CỐ TỔNG SỦNG THÊ



Nghĩ đến việc này trên gương mặt cô t liền xuất hiện một tia độc ác.

Cố Nam vừa thấy biểu cảm này của cô ta thì lập tức kinh ngạc, đây là Mộc Diệp mà anh quen sao?
Thấy Cố Nam kinh ngạc, Mộc Diệp lập tức làm nũng: “Chuyện này ông nội đã ép xuống rồi, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng nữa.

Em cũng cam đoan về sau sẽ không xuất hiện chuyện như này nữa.”
“Em nói vậy thì anh tin, nhất định phải chú ý, đừng để lại bị người khác năm được điểm yếu.


Công ty của anh còn có việc, em tự về nhé.”
“Anh Nam cứ bỏ mặc em vậy sao?
Chẳng lẽ anh không muốn…” Cô ta liền ôm cổ Gố Nam.
Mộc Diệp chủ động, Cố Nam lại đẩy cô ta ra: “Anh từng nhắc nhở em, hai chúng ta chưa kết hôn thì sẽ không làm chuyện đó.”
Cố Nam ghét phiền phức, chuyện này không làm anh có hứng thú.

Nếu như hai người họ có thể kết hôn thì đến lúc đó làm cũng không muộn.
Cố Nam không khó đoán được trong lòng Mộc Mai rốt cuộc muốn gì, nhưng anh không đáp lại tâm nguyện của cô ta.
Mộc Diệp sớm biết anh giữ mình trong sạch nhưng cô ta có tính toán của riêng mình.

Nếu cô ta mang thai thì chuyện với nhà họ Cố như ván đã đóng thuyền.
Cho nên cô ta muốn có cơ hội ở với anh, nhưng lần nào cũng bị từ chối.
“Anh Nam, có phải anh còn trách em không?” Vẻ mặt cô ta liền tủi thân.

Thấy vậy, Cố Nam vấn có chút không đành lòng: “Anh biết em nghĩ gì, chuyện của chúng mình không bị ảnh hưởng, em yên tâm về đi.”
“Nhưng mà ba mẹ anh…”
“Chuyện này anh sẽ giải thích với họ, ba mẹ cũng không phải người không đúng lý thì không tha.”
“Anh Nam, cảm ơn anh, nếu không em cũng không biết phải đối mặt với ba mẹ anh thế nào.” Mộc Diệp nói xong thì lại nhào về phía Cố Nam ôm chặt anh một cái.
Cố Nam cau mày, không hiểu sao lại có chút bài xích với cô gái này.
“Anh đi trước, nếu bị chụp ảnh hai chúng ta ở với nhau thì sẽ không tốt.
Bây giờ em chưa gả cho anh, anh là suy nghĩ cho danh dự của em.”
Cố Nam nói xong thì quay đầu đi luôn.

Mộc Diệp mặc dù biết anh tốt với cô nhưng không ngờ vẫn không khống chế được anh trong tay.

Về sau sợ là càng không nắm được trái tim anh.
Lông mày cô ta nhíu chặt lại, phải nghĩ cách giải quyết mới được.
Nghĩ đến đây, cô ta đột nhiên nhớ đến việc, lần trước Bạch Hà nói anh của cô ấy muốn cử hành hôn lễ vào tháng sáu.


Đến lúc đó rất nhiều người có máu mắt sẽ tới chung vui nhà họ Bạch.
Cô ta có thể lợi dung hôn lễ để tạo cơ hội cho mình và Cố Nam.
Về đến nhà, Mộc Diệp gọi điện cho Bạch Hà.

Trong nhà đang bàn chuyện cưới xin của anh trai nên qua vài hồi chuông Bạch Hà mới nhận điện: “Sao Vậy, tìm em có gì không?”
Nghe được bên kia có chút loạn, Mộc Diệp liền cười: ‘Muốn đi dạo phố với em mà em chẳng có thời gian, rốt cuộc là bạn gì thế?”
“Còn không phải là vì anh trai lấy vợ sao.

Toàn bộ cửa hàng bán rượu ngon ở Hà Thành đều đã nhận thầu nhưng mà anh trai vẫn có điểm chưa hài lòng, muốn cho chị dâu của em một hôn lễ thật lớn, thật không biết chị ta có gì tốt.”
Bạch Hà nói vô cùng bất mãn, bởi vì anh trai cô lấy một người phụ nữ vô cùng bình thường, ngoại trừ tướng mạo tốt một chút, học vấn cao một chút thì có gì tốt? Căn bản là không môn đăng hộ đối.


Bình luận

Truyện đang đọc