CÔN LUÂN MA CHỦ

Thân hình nhanh chóng thối lui, Hạ Hầu Vô Giang hai tay kết ấn, ánh kim nguyên thần bộc phát, mặc dù Hạ Hầu Vô Giang còn chưa làm được như phụ thân mình, dùng lực lượng nguyên thần khống chế thiên địa, nhưng †u vi Ngự Thần Thuật của hắn cũng hết sức mạnh mẽ, dùng tinh thần lực dung hợp chân khí như mũi tên bắn về phía Sở Hưu!

Một tiếng nổ lớn vang lên, Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền của Sở Hưu trực tiếp đánh nát mũi tên nguyên thần, khiến Hạ Hầu Vô Giang không khỏi cau mày.

Hạ Hầu Vô Giang cũng biết uy lực của Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền, dù sao môn võ công này trên giang hồ không ít người biết. Bên Đông Tê cũng có cao thủ quân ngũ biết môn võ công này, thậm chí Hạ Hầu Vô Giang đã thấy bọn họ thi triển.

Có điều cho dù những võ giả trong quân đội Đông Tê cũng không có tu vi Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền kinh khủng như vậy. Người trước mặt rốt cuộc là ai, không ngờ lại ngưng tụ được sát ý kinh thiên như vậy?

Có điều Hạ Hầu Vô Giang lúc này cũng chẳng hề chán nản, con người luôn có nhược điểm, về mặt sức mạnh người trước mắt quả thật kinh khủng, nhưng Ngự Thần Thuật của Hạ Hầu thị bọn họ không phải chỉ có chút uy năng như vậy!

Ngay khi mũi tên nguyên thần bị nổ tan, một vệt kim quang bộc phát từ vụ nổ cương khí, bắn thẳng tới khiếu huyệt mi tâm của Sở Hưu.

Vệt sáng kim này là lực lượng nguyên thần thuần túy nhất cẩu Hạ Hầu Vô Giang, một khi tiến vào cơ thể đối phương sẽ lập tức áp chế tinh thần lực kẻ địch, biến hắn thành con rối của mình.

Nhưng ngay lúc ánh kim tới người, hai mắt Sở Hưu diễn hóa thành vực thẳm vô biên, Thiên Tuyệt Địa Diệt Di Hồn Đại Pháp thi triển, tinh thần lực hùng hồn lập tức khuấy nát ánh kim của Hạ Hầu Vô Giang.

Do tỉnh thần lực của bản thân vẫn có chút liên hệ với ánh kim nguyên thần, cho nên bên phía Hạ Hầu Vô Giang cũng chịu ảnh hưởng, hắn rên khẽ một tiếng, lui lại vài bước, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.


Có thể thoải mái triệt tiêu lực lượng nguyên thần của hắn như vậy, tỉnh thần lực đối phương rõ ràng đã cường đại tới mức nhất định, thậm chí đủ để chống lại hắn.

Nhưng trước đó uy lực của sát quyền lại khiến Hạ Hầu Vô Giang cho rằng đối phương am hiểu sát pháp cận chiến, không ngờ đối phương còn biết cả bí pháp. tinh thần!

Hạ Hầu Vô Giang thầm hô không ổn, thân hình lập tức lui lại phía sau.

Mặc dù trước kia Hạ Hầu Vô Giang hết sức tự phụ, nhưng sau hai lần chịu thiệt dưới tay Sở Hưu, trong lòng hắn cũng dần tỉnh ngộ, không kiêu ngạo quá đáng nữa..

Ngự Thần Thuật bọn họ khi đối mặt với võ giả không tinh thông bí pháp nguyên thần rất dễ đối phó, khi đối mặt với võ giả tỉnh thông bí pháp nguyên thần vẫn rất thoái mái. Dù sao theo Hạ Hầu thị, bọn họ không thấy Ngự Thần Thuật của mình yếu hơn bất cứ ai.

Thứ khiến võ giả Hạ Hầu thị cảm thấy khó giải quyết nhất là võ giả như người trước mặt.

Về mặt tinh thần lực đối phương có yếu hơn Hạ Hầu thị một chút cũng không sao, chỉ cần miễn cưỡng ngăn cản được Ngự Thân Thuật là được.

Nhưng đối phương còn tỉnh thông sát pháp cận chiến cường đại, một khi để đối phương áp sát, vậy võ giả Hạ Hầu thị chỉ có thể gặp ác mộng mà thôi.

Hiển nhiên Sở Hưu hiện tại đang là như vậy. Hạ Hầu Vô Giang gây không ít phiền toái cho y, lân này Sở Hưu không định buông tha cho Hạ Hầu Vô Giang!

Sở Hưu từ từ áp sát Hạ Hầu Vô Giang, mỗi bước đều vượt qua khoảng cách vài trượng.

Lúc này quanh người hắn một nửa phật quang, một nửa ma diễm, thánh khiết xen lẫn với tà ác nhưng lại có vẻ hết sức hài hòa.

Tay niết ấn quyết, Sở Hưu đánh từng ấn tới, ma khí cùng phật quang quanh người y ngưng tụ thành một hư ảnh quỷ dị, dáng vẻ vừa trang nghiêm vừa tràn ngập ma diễm.

Đại Kim Cương Thần Lực, Ma La Kim Cương Tướng!

Phật quang cùng ma khí đan xen nghiền ép, Hạ Hầu Vô Giang bị đánh cho phải lui lại từng bước một, Ngự Thần Thuật của hắn còn chưa kịp thi triển đã bị đối phương hoàn toàn trấn áp.


Ánh sáng vàng kim trải rộng quanh người Hạ Hầu Vô Giang, có điều không phải để công kích mà để phòng ngự.

Ngự Thần Thuật của Hạ Hầu thị có tính công kích cực mạnh, còn lúc này vừa giao thủ Hạ Hầu Vô Giang đã bị Sở Hưu ép tới mức chỉ có thể phòng thủ, có thể thấy hôm nay hắn chịu áp lực lớn đến nhường nào.

Thấy đối thủ từ từ ép tới, Hạ Hầu Vô Giang căn chặt răng, ánh mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn.

Phật Ma đồng tu, trên giang hồ mặc dù không nhiều người theo con đường này nhưng cũng không ít, đặc biệt là Đệ Lục Thiên Ma Tông, tất cả võ giả Đệ Lục Thiên Ma Tông đều là Phật Ma đồng tu.

Cho nên Hạ Hầu Vô Giang vô thức cho rằng đối phương là võ giả Đệ Lục Thiên Ma Tông, bởi vì đối phương cực ít khi tới Trung Nguyên nên mình mới không biết.

Có điều giờ thân phận đối phương ra sao đã không quan trọng, nếu cứ để đối phương áp chế như vậy e là không kịp đợi đến lúc phụ thân cứu viện, hắn sẽ gặp. nguy hiểm.

Cho nên Hạ Hầu Vô Giang trực tiếp vận dụng lực. lượng nguyên thần cứng rắn đỡ lấy một chiêu của Sở Hưu, nhưng do lực lượng bản thân hắn quá yếu nên vẫn bị đánh bay vài trượng, phun ra một ngụm máu tươi.

Có điều Hạ Hầu Vô Giang như cố ý chịu đòn, hai tay kéo ngang, cương khí ngưng tụ thành từng sợi dây đàn. Tiếp đó toàn bộ tinh thần lực của hắn đều dung nhập vào hai tay, gẩy lên dây đàn, từng tiếng nổ vang truyền tới bên tai Sở Hưul

Ngự Hồn Cầm m.

Môn công pháp này của Hạ Hầu thị dùng cương khí hóa thành dây đàn nhưng thực tế lại là dùng tinh thân lực đàn tấu, mỗi bước đều tràn ngập sát cơ.

Đáng tiếc có làm vậy cũng vô dụng.


Ấn quyết trong tay Sở Hưu biến ảo, từ Ma La Kim Cương Tướng biến thành Hộ Pháp Kim Cương, Hàng Ma Xử hoàn toàn do cương khí ngưng tụ thành ầm ầm đánh xuống, triệt để phá tan dây đàn cương khí của Hạ Hầu Vô Giang.

Hạ Hầu Vô Giang không kịp ngăn cản, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, không biêt là thụ thương thật hay uất ức.

Lúc này Hạ Hầu Trấn bên kia thấy Hạ Hầu Vô Giang đánh hộc máu, thật sự không thể tin nổi.

Thân là phụ thân, hắn đương nhiên biết thực lực nhỉ †ử mình ra sao, cho nên Hạ Hầu Trấn cũng yên tâm, chỉ cần không gặp phải mấy vị trong mười hạng đầu Long Hổ Bảng, Hạ Hầu Vô Giang đều có thể thắng.

Thế nhưng giờ tình thế hoàn toàn khác, nhìn bộ dáng Hạ Hầu Vô Giang hiện tại đã thua rất thảm, thậm chí hết sức nguy hiểm, cho nên Hạ Hầu Trấn chỉ muốn quay lại cứu viện Hạ Hầu Vô Giang. Có điêu Tư Đồ Lệ vẫn kéo. chặt lấy hắn, không cho hắn chút cơ hội, việc này khiến Hạ Hầu Trấn càng thêm lo lắng.

Hắn là gia chủ Hạ Hầu thị thế hệ này, trong đời sau Hạ Hầu Trấn cũng muốn nâng Hạ Hầu Vô Giang lên vị trí của mình, để chỉ của hắn triệt để trở thành chỉ chính trong Hạ Hầu thị.

Đương nhiên tiền đề là Hạ Hầu Vô Giang có thể đảm nhiệm vị trí này, đồng thời còn phải sống đến lúc tiếp nhận vị trí này mới được.

Chỉ có điều giờ Hạ Hầu Vô Giang đã vô cùng nguy. hiểm, cho nên Hạ Hầu Trấn cắn răng, không để ý tới mọi thứ khác một lòng muốn cứu viện con trai mình. Dù sao đây cũng là hy vọng nửa đời sau của hắn. Mặc dù hắn không chỉ có một đứa con Hạ Hầu Vô Giang, nhưng người có thiên phú kế thừa vị trí gia chủ lại chỉ mình Hạ Hầu Vô Giang.


Bình luận

Truyện đang đọc