CHÚ CƠ TRƯỞNG NHÀ BÊN LÀ SÓI ĐÓI

Có lẽ là vì đi mua thịt nướng kéo dài thời gian về nhà, mới đụng mặt với Hứa Đình Xuyên, Tô Mạt Mạt nhất thời không biết phải đối mặt với anh như thế nào, hơi hoảng loạn không chào hỏi gì mà trực tiếp bước vào thang máy, đứng phía trước Hứa Đình Xuyên.

Hạ Toàn lại sợ thiên hạ chưa đủ loạn, quay đầu cười nói với Hứa Đình Xuyên: “Hứa đại thiếu gia với Mạt Mạt thật có duyên nha.”

Hứa Đình Xuyên cười nhạt gật đầu xem như đáp lại, ánh mắt lại rơi xuống tấm lưng trần trụi của Mạt Mạt, quan tâm hỏi: “Tại sao không mặc áo khoác tôi đưa?”

Tô Mạt Mạt từ nhỏ bị chiều hư, nóng giận còn chưa hết, không quay đầu lại lạnh lùng nói: “Chú Hứa yên tâm, ngày mai sẽ giặt sạch sẽ trả lại cho chú.” Chú hay chú Hứa tuy đều là ‘chú thôi, nhưng không biết tại sao Hứa Đình Xuyên nghe cô gọi mình là chú Hứa, lại có chút khoảng cách thế hệ, trong lòng hơi không thoải mái.

Đang nói chuyện, thang máy lên đến tầng 6 liền mở ra, Tô Mạt Mạt cao ngạo ngẩng cao đầu xách theo bịch thịt nướng ra khỏi thang máy. Điện thoại Hạ Toàn đột nhiên reo lên, cô vừa cầm lên nhìn vào đã la lên: “Tô Mạt Mạt, sao mẹ cậu lại gọi cho tớ? Có phải cậu không nghe điện thoại của dì không?”

Mạt Mạt bị doạ chân mềm nhũn suýt nữa thì ngã, đúng là hôm nay cô tắt chuông điện thoại, lúc mua thịt nướng cũng là Hạ Toàn dành trả tiền, cô đã lâu không đụng đến điện thoại, bây giờ đã là 11 giờ, có lẽ là mẹ cô lo lắng nên mới gọi cho Hạ Toàn.

“Đừng...đừng nghe, vào nhà tớ sẽ gọi ngay cho mẹ.” Tô Mạt Mạt bị doạ, nói chuyện có chút vấp.

Sau đó bất chấp Hứa Đình Xuyên đang ở phía sau, mở cửa chạy nhanh đến nhà tắm tẩy trang, thay bộ đồ ngủ hoạt hình, giả vờ mới tắm xong gọi video cho mẹ.

“Me, con mới tắm một lúc mẹ đã gọi nhiều cuộc như vậy. Thật phiền.” “Con nhỏ này, tại sao bây giờ mới nghe điện thoại? Con tắm rửa suốt 1 tiếng đồng hồ à?” Tô Sầm bị kinh sợ còn chưa bình tĩnh, gọi điện thoại hơn 1 giờ đồng hồ, bạn của con gái không nhiều, đều nói là không liên hệ được với Mạt Mạt, bà suýt nữa đã báo cảnh sát.

“Con hơi mệt, lại buồn ngủ, mẹ muốn nói gì thì nói đi.”

“Lần trước đã đồng ý với con, thi đại học xong sẽ dắt con đi Pháp chơi, bây giờ làm passport cho con nhé. Nếu con cảm thấy nhàm chán, hay đi chơi một chuyến với bạn đi.” Tô Sầm cười khanh khách nói.

“Bạn con ngoại trừ Hạ Toàn ra thì có ai rảnh rỗi cùng con đi Pháp chứ, mẹ lại không cho con chơi với cô ấy, con biết đi với ai đây.” Tô Mạt Mạt oán trách nói.

“Tiểu Lục đó, mẹ vừa điện thoại cho thằng nhỏ, nó nói chuẩn bị nghỉ hè cũng đi Pháp chơi, mẹ mới nhớ phải làm passport cho con.”

“Lục Cảnh Hoán?”

Thằng nhóc này cùng cô lớn lên, là người xem lén AV với cô, cô vốn không có nhiều bạn, chỉ có Lục Cảnh Hoán là gia cảnh tốt một chút, tiếc là không học vấn không nghề nghiệp, lại thích gây sự đánh nhau.

Đầu óc ngu si tứ chi phát triển, ngoài được cái trượng nghĩa nhiệt tình thì chẳng có ưu điểm gì.

“Khoan đã, mẹ yên tâm để con cùng một người con trai đi nước ngoài chơi à?”

“Mẹ không phải là bà già cổ hủ, con cũng thành niên rồi, mẹ tất nhiên sẽ không can thiệp nhiều vào việc cá nhân của con. Mẹ thấy Tiểu Lục kia không tồi đâu, nếu con thích, thì cứ chơi thoải mái, nhưng nhớ phải dùng đồ bảo hộ đấy.”

Trong video Tô Sầm còn tươi cười, đột nhiên kinh ngạc hỏi: “Tô Mạt Mạt, mẹ cứ thắc mắc tại sao con lại không nghe điện thoại của mẹ, thì ra là đưa bạn trai đến nhà. Không sao, thằng nhỏ này đẹp trai hơn Tiểu Lục, mẹ cũng là thành viên của hội mê trai đẹp, nhưng nhớ lời mẹ, không được quên biện pháp bảo vệ.”

Bình luận

Truyện đang đọc