Hắc tháp phiên bản 3.0 đổi mới kết thúc, hết thảy lại khôi phục yên lặng.
Đường Mạch vẫn ở nguyên trong cửa hàng quần áo, không hề đi ra ngoài. Ước chừng đợi khoảng ba phút, trong đêm tối, hắn nhìn thấy một bóng người gầy nhỏ đi ra từ trung tâm thương mại bên kia đường. Người này dùng tốc độ cực nhanh lẻn vào một phố buôn bán gần đó, ngay sau đó liền biến mất không thấy đâu. Lại đợi thêm năm phút, Đường Mạch và Phó Văn Đoạt mới rời khỏi cửa hàng quần áo.
Trong đêm tối, hai người giống như một cơn gió. Hai bên đường, lá cây xào xạc rung động. Căn bản không thể thấy rõ động tác của bọn họ, chỉ nhờ vào những chiếc lá bị lay động trong gió mới có thể biết được hai người họ vừa chạy dưới tàng cây.
Rất nhanh, Đường Mạch và Phó Văn Đoạt đã trở lại bãi đỗ xe, tìm được Phó Văn Thanh.
Phó Văn Thanh nhìn thấy người đến là Đường Mạch, lúc này mới buông vũ khí đang gắt gao nắm chặt trong tay. Cậu nhóc vội la lên: “Thế nào rồi anh?”
Biểu tình trên mặt Đường Mạch khá phức tạp, sắc mặt hắn không thể nói là khó coi, nhưng cũng tuyệt không dễ chịu chút nào. Phó Văn Thanh thấy thế liền nhanh chóng nhìn về phía anh họ nhà mình, Phó Văn Đoạt trực tiếp đi lên ghế phụ, đem xe tiến vào một bãi đỗ xe tư nhân, sau đó xuống xe, kéo cửa gara kéo lên. Ba người lén lút trốn vào trong đây.
Bãi đỗ xe tối tăm, khắp nơi là một mảnh yên tĩnh.
Đường Mạch lấy từ trong ba lô ra một chiếc đèn pin, dùng hai cục gạch cố định cho đèn pin chiếu về phía trước. Ánh sáng trắng chiếu lên trần nhà, đem bãi đỗ xe này chiếu sáng lên. Hắn tiện tay cầm một cục đá, đẩy ngã một bình xăng xuống đất. Xăng nhanh chóng chảy ra, Đường Mạch dùng đá chấm xăng, trực tiếp vẽ lên mặt đất.
“Tổng cộng có ba quang điểm. Tốc độ của quang điểm thứ nhất rất nhanh, số lần phát sáng khoảng 10.000 lần. Bởi vì thời điểm nó vừa mới bắt đầu phát sáng, tôi và anh đều đang thất thần……” Đường Mạch ngẩng đầu nhìn vào mắt Phó Văn Đoạt, hắn vẽ một vòng tròn nhỏ trên mặt đất, bên cạnh viết “9927”. Hắn nói: “Ước tính sơ bộ, quang điểm này tổng cộng phát sáng khoảng 10.000 lần.”
Phó Văn Đoạt: “Quang điểm thứ hai phát sáng 364 lần.”
Đường Mạch gật gật đầu, vẽ thêm một vòng tròn nhỏ ở phía dưới vòng tròn thứ nhất, đồng thời viết “364”.
Hai người không nói gì, chỉ cẩn thận nhìn chằm chằm hai vòng tròn này, ngưng thần suy tư. Phó Văn Thanh không rõ hai người đang nói cái gì, nhưng cậu nhóc cũng không định ngắt lời bọn họ. Qua đi nửa phút, Đường Mạch lại cầm cục đá lên, vẽ thêm vòng tròn nhỏ thứ ba ở bên dưới hai vòng tròn kia. Cục đá vẽ lên mặt đất, phát ra tiếng vang lộc cộc. Đường Mạch vẽ xong vòng tròn này, lại viết xuống bên cạnh một số “2”.
“Ánh sáng quang điểm này phát ra so với trước rất yếu, tổng cộng chỉ phát sáng hai lần.”
Phó Văn Đoạt cũng ngầm đồng ý với con số này, hỏi: “Thời điểm ba tháng trước khi Hắc tháp đổi mới phiên bản 2.0, có xuất hiện quang điểm không?”
“Có.” Đường Mạch vẽ thêm hai vòng tròn nhỏ ở bên trái ba vòng tròn hắn vừa vẽ ban đầu, một bên vừa vẽ vừa nói: “Đầu tiên là quang điểm thứ nhất, phát sáng 62 lần. Cái này là số liệu chuẩn xác, bởi vì tôi lúc đó là nhìn chằm chằm vào nó mà đếm, không thể sai được. Sau đó là quang điểm thứ hai, Hắc tháp phiên bản 2.0 tổng cộng chỉ có hai quang điểm, quang điểm thứ nhất khá giống với hai quang điểm đầu tiên của phiên bản đổi mới 3.0 ngày hôm nay, đều là những quang điểm tương đối rõ ràng. Mà quang điểm thứ hai kia, lại là một quang điểm khá mờ ảo. Tổng cộng……”
Đường Mạch nắm chặt cục đá, viết lên mặt đất: “Tổng cộng chỉ phát sáng một lần.”
Hai lần Hắc tháp đổi mới cách nhau ba tháng, mà lần nào trước khi Hắc tháp chính thức tuyên bố đổi mới phiên bản đều cũng sẽ xuất hiện quang điểm màu trắng. Những quang điểm này được chia thành quang điểm rõ ràng và quang điểm mờ ảo, phiên bản 2.0 có hai quang điểm, phiên bản 3.0 lại nhiều thêm một quang điểm rõ ràng. Ngoại trừ điều này……
Đường Mạch bình tĩnh nói: “Số lần quang điểm phát sáng đã nhiều hơn, số lượng tăng thêm cũng rất lớn.”
Phó Văn Đoạt: “62 lần biến thành hơn 9000 lần, quang điểm mờ ảo biến thành quang điểm rõ ràng, phát sáng 364 lần. Ba tháng trước…… Cậu và Lạc Phong Thành nghĩ gì về việc này?”
Đường Mạch cũng không ngạc nhiên khi Phó Văn Đoạt đoán được thời điểm ấy hắn đang ở cùng Lạc Phong Thành, hơn nữa còn cùng đối phương bàn bạc về quang điểm màu trắng kì quái này. Bởi vì chỉ mấy ngày sau khi Hắc tháp đổi mới phiên bản 2.0, Phó Văn Đoạt đã tìm tới tổ chức Attack. Phó Văn Đoạt đoán được điểm này cũng không có gì kỳ quái. Mà trên thực tế, dựa theo tính cách của Đường Mạch và Lạc Phong Thành, bọn họ cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho thứ rõ ràng rất có giá trị về mặt tin tức, đại biểu cho thứ gì đó như quang điểm màu trắng này.
Đường Mạch yên lặng nhìn Phó Văn Đoạt, nói ra đáp án: “Tôi và Lạc Phong Thành ngay lúc đó đã phỏng đoán rằng…… Quang điểm màu trắng này, đại biểu cho số tầng của Hắc tháp.”
Trên mặt Phó Văn Đoạt không có lấy một tia kinh ngạc, Phó Văn Thanh ở bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện hồi lâu, hiện tại rốt cuộc cũng đã hiểu được.
Đường Mạch giải thích nói: “Hắc tháp tổng cộng có bảy tầng. Trước mắt toàn thế giới chưa có ai thông quan tầng thứ ba, nói cách khác, người chơi nhiều nhất chỉ mới thông quan được hai tầng.” Đường Mạch vẽ một vòng tròn lớn bao lấy ba vòng tròn nhỏ kia. Hắn nói: “Quang điểm thứ nhất chính là đại biểu cho Hắc tháp tầng thứ nhất, quang điểm thứ hai đại biểu cho Hắc tháp tầng thứ hai. Ngày 22 tháng 11, Phó Văn Đoạt, anh là người chơi đầu tiên trên toàn thế giới thông quan Hắc tháp tầng thứ nhất. Từ đó về sau, 9 khu còn lại trên địa cầu liên tục có người chơi thông quan Hắc tháp. Trong số đó, khu vực muộn nhất, đến tận 18 tháng 12 mới có người thông quan Hắc tháp tầng thứ nhất. Cho nên mùng 01 tháng 01 năm 2018 Hắc tháp đổi mới phiên bản 2.0, toàn cầu tổng cộng có 62 người chơi thông quan Hắc tháp tầng thứ nhất, cũng không phải không có khả năng. Càng quan trọng hơn là, quang điểm mờ ảo thứ hai kia, rốt cuộc là đại biểu cho cái gì.”
Phó Văn Thanh suy đoán đến: “Quang điểm kia đại biểu cho Hắc tháp tầng thứ hai?” Rất nhanh chính cậu nhóc cũng tự mình phủ nhận: “Nhưng lúc ấy vẫn chưa có ai thông quan Hắc tháp tầng này cả. Bởi vì người đầu tiên thông quan trò chơi công tháp mới của 10 khu lớn, đều sẽ được thông báo trên toàn cầu.”
“Lúc ấy quả thật không có ai thông quan Hắc tháp tầng thứ hai, qua mấy ngày sau đó, anh họ em mới chính thức thông quan.”
Phó Văn Thanh nghi hoặc nói: “Vậy quang điểm thứ hai kia rốt cuộc đại biểu cho cái gì đây, nó chỉ phát sáng có một lần.”
Đường Mạch: “Chuyện này anh và Lạc Phong Thành đã suy đoán như này. Quang điểm như cũ là đại biểu cho số tầng Hắc tháp, quang điểm thứ hai chỉ sáng lên nửa chừng liền đã tắt ngóm, ánh sáng phát ra cũng yếu hơn nhiều so với quang điểm thứ nhất. Điều này đại khái là đang ám chỉ…… Có người đã từng xông vào Hắc tháp tầng thứ hai, chỉ là anh ta thất bại, cho nên quang điểm thuộc về anh ta mới không sáng lên. Ví dụ như,” dừng một chút, Đường Mạch nhìn sang Phó Văn Đoạt: “Tôi nhớ rõ cuối tháng 11, Phó thiếu tá đã từng bị kéo vào Hắc tháp tầng thứ hai, nhưng đã thất bại.”
Phó Văn Đoạt hơi hơi câu môi.
Đó là sự tình của ba tháng trước. Lúc ấy Đường Mạch bỗng nhiên nghe được giọng nói của Phó Văn Đoạt, hắn mở ra trứng gà tây giúp đỡ Phó Văn Đoạt thông quan Hắc tháp tầng thứ hai. Nhưng thực đáng tiếc, Phó Văn Đoạt rốt cuộc cũng không thể thông quan được. Đối phương sau cùng đã dùng phương thức tự sát để đọc lại lưu trữ, tiếp theo tìm biện pháp rời khỏi tầng thứ hai kia.
Dựa vào những tin tức trước mắt mà ba người có được để suy đoán, quang điểm đại biểu cho số tầng Hắc tháp, số lần phát sáng đại biểu cho số lượng người chơi thông quan, hết thảy đều cực kỳ hợp lý.
Đường Mạch nhìn vòng tròn trên mặt đất, ngữ khí bình tĩnh: “Như vậy hiện tại, toàn cầu tổng cộng có hơn 364 người chơi đã thông quan Hắc tháp tầng thứ hai. Mà Hắc tháp tầng thứ ba, có hai ngươi chơi đã thử qua. Nhưng bọn họ lại thất bại. Khả năng đã chết trong trò chơi, hoặc cũng có thể tìm được đường sống trong chỗ chết. Đầu tiên, hai người kia, tuyệt không phải tôi và anh.”
Phó Văn Thanh nghĩ đến: “Bọn họ là người Trung Quốc ạ?”
Phó Văn Đoạt là người Trung Quốc đầu tiên thông quan Hắc tháp tầng thứ nhất, hiện lại đang là người chơi tầng thứ hai, cũng không ngoa khi nói hắn là người chơi mạnh nhất Trung Quốc, mà bản thân hắn lại cũng chưa đi nếm thử qua Hắc tháp tầng thứ ba. Nhưng điều này cũng không có nghĩa rằng sẽ không tồn tại người chơi Trung Quốc khác thử đi thông quan nó.
Đường Mạch: “Theo như anh biết, Thượng Hải không có loại người chơi này. Nói chung, đại đa số thành thị ở Trung Quốc hẳn là giống Hàm Đan, dân cư so ra vẫn sẽ kém hơn Bắc Kinh, Thượng Hải, tài nguyên cũng không nhiều như các thành phố lớn. Trình độ người chơi đều tương đối bình thường.” Đơn cử như lần Hắc tháp đổi mới phiên bản 3.0 này, Hàm Đan thế nhưng chỉ có một người chơi đi tới phụ cận Hắc tháp xem xét tình huống.
Dừng một chút, Đường Mạch nhìn Phó Văn Đoạt: “Nếu trong hai người chơi đi thông quan Hắc tháp tầng thứ ba kia có người Trung Quốc, khả năng lớn nhất chính là từ Bắc Kinh. Phó thiếu tá, anh đã từng nói Bắc Kinh tồn tại một tổ chức Khách lén quan sông rất lớn mạnh, dẫn đầu là một tên Khách lén qua sông sở hữu thực lực rất khủng bố phải không?”
“Tổ chức kia tên là Thiên Tuyển.” Phó Văn Đoạt cũng cầm lấy một cục đá, vẽ ra một tấm bản đồ thể hiện đại khái đường đi trong thành phố Bắc Kinh, “Đại bản doanh của bọn họ ở khu Triều Dương. Thời điểm bốn tháng trước khi tôi rời khỏi Bắc Kinh, thủ lĩnh của bọn họ cũng đã thông quan Hắc tháp tầng thứ nhất. Hiện tại qua đi bốn tháng, cậu ta quả thật có khả năng sẽ đi khiêu chiến Hắc tháp tầng thứ ba.”
Đường Mạch: “Dị năng của người kia cụ thể là cái gì?”
Phó Văn Đoạt nhớ lại một chút rồi nói: “Dị năng cụ thể tôi không nhớ rõ ràng lắm, nhưng cậu ta có thể thay đổi trọng lực……” Dừng một chút, Phó Văn Đoạt kinh ngạc nhìn bản đồ Bắc Kinh trên mặt đất.
Dưới ánh sáng ảm đạm trong bãi đỗ xe tư nhân, không khí nháy mắt ngưng đọng. Phó Văn Đoạt đột nhiên dừng động tác, hai mắt Đường Mạch cũng chậm rãi mở lớn. Trên mặt hai người đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc, giây tiếp theo, bọn họ đồng thời nhìn sang đối phương, trăm miệng một lời mà nói ——
“Cậu ta tên là Nguyễn Vọng Thư?”
“Cậu ta tên là Nguyễn Vọng Thư.”
Phó Văn Thanh ngơ ngác nhìn bọn họ: “Làm sao vậy? Cái gì Nguyễn Vọng Thư? Anh họ, anh Đường Mạch?”
Đường Mạch chậm rãi mấp máy môi, hắn im hơi lặng tiếng lấy cục đá lại chấm thêm ít xăng, viết xuống ba chữ trên mặt đất. Viết xong ba chữ này, hắn tạm dừng một lát, lại viết thêm ba chữ khác. Phó Văn Thanh không biết “Nguyễn Vọng Thư” là ai, nhưng khi nhìn thấy ba chữ cuối cùng Đường Mạch vừa viết ra, cậu nhóc cả kinh nói: “Gì cơ ạ, Luyện Dư Tranh?! Anh Đường Mạch, anh viết tên chị ấy làm gì thế?”
Sắc mặt Đường Mạch nghiêm trọng. Hắn nhìn Phó Văn Thanh, gằn từng chữ: “Bởi vì…… 30 giây trước, Hắc tháp đã thông báo cho anh biết, Trung Quốc khu 1 Khách lén qua sông Nguyễn Vọng Thư, Người chơi chính thức Luyện Dư Tranh, thành công thông quan Hắc tháp tầng thứ hai (hình thức khó khăn).”
Phó Văn Thanh không dám tin tưởng mà trợn to mắt, qua đi hồi lâi, cậu nhóc kêu lên: “Luyện Dư Tranh? Nữ ca sĩ Luyện Dư Tranh cực kì hot ấy á?!!!”
Nam Kinh, tổ Nam Kinh.
Sài Vinh đang luyện quyền, bỗng nhiên nghe được âm thanh của Hắc tháp, cậu ta sợ tới mức một quyền đánh nát bao cát.
Thượng Hải, tổ chức Attack.
Jacks là thành viên duy nhất của tổ chức nghe được thông báo của Hắc Tháp. Anh ta ngốc lăng mà sờ sờ đầu, đi về phía văn phòng Lạc Phong Thành, trong tay còn cầm theo một tập tư liệu. Tập tư liệu này rất dày, phía trên lộ ra hai hàng chữ, dòng trên cùng ghi rõ: Bạch Nhược Dao, Du Trung Trùng Khánh……
Tình huống như vậy còn phát sinh ở những nơi khác trên toàn cầu.
Có người chơi lần đầu tiên nghe được thông báo về việc thông quan trò chơi hình thức khó khăn liền kinh ngạc mà liên tục nói: “Gì cơ, hình thức khó khăn? Hai người chơi Trung Quốc kia là ai, bọn họ làm thế nào mà lại thông quan được hình thức khó khăn vậy.” Có người chơi lại sớm đã thành thói quen, niệm một lần hai cái tên Trung Quốc kì quái này, sau đó cũng không quan tâm đến chuyện này nữa.
Một giọng trẻ con trong trẻo vang lên trong đầu 364 người chơi trên toàn cầu ——
“Leng keng! Trung Quốc khu 1 Khách lén qua sông Nguyễn Vọng Thư, Người chơi chính thức Luyện Dư Tranh thành công thông quan Hắc tháp tầng thứ hai ( hình thức khó khăn).”
“Leng keng! Trung Quốc khu 1 Khách lén qua sông Nguyễn Vọng Thư……”
Hắc tháp thông báo toàn cầu, tổng cộng ba lần.