CƠ HỘI CUỐI LIỆU KỊP NÓI YÊU EM


Dứt lời bàn tay Bách Ảnh Quân bắt đầu di chuyển, anh đưa bàn tay lên đ.ôi g.ò b.ồng của Hạ Di Giai không ngừng mơ.n trớn.

Gương mặt anh kề sát vào cổ Hạ Di Giai tham lam hít lấy hương thơm từ cơ thể cô rồi cắn nhẹ vào cặp đào trắng nõn làm nó hiện lên dấu răng đỏ chót.
Không dừng lại ở đó, Bách Ảnh Quân nhẹ nhàng dùng hai ngón tay kẹp lấy hạt châu trên đôi g.ò b.ồng làm nó sưng đỏ.

Tiếp nhận kí.ch thích bất ngờ, cơ thể Hạ Di Giai bắt đầu phản ứng, cô ưỡn ngực lên cao tận hưởng kho.ái c.ảm từ bàn tay anh mang lại.

Bên dưới Hạ Di Giai lúc này dần bị k.ích thích không tự chủ được mà tuôn trào ra một loại chất dịch thấm ướt cả ga.
Bách Ảnh Quân nhẹ di chuyển đôi bàn tay xuống nơi t.ư m.ật của Hạ Di Giai, môi anh vẫn không rời môi cô, bàn tay anh vừa xoa vừa hôn cô nồng cháy.

Hạ Di Giai và Bách Ảnh Quân sau một hồi trầm luân hương vị của nhau thì mới lưu luyến rời khỏi, giữa hai đôi môi của hai người kéo ra một sợi chỉ bạc.

Hạ Di Giai đưa tay lên mơ.n trớn gò má của Bách Ảnh Quân nhìn anh say đắm.
Bách Ảnh Quân lúc này cả cơ thể đã nóng rang, anh nhìn Hạ Di Giai với ánh mắt phủ sương đã tràn đầy dụ/.c vọng.


Không đợi cô kịp phản ứng Bách Ảnh Quân đã mạnh tay xé rách chiếc đầm mà Hạ Di Giai mặc để lộ ra cơ thể trắng nõn nà và vòng eo quyến rũ.

Bàn tay đang xoa nơi tư mật của Hạ Di Giai được Bách Ảnh Quân thu lại, anh vội vàng giựt phăng chiếc áo sơ mi mà mình đang mặc rồi đè lên cơ thể cô thở d.ốc.
Bách Ảnh Quân nhẹ nhàng tách hai chân Hạ Di Giai ra rồi đặt lên vai mình cho cô đỡ mỏi.

Anh đưa môi hôn lên đôi chân mịn màng của Hạ Di Giai rồi từ từ thúc ** *** vào sâu bên trong cô bé.

Bất ngờ bị vật lạ thúc vào khiến cô bé của Hạ Di Giai lập tức siết chặt, k.ích thích không ngờ đã vô tình làm cho cơn khát tình trong Bách Ảnh Quân mãnh liệt hơn.
Anh đưa tay miết nhẹ vòng eo mảnh khảnh của cô rồi cúi người cắn nhẹ lên vành tai Hạ Di Giai nói nhỏ:
- Bảo bối, em đây là đang muốn siết chết anh sao? Thật hư quá!
Nói rồi Bách Ảnh Quân đưa lưỡi liếm vòng quanh tai của Hạ Di Giai, anh luồn tay xuống ngắt nhẹ hạt đậu trên cô bé Hạ Di Giai nhưng lại đứng im không di chuyển.

Sau khi bị k.ích thích mạnh cơ thể Hạ Di Giai lập tức trở nên hưng phấn, việc Bách Ảnh Quân đứng im không chuyển động phút chốc khiến Hạ Di Giai khó chịu.

Cơ thể cô vì không được thỏa mãn mà trở nên ngứa ngáy.
- Ưm...!ông xã, đứng trêu em nữa! Mau di chuyển đi, em sắp không chịu được nữa rồi.
Chỉ chờ có vậy, sau khi nghe thấy tiếng năn nỉ của Hạ Di Giai thì Bách Ảnh Quân lập tức nhếch miệng cười đắc ý.

Anh nắm chặt hai bên hông của cô rồi xoay người cô nằm sấp xuống.

Bàn tay Bách Ảnh Quân khẽ vỗ vào mông Hạ Di Giai mấy cái rồi bắt đầu di chuyển.
- Ưm...ah...aha ah
Anh luận động ra vào bên trong cô bé của Hạ Di Giai khoảng gần một tiếng sau thì khẽ gầm lên một cái.

Một luồng tinh hoa được phóng thẳng vào bên trong cơ thể của Hạ Di Giai trực tiếp đưa cô cao trào.


Sau khi phóng thích xong, Bách Ảnh Quân ngã lên người Hạ Di Giai với gương mặt thỏa mãn còn Hạ Di Giai thì thiếp đi vì mệt mỏi.
Thấy vợ đã ngủ, Bách Ảnh Quân khẽ xoay người cô lại, anh lặng lẽ xuống giường lấy khăn lau sạch người cho Hạ Di Giai rồi cũng leo lên giường nằm cạnh cô nhắm mắt ngủ.
3 giờ sáng
Reng reng reng
Tiếng điện thoại vang lên khiến Bách Ảnh Quân giật mình thức giấc, anh nhíu mày nhìn dòng chữ hiển thị trên điện thoại.

Là Sở Phàm gọi tới, Bách Ảnh Quân bắt máy rồi đưa điện thoại lên nghe khó chịu hỏi:
- Có chuyện gì?
Nhận ra được sự cau có của anh, Sở Phàm ở đầu dây bên kia vội vàng nói:
- Xin lỗi Bách tổng, tôi biết gọi điện làm phiền ngài bây giờ là thất lễ nhưng thật sự là có chuyện rất gấp.
- Là chuyện gấp gì?
- Bách tổng, tôi vừa nhận được một tin mật vô cùng quan trọng.

Theo như nguồn tin xác thực thì vào lúc 2 giờ 30 phút vừa rồi, một lượng thuốc phiện và hàng trắng đã được giao dịch ở bến tàu và chuyển vào công ty giải trí Du thị bằng cửa sau.
- Giao dịch hàng trắng và thuốc phiện? Thú vị đó! Giao dịch được thực hiện ở bến tàu nào? Bởi ai?
- Dạ số hàng đó được giao dịch ở bến tàu Thủy Vân bởi chính chủ tịch của công ty giải trí Du thị - Du Hải Dương thực hiện.
- Du Hải Dương? Tôi còn đang suy nghĩ xem làm sao đạp đổ được Du thị không ngờ Du Hải Dương lại tự tay dâng bằng chứng lên cho tôi.

- Sếp, anh và ông ta có thù sao?
- Du Hải Dương chính là ba của Du Mẫn Hoa và Du Mỹ Lung, cậu nói tôi và ông ta có thù gì?
- Thì ra là vậy, tôi hiểu rồi! Vậy bây giờ ngài muốn tôi xử lý thế nào?
- Tôi nhớ bến tàu Thủy Vân là bến tàu mà chúng ta vừa thu mua được từ ba tháng trước đúng chứ?
- Đúng ạ!
- Trích xuất toàn bộ các camera ở đó lấy cho tôi đoạn băng ghi hình về cuộc giao dịch sau đó cử người đi điều tra thu thập bằng chứng về tội tham ô và trốn thuế của Du Hải Dương.

Tôi muốn ông ta và cả con gái của ông ta đều phải trả giá thật đắt về những gì mình đã làm.
- Vâng, thưa sếp!
Cúp điện thoại, Bách Ảnh Quân choàng tay ôm lấy Hạ Di Giai.

Anh hôn nhẹ lên trán cô thủ thỉ:
- Anh nhất định không để em chịu thiệt!.


Bình luận

Truyện đang đọc