CÔ DÂU CỦA TRUNG TÁ

Tố Tố sau khi trở về từ chỗ Sở Lăng Xuyên, đồng chí Lý Nguyệt Hương lần này vui mừng, mặt mày rạng rỡ. Đã nói rồi, con rể tốt như vậy, như thế nào có thể chạy, nhất định là duyên trời định, muốn chạy cũng chạy không được.

Mệt mỏi một ngày, Tố Tố rửa mặt ngủ một giấc, kỳ lạ là cô người ít nằm mơ vậy mà nằm mơ, mơ thấy tất cả quân doanh chỉnh tề, mơ thấy màu xanh lá cây, mơ thấy Sở Lăng Xuyên giúp cô xoa chân người đàn ông này có một mặt dịu dàng và ý chí kiên cường giàu lòng hy sinh.

Miệng có phần khát, Tố Tố đứng dậy muốn đi ra ngoài uống nước, mới vừa đi tới cửa lại nghe thấy phòng khách truyền đến âm thanh vui mừng lại lo lắng của mẹ: "Tố Tố nếu cùng Tiểu Xuyên thành, em cũng yên tâm, anh cả ngày bận rộn như vậy, có lúc điều tra vụ án mấy tháng không trở về nhà, em thì tim không tốt, thực sự sợ có một ngày không được nữa, con gái chúng ta làm sao bây giờ?".

An Quốc Đống nghe vợ nói như vậy, khẽ trách mắng: "Em xem em, cả ngày miên man suy nghĩ cái gì đâu, để cho con gái nghe thấy không tốt. Em cứ cho anh sống tốt, nếu là không có em, đừng nói Tố Tố, anh phải sống thế nào?".

Tố Tố nghe thấy lòng chua xót khó chịu, rốt cuộc lần đầu tiên hiểu rõ mẹ vì sao vội vã để cô kết hôn, hốc mắt ẩm ướt, cực kỳ khó chịu, tiếp theo lại nghe đến thấy ba mẹ nói lặng lẽ nói, anh anh em em, cô cười. Mẹ sẽ sống lâu trăm tuổi.

Ngày này cứ như vậy qua đi, ngày hôm sau Tố Tố giảng xong lớp học, vừa vặn là hết giờ làm, thu dọn đồ và cùng đồng nghiệp đi ra cửa, lúc muốn đi nhờ xe, phía trước bị chặn lại bởi một cái bóng đen cao lớn.

Lui về phía sau một bước, ngẩng đầu, thấy khuôn mặt quen thuộc, Tố Tố không có giống trước kia kinh ngạc vì sự xuất hiện đột ngột của anh ta, vài lần đã quen xuất quỷ nhập thần của anh ta, cho nên chỉ là bình tĩnh nhìn anh ta.

Nếu nói thật làm cho Tố Tố kinh ngạc đó chính là không nghĩ tới anh ta xuất hiện nhanh như vậy, hôm qua mới gặp, hôm nay đã xuất hiện, nhưng mà đến trường học của cô, lai giả bất thiện a.

Sở Lăng Xuyên đứng ở cửa trường học, lại cao lại cường, lại đen lại đẹp trai, tuy là mặc quần áo thường ngày, vẫn như trước rước sự chú ý của mọi người. Đồng nghiệp Tiểu Chu nhìn thấy Sở Lăng Xuyên tò mò hỏi Tố Tố: "Tố Tố, anh ta là ai vậy?".

Không đợi Tố Tố trả lời, Sở Lăng Xuyên đã cực kỳ tự giác giới thiệu, trực tiếp mà rõ ràng nói: "Xin chào, chắc cô là đồng nghiệp của Tố Tố, tôi là bạn trai Tố Tố, nhưng mà đây là tạm thời, rất nhanh liền thăng cấp rồi".

Tiểu Chu nhịn không được nở nụ cười, nhìn đánh giá Sở Lăng Xuyên một chút, hỏi: "Anh là phục vụ trong quân đội sao?"

Nếu là người khác, Sở Lăng Xuyên khẳng định sẽ tưởng rằng Tố Tố ở trước mặt đồng nghiệp nói đến anh, nhưng mà nhìn đồng nghiệp này một điểm phản ứng cũng không biết sự tồn tại của anh, nói anh là tham gia quân ngũ, đại khái chỉ là bởi vì trên người có mùi vị quân nhân đi.

Sở Lăng Xuyên không nói chuyện Tố Tố lấy khuỷu tay chọc Tiểu Chu một phen: "Không nghĩ tới nhãn lực của cậu vẫn rất lợi hại, nhưng mà cậu không đi nhà trẻ đón con trai cậu sao?".

"Đúng a, mình đi, không trở ngại hai người ngọt ngào, tạm biệt đồng chí giải phóng quân" Nói xong, Tiểu Chu vội vàng đi, cô quả thật cũng suy đoán, quân nhân, đi đứng, nói chuyện, theo ý cô cùng người bình thường rất khác, đứng lại thẳng tắp, nói chuyện lớn giọng, rõ ràng lưu loát, tuy là giọng nói thật bình tĩnh, nhưng ánh mắt cao ngạo ung dung, uy nghiêm mà sắc bén.

"Tạm biệt".

Tố Tố đối với tính tình Sở Lăng Xuyên cái gì cũng dám nói đã coi như không thấy gì, người đàn ông này không nói thẳng chồng cô, đã cực kỳ tinh tế, Tố Tố nhìn anh ta một cái, sau đó lập tức hướng quẹo trái mà đi.

Sở Lăng Xuyên lấy tay túm chặt tay cô hướng bên phải đi, Tố Tố nghiêng ngả chao đảo vội vàng đi theo, thấy dưới đại thụ rất nhiều người vây xem, khi Sở Lăng Xuyên tách đám người ra Tố Tố mới nhìn thấy dưới gốc cây có một chiếc mô-tô chuyên biệt đang đậu, chiếc môt-tô có ba bánh và một thùng ngồi.

Tố Tố thấy mắt sáng lên, lập tức thích xe này, trong ấn tượng, chỉ có ở trong TV nhìn đến xe có thùng ngồi như vậy, đặc biệt là TV chiếu chủ đề chống Nhật, những người Nhật Bản thường xuyên ngồi chiếc mô-tô thế này.

Còn có trong ấn tượng cho rằng cảnh sát trước kia cũng có loại xe này làm nhiệm vụ, cùng với gần đây ở trên mạng nhìn thấy một số quân đội còn đang tại sử dụng động cơ mô-tô này, cảm thấy rất phong cách, nhưng mà ở khu vực thành thị cô là lần đầu tiên gặp, loại xe này đại khái không cho phép tiến vào thành phố cũng khó có tấm biển phải không?

Hôm nay được thấy, gợi lên rất nhiều kỷ niệm, Tố Tố giống nhìn thấy bảo bối hiếm lạ vậy, tỉ mỉ đánh giá xe, màu đen, nhìn qua đặc biệt mạnh mẽ đặc biệt chói mắt.

"Đây là xe của anh?" Ánh mắt cô lóe sáng nhìn phía Sở Lăng Xuyên.

"Lên xe" Sở Lăng Xuyên nói xong, Tố Tố đã bằng tốc độ nhanh nhất xông lên, Sở Lăng Xuyên cũng ngồi xuống bên kia, cầm mũ bảo hiểm cho Tố Tố, chính mình cũng đeo một cái, sau đó khởi động xe.

Tố Tố nhớ tới một vấn đề, hỏi và trả lời luôn: "Xe của anh có giấy chứng nhận không, không sợ bị cảnh sát giao thông bắt được?"

"Yên tâm" Sở Lăng Xuyên nói xong nổ xe, đi tới.

Tố Tố ngồi trên xe vui vẻ giống như đứa bé, nhưng mà chỉ lo vui vẻ, đến khi xe ngừng lại Tố Tố mới phát hiện Sở Lăng Xuyên dẫn cô đi tới khách sạn, cô tháo mũ bảo hiểm xuống hỏi: "Đến chỗ này làm gì a?".

"Đương nhiên là ăn cơm" Sở Lăng Xuyên nói xong xuống xe, đem Tố Tố ôm lấy nhấc khỏi xe, khóa kỹ xe xong tay túm Tố Tố đi vào bên trong.

Tố Tố bị kéo đi bước chân loạng choạng, đến lầu hai, Sở Lăng Xuyên mở cửa phòng ra, đẩy Tố Tố vào, Tố Tố vừa nhìn trợn tròn mắt.

Chỉ thấy phòng rất nhiều người ngồi, trừ bỏ ba mẹ cô ra còn có Sở ba và Sở mẹ, lúc Tố Tố sững sờ, Sở Lăng Xuyên giữ vai cô, ôm cô đi về phía trước: "Ba mẹ, con dẫn Tố Tố đến rồi".

Da đầu Tố Tố một trận run lên, hiểu rõ ý tứ này là gì, đại nhân hai nhà gặp mặt, đó chính là hôn sự của cô và Sở Lăng Xuyên đã định, tình cảnh này, cô chỉ có thể nói là, bằng không thì người hai nhà ai cũng xuống đài không được.

Nhớ tới lần đầu tiên gặp hai vị trưởng bối, lúng túng nhìn Sở ba và Sở mẹ, vẻ mặt chột dạ hô: "Chào chú Sở, chào dì Sở".

"Ừ, ngồi đi" Sở mẹ nói chuyện so lần trước gặp mặt nhã nhặn rất nhiều.

Tố Tố và Sở Lăng Xuyên cùng ngồi, mọi người nói một chút lời khách sáo, hoàn hảo cũng chưa nói ra tình hình gặp mặt lúc đó, thật giống như tất cả mọi người đã quên, không khí coi như hòa hợp.

Tất cả mọi người trò chuyện không mặn không nhạt, ai cũng không nhắc tới về chuyện kết hôn, chính là hợp ý Tố Tố, nhưng Sở Lăng Xuyên lại không hợp ý, lúc cơm ăn đến một nửa, Sở Lăng Xuyên đột nhiên mở miệng: "Ba mẹ, hai người xem ngày kết hôn, chọn ngày đi".

Sở mẹ nhìn Tố Tố một cái, lại nhìn Sở Lăng Xuyên: "Nhiệm vụ trưởng bối chúng ta là sao cho phù hợp với các con, để cho Tố Tố quyết định đi".

Lý Nguyệt Hương nhìn hai đứa, cũng đánh Thái Cực đem vấn đề ném cho Sở Lăng Xuyên: "Việc này các con quyết định đi, chọn ngày mấy, chúng ta sắp xếp".

Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố: "Em nói".

"Tôi?" Cô chưa có chuẩn bị sẵn sàng phải gả cho anh ta a, cho cô chút con đường sống là được rồi.

Lúc Tố Tố đang ngây người, Sở Lăng Xuyên lại nói thẳng: "Vậy ngày kia đi".

Tố Tố rốt cuộc không giữ gìn sự dịu dàng nữa, tốt a, anh đã gấp như vậy, tôi đây so với anh càng gấp hơn, oán hận liếc Sở Lăng Xuyên: "Để ngày kia làm gì, là hôm nay đi. Con hôm nay đi chứng nhận, sau ngày hôm nay không cần phải nói nữa phải không?".

Mùi thuốc súng tràn ngập, bốn vị trưởng bối ngồi yên xem hổ đấu, ai cũng không nói lời nào.

Lúc này cục dân chính đã tan làm, giấy chứng nhận, còn kém không cho khách vào nhà không nhiều lắm, huống hồ, quân nhân kết hôn không giống với người bình thường, chỗ nào có thể nhanh như vậy, này rõ ràng cho thấy lòng thành bị gây khó khăn, không vừa lòng Sở Lăng Xuyên bức hôn như vậy. Tất cả mọi người là người thông minh, đây là Tố Tố khéo léo cự tuyệt, mà lại không làm cho quá khó coi, ngoài ra Sở Lăng Xuyên là quân nhân.

Sở ba mẹ trong lòng nhớ lại, con trai không thể bị một phụ nữ đánh bại như vậy a.

An ba mẹ tuy là hy vọng con gái lấy chồng, nhưng lúc này lại nhớ lại, con gái, phản ứng rất nhanh, đơn giản, được được.

Sở lăng xuyên nhưng lại hí mắt nhìn Tố Tố, rất tốt, tiểu nha đầu này cũng dám đưa đưa anh một quân đội, hôm nay đi lấy giấu chứng nhận tuy là anh cực kỳ mong muốn, nhưng mà đó là không được, rất nhiều thủ tục còn chưa làm.

Nhưng anh là Sở Lăng Xuyên, cho tới bây giờ không bị bại, cũng cho tới bây giờ không biết thua, nếu làm không được cô gái nhỏ này, mấy năm nay anh cơm ăn không phải trả tiền, nhìn chằm chằm vào cô một lúc, nâng tay, vô cùng thân thiết xoa xoa đầu Tố Tố, lời nói ra mà không làm cho người ta kinh ngạc thì chết cũng không ngừng: "Ngoan, chúng ta không phải kết hôn vì trẻ em, không cần phải gấp gáp thành như vậy. Nếu đáp ứng gả cho anh, thì phải phục tùng tổ chức sắp xếp".

Bình luận

Truyện đang đọc