CÔ DÂU CỦA TRUNG TÁ

Sở Lăng Xuyên ở trong phòng nghiêm trang nhảy lò cò, cảm thấy thể lực hao rất nhanh, Tố Tố nhân cơ hội liền kéo thân thể đau xót đi nhà vệ sinh rửa mặt, chải đầu vì sao nói là đau xót, hôm qua cô không phải bị anh đạp một cước thôi đâu.

Thời điểm Tố Tố rửa mặt nhìn mặt mình vô cùng thê thảm trong gương, đối với Sở Lăng Xuyên càng thêm oán hận, rửa mặt đơn giản một chút rồi đi ra, nhìn thấy Sở Lăng Xuyên đang nhảy lại đây, sau đó dường như nhảy tại chỗ ngăn đường đi của cô.

"Làm sao?" Tố Tố một bên nhíu mày nhìn anh, một bên thưởng thức anh nhảy lò cò.

Sở Lăng Xuyên nhìn cô không chớp mắt, phụng phịu hé ra khuôn mặt anh tuấn, nghiêm trang hô: "Báo cáo vợ, anh muốn xin dừng phạt một lúc!"

Tố Tố lấy lại tư thái, hai tay chắp lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng cao,lưu loát cự tuyệt: "Không được!"

Môi Sở Lăng Xuyên hơi hơi giơ lên, cúi đầu, ghé sát vào bên tai Tố Tố tư thế ái muội nói: "đồng chí An Nhược Tố, anh muốn đi vệ sinh, giải quyết vấn đề cá nhân." Nói xong, lập tức đứng thẳng, tiếp tục tại chỗ nhảy lò cò, Tố Tố hơi hơi thẹn thùng, tiếp tục vuốt vuốt tóc, ho khan một chút, "Nếu thế, vậy thì tạm dừng một chút."

Nói xong tránh ra một bên, Sở Lăng Xuyên đẩy cửa vọt vào, Tố Tố liền đi phòng bếp, nhìn xem có gì làm điểm tâm ăn không.

Nấu ăn không phải sở trường của cô, chỉ có thể làm bữa sáng đơn giản, lấy sữa đậu nành, nấu vài cái trứng gà, cắt chân giò hun khói, tủ trong tủ lạnh tìm ra một bao thổ ty ( :sweat: ta cũng ko biết thổ ty là cái gì nên giữ nguyên văn a), bữa sáng vậy là xong.

Thời điểm Tố Tố làm bữa sáng, Sở Lăng Xuyên nhảy lò cò đi tới, còn hỏi Tố Tố anh nhảy như thế nào, Tố Tố trực tiếp ném cho ánh mắt xem thường, thời điểm ăn cơm Tố Tố khai ân, cho anh tạm dừng nhảy lò cò, ăn cơm trước, sau khi ăn xong lại tiếp tục. Cô thật là nhân từ.

Ăn bữa sáng, Tố Tố ngồi trên sô pha xem tivi, Sở Lăng Xuyên giống như dây cót ở trong phòng nhảy lò cò, bất quá một giờ đi tám lần vệ sinh,yêu cầu Tố Tố tạm dừng tám lần, còn có tám lần là muốn uống nước, tiếp điện thoại.

Vừa nhảy không đến 10 phút, Sở Lăng Xuyên lại giở trò cũ: "Vợ, anh muốn đi WC!"

Đây là lần thứ chín, Tố Tố đưa tay cầm điều khiển từ xa để tại trên sô pha, lười biếng nhìn anh một cái, chậm rãi nói: "Đây là lần thứ chín,như thế nào thận anh có vấn đề? Quá buồn ư, vậy thì nhịn."

Sở Lăng Xuyên bị Tố Tố nhìn, chỉ phải tiếp tục chịu phạt, Tố Tố tiếp tục xem tivi, không biết thế nào lại nằm ở trên sô pha mơ màng ngủ, tối hôm qua bị Sở Lăng Xuyên làm hại một đêm chưa ngủ, lúc này,liền mơ màng ngủ.

Sở Lăng Xuyên nhảy lò cò đi đến trước mặt Tố Tố, nhìn Tố Tố đang ngủ, dừng bước, ngồi xổm xuống bên người Tố Tố, nhìn khuôn mặt bị thương của cô, nửa khuôn mặt bị thương nhìn thật thê thảm, một bên mặt không bị thương rất mỹ lệ, thực mê người.

Xem cô buổi sáng, không chừng còn bị chính mình đạp, tốt tân hôn, bị anh đấm một cước.Nhưng tiểu nha đầu cũng không thực giận anh, tuy nói là trừng phạt, nhưng cũng không làm khó anh, còn thực lòng làm bữa sáng,cô vợ của anh thật tốt, anh nên biểu đạt tâm ý một chút.

Xoay người đem Tố Tố theo trên sô pha ôm lấy, trở lại phòng ngủ, đem cô đặt trên giường, đắp chăn cho cô, anh mới vừa lòng rời đi, Sở Lăng Xuyên quyết định, anh nên làm một bữa trưa ra trò để chuộc lỗi với cô.

Rửa mặt xong, Sở Lăng Xuyên đổi một thân trang phục nhàn nhã ra cửa, đi siêu thị mua một đống lớn đồ ăn này nọ về nhà, Tố Tố vẫn còn ngủ, anh không đi quấy rầy giấc ngủ của cô, xắn tay áo lên bắt đầu công việc.

Vốn hôm nay là muốn đến nhà cha mẹ bên kia ăn cơm, bất quá Tố Tố mắt Tố Tố bầm tím một mảng không nên ra đường gặp người, huống chi một đêm không ngủ, đi cha mẹ bên kia, cô cũng không thể nhàn rỗi, cho nên Sở Lăng Xuyên gọi điện thoại qua nói không về.

Tố Tố thích ăn món cay Tứ Xuyên, anh biết, trước kia lúc tán gẫu trên QQ cô cũng có nhắc đến, cho nên, nếu muốn làm món cay Tứ Xuyên, anh phải nhìn sách dạy nấu ăn một chút, Sở Lăng Xuyên nhìn và bắt đầu 'Chiến đấu '.

Bên này thời điểm bọn họ bắt đầu cuộc sống mới, cha mẹ Sở Lăng Xuyên bên kia lại cảm thấy mất hứng, nhất là Sở mẹ, hôm nay biết con và con dâu về nhà ăn cơm, sáng sớm đã cho người giúp việc trong nhà chuẩn bị, nào ngờ bà lại nhận được một cuộc điện thoại gọi đến nói không qua, quả thật là cưới vợ liền quên mẹ.

Sở Lăng Xuyên nào biết tâm tư của mẹ mình, Tố Tố rất say, càng thêm không biết việc nhỏ ấy, đã làm cho bà mất hứng, cô chỉ lo cùng Chu công gắp gỡ.

Canh cá vừ xong, Sở Lăng Xuyên nghe âm thanh trong phòng khách, anh nghĩ Tố Tố đã tỉnh liền theo phòng bếp đi ra ngoài, lại thấy được mẫu thân đại nhân hướng phòng bếp nơi này đi tới: "Mẹ, như thế nào mẹ lại đến đây?"

Nhà này, Sở mẹ có một cái chìa khóa, làm phương tiện vào. Sở mẹ vốn trong lòng tưởng con trai thấy,mình đến sẽ cao hứng, nào ngờ con trai lại nói vậy, mặt càng âm trầm, chỉ thấy nó đang đeo tạp dề theo phòng bếp đi ra, rõ ràng là ở trong bếp nấu cơm.

"Tố Tố đâu?"

Sở Lăng Xuyên ánh mắt sắc bén, vừa thấy mẹ mình sắc mặt không đúng, tâm tư vừa chuyển không trả lời, ngược lại chuyển hướng đề tài, "Mẹ, nếu mẹ lại đây, hôm nay bữa trưa cho mẹ nếm thử tay nghề của con."

"Mẹ nuôi anh ba mươi năm, hôm nay nhưng là lần đầu có cơ hội ăn thấy anh làm cơm." Sở mẹ nói xong cũng hướng phòng bếp đi đến, nhìn xem Tố Tố không ở bên trong, trong lòng mất hứng, "Con thật vất vả lắm mới có kỳ nghỉ phép, nên nghỉ ngơi nhiều, loại sự tình này vợ con làm là được, một người đàn ông cần gì phải xuông phòng bếp. Tố Tố đâu, như thế nàolà bổn phận của con dâu, một điểm cũng không biết đau lòng cho con."

"Mẹ, được rồi, để con làm nốt."

:Mẹ hỏi con, Tố Tố đâu, sao không ra hả."

"Cô ấy đêm qua ngủ không ngon,con làm để cho cô ấy đi nghỉ ngơi một chút."

"Đứa nhỏ này thật là, giờ này mà còn ngủ, còn con phải hầu hạ." Sở mẹ nói xong ra phòng bếp hướng phòng ngủ đi đến. Sở Lăng Xuyên cũng vội vàng đi theo.

Sở mẹ vừa đẩy cửa ra, liền thấy Tố Tố nằm trên giường, mắt thâm tím, sắc mặt tiều tụy, trông rất là thê thảm.

Sở mẹ tâm lộp bộp một chút cũng nhịn không được mở to hai mắt: "Nha, Tố Tố, mắt con làm sao vậy?"

Không đợi Tố Tố trả lời, Sở Lăng Xuyên liền kéo tay áo Sở Mẹ hướng phòng bếp bên kia đi đến, sở mẹ cũng phát giác sự tình không đúng, liền đi theo con mình, đi vào phòng bếp, Sở Lăng Xuyên thế này mới đem sự tình kể một lần.

Sở mẹ lúc này mới hiểu được, chính là con mình gây rắc rối, đem Tố Tố bạo hành, tuy rằng sở mẹ đối Tố Tố có thành kiến, cũng không phải thực lòng đối đãi, bất quá thời điểm tuyệt đối không thể giúp con mình.

Nguyên vốn là muốn dạy dỗ Tố Tố như thế nào là làm người vợ tốt, song cuối cùng cũng là cảm khái cho Tố Tố, đem Sở Lăng Xuyên mắng một phen, sau đó mới rời đi.

Sở mẹ đi rồi, Sở Lăng Xuyên tiếp tục nấu cơm, Tố Tố tỉnh dậy, rửa mặt, bôi thuốc, thời điểm đi ra nhà vệ sinh, Sở Lăng Xuyên nhảy lò cò hướng cô đi tới, sau đó một phen túm cô đi đến phòng bếp nhanh nhất nhất thể.

Trên bàn cơm là bốn món đồ ăn một canh, canh cá, đậu hũ ma bà, làm kích ma lạt gà ti, cung bạo ngưu cân,:cry:( ta ko biết tên món ăn ấy là gì đâu) màu sắc hương vị đều hoàn mỹ, Tố Tố cảm thấy miệng mình chảy nước miếng.

Sở Lăng Xuyên nắm bả vai Tố Tố, ấn cô ngồi xuống ghế, đặt chiếc đũa vào tay cô, nói?:"Mau ăn, nếm thử tay nghề của anh."

Tố Tố cũng không từ chối, cầm chiếc đũa lên ăn,hương vị thật tốt, nói là nếm thử, nhưng là nhịn không được ăn một miếng tiếp một miếng, hoàn toàn không nhìn Sở Lăng Xuyên, ăn trong chốc lát mới nhớ tới cái gì, mồm miệng đầy dầy mỡ nói: "Ba,như thế nào không ăn."

Tố Tố nói xong, không nhúc nhích, tựa hồ muốn cắn đầu lưỡi chính mình, tiếp theo nâng đầu đứng dậy, mặt cũng nóng lên, cô trở về chỗ cũ đây, vừa rồi một cái vô ý hô Sở Lăng Xuyên là 'Ba'.

Này cũng không thể trách cô, trong thế giới của cô, trừ bỏ kêu ba mẹ, xưng hô khác cũng không nhiều lắm, thời gian ăn cơm, đại đa số đều là thời gian mình và ba mẹ ở cùng nhau, hơn nữa trong cuộc sống của cô đột nhiên lại thêm một người đàn ông không quen thuộc, cô thật đúng là không quen, miệng quen gọi, liền gọi nhầm rồi.

Sở Lăng Xuyên nhịn không được cười, ngồi ở đối diện Tố Tố, đưa một ly nước chanh cho cô, Tố Tố nhận lấy uống một ngụm, giải thích: "Cái kia thực xin lỗi, ở nhà kêu ba kêu thành thói quen. Không được cười em" Ngẩng đầu nhìn đến Sở Lăng Xuyên ý cười sâu xa, Tố Tố nhịn không được cảnh cáo một câu.

Sở Lăng Xuyên vội vàng thu liễm, "Không quan hệ, em không kêu anh 'Mẹ', anh đã muốn cám ơn trời đất, ăn đi, nếu thức ăn sẽ lạnh mất."

Một khi đã như vậy cô có thể không khách khí, ngày hôm qua hôn lễ cô cơ hồ sẽ không ăn cái gì, buổi sáng ăn về điểm tâm này nọ, lúc này đã sớm đói bụng, nếu như không đói bụng, cô còn không tỉnh dậy đâu.

Sở Lăng Xuyên nhìn chính mình thành quả lao động của mình được Tố Tố khẳng định, thật là an ủi, nhìn Tố Tố ăn, hắn không mất thời cơ hỏi: "Vợ, chuyện ngày hôm qua chúng ta làm hòa đi?"

Tố Tố ăn ngẩng đầu nhìn Sở Lăng Xuyên liếc mắt một cái, mỹ thực ở phía trước, nàng cũng không cùng hắn so đo, "Anh rất tốt, biết thu mua em bằng món ăn, được rồi, xem ở anh đem em dỗ như vậy thấy rất cao hứng, em liền đại nhân đại lượng tha thứ anh."

Sở Lăng Xuyên trong lòng vui vẻ, lượng cơm ăn cũng tăng nhiều, cùng Tố Tố cùng nhau đem đồ ăn ăn một miếng cũng không thừa. Buổi chiều trôi qua rất hài hòa, cũng thực thuần khiết, hai người nói chuyện phiếm, gia tăng bồi dưỡng một chút tình cảm thời gian trôi qua rất nhanh.

Cơm chiều như trước là Sở Lăng Xuyên xuống bếp, ăn cơm, rửa mặt xong, Sở Lăng Xuyên mới biết được, trừng phạt chân chính mới bắt đầu, trừng phạt này quả thực là cực kỳ tàn ác, cực kỳ bi thảm, xưa nay chưa từng có, An Nhược Tố thế nhưng muốn cùng anh phân phòng ngủ!

Anh ở cửa phòng khách, nói: "Chúng ta là vợ chồng nên ngủ cùng nhau, nếu như em muốn ngủ phòng khách, anh cũng sẽ ngủ."

Tố Tố nắm chặt gối đầu, vẻ mặt đề phòng nhìn Sở Lăng Xuyên, "EM...emcũng không muốn lại cho anh cho một quyền, đá một cước, đến lúc đó em còn,mặt mũi nào ra đường nữa chứ, mặc kệ nói như thế nào, mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn."

Nói xong, Tố Tố vòng qua Sở Lăng Xuyên hướng phòng khách đi đến, Sở Lăng Xuyên một cái bước đi lên, một tay ôm lấy Tố Tố, Tố Tố không kịp phản ứng, người đã bị Sở Lăng Xuyên khiêng ở trên vai.

"A, Sở Lăng Xuyên anh như vậy là sao? Để em xuống!"

Sở Lăng Xuyên khiêng Tố Tố hướng phòng ngủ, rõ ràng lưu loát trả lời: "Làm gì? Động phòng!"

Bình luận

Truyện đang đọc