ĐẠI THỐNG ĐỐC SỦNG VỢ TẬN TRỜI


Ngày tháng sau này của cô khá khó khăn trong việc nuôi dưỡng ba đứa trẻ.

Hàng xóm trong làng đều có đồ ngon là mang tới cho cô.

Họ rảnh rang là tới giúp cô chăm nom ba đứa bé.

Trộm vía mấy bé đều không khóc đêm bao giờ.

Tiểu Vân cảm thấy thật may mắn khi được mọi người yêu quý và giúp đỡ nhiều đến vậy.
........
Dần dần chuyện Hạ Tiểu Vân-vợ của Thống Đốc Quân mất tích đã phai mờ đi trong thành phố Winter, dường như chẳng ai còn nhớ đến sự hiện diện của cô.

Càng ngày càng thấy nhiều tin tức Hoắc Cửu Thần cùng tình đầu đi dự tiệc, đi du lịch cùng nhau,..vân vân và mây mây lấn át hết các trang mạng xã hội và báo tạp chí.
Ba mẹ Hạ Tiểu Vân vẫn không ngừng tìm kiếm cô trong nhiều năm, cả ba mẹ anh cũng vậy.

Họ vẫn có hy vọng rằng Hạ Tiểu Vân còn sống và sẽ quay trở lại.

Bà Hoắc coi cô như con ruột nên đau lòng không thôi.

Cẩn Thy Cầm có tới Hoắc gia làm thân với bà bao nhiêu lần bà đều cho người tiễn về và không tiếp.


Nhà họ Hoắc không ai là không yêu quý Tiểu Vân nên họ luôn ngó lơ Cẩn Thy Cầm.
.........
Thấn thoát đã 8 năm trôi qua, cuộc sống của mẹ con Tiểu Vân trên đảo rất thuận lợi và tốt đẹp.

Cô đã quen với việc chăm lo cho các con một mình và cũng tập quên đi sự hiện diện của anh trong tâm trí.

Ba đứa con của cô lớn lên trong vòng tay của mẹ và sự yêu thương vô bờ bến của dân làng trên đảo.

Hai đứa con trai đều có rất ít nét giống cô, đa phần là nét đẹp sắc sảo, mạnh mẽ của anh.
Đã bao lần cô nhìn hai đứa con mà nhớ anh da diết.

Cô luôn dặn lòng phải thật mạnh mẽ kiên cường để bảo vệ các con.
Trên hòn đảo có ánh nắng mặt trời gay gắt chiếu xuống như vậy, ba đứa nhỏ của cô da dẻ vẫn trắng hồng, luôn nổi bật so với lũ trẻ trên đảo.
" Cửu Dạ! Gọi hai em vào ăn hoa quả đi! Nắng gắt quá!"
Hạ Tiểu Vân ngồi trong nhà nói vọng ra.

Hoắc Cửu Dạ là con trai cả của cô, dù bằng tuổi hai em nhưng tính cách trưởng thành hơn bao giờ hết.

Sau khi cả ba cùng ngồi xuống ăn hoa quả thì Hoắc Cửu Ái-đứa con gái út có tính cách giống cô nhất lên tiếng.
" Mẹ ơi vừa nãy bạn Tiểu Ly vừa mới thơm má anh Lăng Lăng á mẹ."

Hoắc Cửu Lăng giật mình ho sặc sụa làm miếng dưa hấu trong miệng trôi ra ngoài.

Cậu nhóc tức giận vừa ho vừa cãi lại trông buồn cười kinh khủng.
" Con nhóc này, em nói linh tinh.

Anh đẩy bạn nữ ấy ra rồi, chắc chắn không chạm."
Tiểu Vân buồn cười rút giấy ăn đưa tay lau miệng cho Cửu Lăng.

Cô còn chẹp miệng ra hiệu cho Cửu Dạ ngăn không cho Cửu Ái nói nữa.
" Thôi được rồi còn đừng trêu anh nữa.

Con cũng đừng vùng vẫy nữa."
Cửu Ái che miệng xì một tiếng rồi ăn dưa tiếp.

Hạ Tiểu Vân cúi đầu nói thầm với Cửu Lăng cái gì mà cả hai đứa kia cùng nghe thấy.
" Dù sao con đẩy bạn nữ ra cũng là không đúng.

Hay là sau này mẹ cưới bạn nữ ấy về làm vợ con coi như chuộc lỗi nhé."
HAHAHA.
Cả ba người phá lên cười như được mùa, chỉ có Hoắc Cửu Lăng ngượng chín mặt lắp bắp không nói lại được.

Cậu bé hét lên.
" Ba người là cùng một phe bắt nạt con, sau này gặp lại ba chắc chắn ba sẽ về phe con."
Không khí đột ngột trở nên tĩnh lặng.

Vài giây sau Hạ Tiểu Vân gật gù gạt giọt nước mắt không biết là lúc nãy cười hay là giọt nước mắt đắng cay nữa.
" Được rồi, ba sẽ về phe con.".


Bình luận

Truyện đang đọc