật đạt được những bước tiến triển vượt bậc, Ninh Hồi bận rộn đến tận rạng sáng mới dụi dụi mắt về nhà ngủ.
Nàng đi đến trước cửa nhà lại thấy Bùi Chất một thân bận đồ đen đứng ở đó.
Nàng thấy hắn, liền chầm chậm chạy qua, nhào vào trong lòng hắn, hơi ngửa ngửa đầu, “Lúc này, chàng ở đây làm gì?”
Hắn rũ mắt hơi hơi mỉm cười, “Chờ nàng.”
Ninh Hồi mở cửa, rồi bật đèn, “Chờ ta?”
Hắn ừ nhẹ một tiếng, đứng ở trước cửa không đi vào trong, âm thanh trầm thấp, “Ninh Hồi...”
Ninh Hồi quay người lại lần nữa, hắn nắm lấy tay nàng, đặt món đồ trong tay hắn vào trong tay nàng, “Sinh nhật vui vẻ.”
Ninh Hồi sửng sốt, cúi đầu nhìn xuống, liền thấy trong tay mình là một cây trâm cài tóc được làm bằng ngọc thạch có khảm đài hoa sen, tinh xảo tao nhã.
“Cái này là...”
Hắn nói: “Quà sinh nhật.”
Nàng hồi phục lại tinh thần, nhẹ nhàng nhấp môi, nghiêng nghiêng đầu cười cười.
Hắn khẽ hôn lên trán nàng, hai người ôm nhau không rời.
...
Hôm nay là ngày thứ một trăm tám mươi Bùi Chất đi vào Thủy Lam tinh.
Bên ngoài ánh trăng sáng trong, chúng tinh rõ ràng, mênh mông ngàn dặm vạn dặm, gió lạnh tê tê.
Hắn nằm nghiêng trên giường, nhìn người nằm nghiêng giống hắn, chính diện với chính mình, kéo nàng lại gần với mình.
Ninh Hồi chớp chớp mở mắt, liền bị nụ hôn của hắn đưa bay lên tận trời, một lúc sau thì hắn rút trở về.
Hắn cười cười nhẹ, đưa tay ôm mặt nàng, vùi đầu hôn lên môi nàng, động tác nhẹ nhàng, cởi bỏ y phục trên người nàng.
Nàng rơi vào trong mộng, hồn bay phách tán.
...
Hôm nay là không biết là ngày thứ bao nhiêu Bùi Chất đi vào Thủy Lam tinh.
Hắn nắm tay nàng, như bình thường nắm lấy tay nàng trên đường trở về nhà, đưa tay hái một cành hoa anh đào đưa cho thê tử.
Dưới giàn hoa tươi, có một trận mưa rơi, nàng cong cong mày cười, nhẹ nhéo hoa rồi nhận lấy..


Bình luận

Truyện đang đọc