*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Địa Cầu Online – Mạc Thần Hoan
Chương 38: Phó bản – Merry Christmas (Part 1)
Edit: Meo Meo Lười Sưởi Nắng
—————–
Câu chúc đầy ác ý vừa kết thúc, mặt trời cũng vừa vặn khuất bóng sau đường chân trời, đến khi tia nắng cuối cùng vụt tắt thì cũng là lúc đêm Giáng Sinh bắt đầu.
Đường Mạch lập tức kiểm tra lại đồ đạc mang theo, sau khi chắc chắn Cây Dù Nhỏ và Que Diêm Lớn đều ở trêи người mình, cậu liền chạy tới một cửa hàng tiện lợi cách đó 50 mét. Hàng hoá trong cửa hàng bị lục lọi nằm ngang dọc dưới đất, không còn tí đồ ăn thức uống nào. Đường Mạch tìm được một con dao dọc giấy và hai cục pin trong ngăn kéo ở quầy thu ngân, chiếc đèn pin duy nhất lấy được từ Lý Bân không biết lúc nào sẽ hết pin, vì vậy tốt nhất cứ chuẩn bị pin dự phòng biết đâu phó bản sắp tới lại tối mịt như hang chuột hồi trước.
Sau khi xong xuôi mọi thứ, Đường Mạch ngước lên đồng hồ treo tường nhìn kim giây nhích lên từng khấc. Hết 3 phút, Đường Mạch ngưng thở, sẵn sàng bị lôi vào phó bản. Thế nhưng khi kim giây lướt qua số 12 mà Đường Mạch vẫn đứng ở cửa hàng tiện lợi, tim Đường Mạch như thắt lại, cậu chăm chăm nhìn đồng hồ.
Kim giây vẫn tiếp tục dịch chuyển tới vị trí tiếp theo.
Từ lúc Tháp Đen kết thúc thông báo, Đường Mạch đã bắt đầu đếm ngược trong đầu. Thời gian Đường Mạch chạy vào cửa hàng là một phút rưỡi, thời gian tìm kiếm xong vật phẩm cũng khoảng một phút rưỡi. Cho tới bây giờ, bốn phút đã trôi qua!
Đường Mạch vẫn chưa bị kéo vào phó bản.
Đường Mạch đứng tại chỗ đợi một hồi, thời gian lại qua thêm một phút mà vẫn chưa có gì xảy ra, cậu lôi Cây Dù Nhỏ bước ra khỏi cửa hàng tiện lợi.
Đường Mạch định quay về Attack, cậu muốn biết có phải tất cả mọi người đều không bị kéo vào phó bản hay chỉ có mình cậu là không bị. Đường Mạch bước đi rất nhanh, vừa đi vừa nắm chặt Cây Dù Nhỏ đề phòng có kẻ gian xuất hiện.
Khi Đường Mạch vừa tới một ngã tư thì đột nhiên có tiếng pháo hoa giòn tan trêи bầu trời, Đường Mạch ngẩng đầu ngước mắt nhìn – Là một cụm pháo hoa to lớn đủ màu rực rỡ!
Cụm pháo hoa này gồm năm bông hoa nhỏ từ dưới đất phóng lên, giống như sao băng bay ngược lên bầu trời, đến khi cách mặt đất khoảng một ngàn mét thì đột nhiên nổ tung, phác hoạ ra một bức tranh đầu người khổng lồ trêи nền trời đem thẳm. Râu dài bạc phơ, mũ đỏ đính bông trắng, chính xác là khuôn mặt của ông già Noel.
Một màn pháo nổ hoa bay hiện rõ trong mắt từng người chơi ở Thượng Hải, đến khi bức tranh ông già Noel dần tan biến thì bất chợt có giọng cười vang vọng từ trêи trời dội xuống.
Đường Mạch chưa hết ngỡ ngàng thì ngay lúc này lại xuất hiện thêm bốn con tuần lộc chạy xẹt ngang qua bông pháo hoa hình ông già Noel.
"Ha Ha Ha Ha, Merry Christmas mấy nhóc!"
Bốn con tuần lộc kéo theo chiếc xe trượt màu đỏ lấp lánh đang sải rộng bốn vó lướt qua trời đêm, trêи xe là ông già râu tóc bạc phơ trong bộ đồ đỏ, hai tay cầm cương miệng cười tươi rói. Ông già Noel vừa cười vừa vẩy tay, rắc những ngôi sao sáng nhỏ li ti xuống mặt đất.
Xe tuần lộc phi nhanh như gió, thoáng chốc đã đi hết Phổ Đông, lướt qua cầu Nam Phổ hướng thẳng về Phổ Tây.
Hằng hà sa số ngôi sao nhỏ giống như bông tuyết rơi xuống địa cầu, vừa chạm đất là loé sáng, từng chùm ánh sáng như đội đất đâm lên xuyên thủng bầu trời. Cùng lúc đó, giọng trẻ con lanh lảnh vang vọng khắp Thượng Hải —
[Đing Đoong! Kϊƈɦ phát Nhiệm vụ chi nhánh 1: Tìm kiếm nhánh cây của ông già Noel và tiến vào phó bản Merry Christmas trong vòng 30 phút.]
Thông báo cất lên trêи toàn lãnh thổ Trung Quốc, đồng thời ở mỗi một khu vực Tháp Đen đều có một ông già Noel xuất hiện rắc sao xuống mặt đất.
Đường Mạch vừa nghe xong nhiệm vụ thì lập tức xoay người, chạy thật nhanh tới vị trí ngôi sao rơi xuống gần nhất. Thế nhưng nhanh cách mấy thì Đường Mạch vẫn chậm hơn người khác một nhịp, ngôi sao nhỏ đã bị một thiếu niên đeo kính tầm 17,18 tuổi nhặt mất.
Tay thiếu niên vừa chạm vào ngôi sao, ánh sáng trắng liền vụt tắt, ngôi sao biến thành nhánh cây.
Thiếu niên trông thấy Đường Mạch, tuy cảnh giác nhìn cậu nhưng cũng không cần làm gì bởi vì cơ thể người này dần trong suốt rồi biến mất trong không khí. Có lẽ thiếu niên đã thành công tiến vào phó bản!
Đường Mạch không muốn phí phạm thời gian, lại xoay người chạy tới một chỗ có sao rơi khác.
Vẫn là bị người khác đoạt mất!
Cậu liên tục chạy tới hơn mười chỗ, có đôi khi mới được nửa đường thì cột sáng đã biến mất, chứng tỏ có người đã nhặt được nhánh cây rồi thành công tiến vào phó bản, có lúc vừa tới nơi thì lại phải nhìn cảnh người khác tiến vào phó bản.
Từng giây từng phút trôi qua, chỉ còn đúng năm phút cuối cùng.
Đường Mạch chạy vào trong một nhà máy, trêи mặt đất có một ngôi sao nhỏ, xung quanh không người. Hai mắt Đường Mạch sáng lên, cố sức chạy thật nhanh. Ngay khi tay Đường Mạch vừa chạm vào ngôi sao, cậu đột nhiên rút tay lại, cùng lúc đó một chiếc boomerang kim loại lao vụt qua. Nếu Đường Mạch không kịp thu tay, chỉ sợ cánh tay đã bị chiếc boomerang vừa rồi chém đứt. Đường Mạch quay đầu sang trái, trông thấy một cô gái khoác áo nâu nhạt đang lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía mình. Cô gái nhấc tay phải, triệu hồi chiếc boomerang đang ghim dưới đất trở về tay.
Hai người cách nhau mười mét, gắt gao quan sát đối phương, sau đó cùng lúc xuất chiêu.
Đường Mạch niệm chú ngữ mở Cây Dù Nhỏ che chắn trước mặt, đối phương phi boomerang vẽ ra một đường vòng cung nhắm thẳng vào mạn trái Đường Mạch.
Đường Mạch lập tức vung Cây Dù Nhỏ chặn công kϊƈɦ, thế nhưng lực của boomerang quá mạnh làm cậu bị đẩy lùi về sau, cách nhánh cây Noel xa hơn một chút.
Đối phương lại múa may boomerang, vừa tấn công Đường Mạch vừa chạy về phía ngôi sao nhỏ. Đường Mạch dùng Cây Dù Nhỏ làm lá chắn, đẩy bay boomerang của đối thủ, dù hồng va chạm với boomerang kim loại phát ra tiếng "bang bang bang" đến chói tai.
Cuối cùng, Đường Mạch chống một tay xuống đất, nghiêng người né tránh boomerang, đồng thời thu dù, đâm đỉnh dù về phía gáy đối thủ. Cô gái sắp chạm được vào ngôi sao nhỏ, không ngờ rằng đối phương trong lúc né boomerang vẫn có thể tấn công ngược lại mình nên nhất thời không kịp tránh thoát, bả vai bị dù nhọn đâm toạc máu. Cô ta tức giận tới cực điểm, quay lại tập trung dùng boomerang công kϊƈɦ Đường Mạch.
Đường Mạch thừa cơ lăn một vòng trêи mặt đất, bắt được ngôi sao nhỏ.
Cô gái hét lên: "Anh...!"
Bang!
Đường Mạch kịp mở dù chặn đứng con boomerang vừa bay về phía mình, sau đó bình tĩnh thu dù, lẳng lặng nhìn cô gái mặc áo gió đang đứng cách đó không xa. Cô gái giận dữ đến nỗi mặt mũi đỏ gay, thế nhưng thời gian không đợi người, đành hung hăng trừng mắt nhìn cơ thể Đường Mạch dần tiêu tán.
Cùng lúc đó, trong đầu Đường Mạch vang lên thông báo của Tháp Đen —
[Đing Đoong! Hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh 1, thành công tiến vào Phó bản "Đêm Giáng Sinh vui vẻ" số 419 – Trung Quốc Khu 2.]
[Hoàn thành nhập số liệu người chơi...]
[Hoàn thành nhập dữ liệu phó bản...]
Một ánh sáng trắng bao trùm ngay trước mắt Đường Mạch, toàn bộ thế giới bị ánh sáng trắng này bao quanh. Đường Mạch vẫn nắm chặt cán dù, đề phòng ngộ nhỡ có đám quái vật to lớn giống chuột chũi lao ra tàn sát. Dần dần, ánh sáng trắng tiêu tán, Đường Mạch rốt cuộc mới thấy rõ khung cảnh của phó bản trước mắt.
Đây là một "thế giới" màu trắng, dài chừng 10 mét, rộng 5 mét. Mặt đất bị chia làm bốn phần, là 4 ô dài 5 mét rộng 2.5 mét. Vị trí Đường Mạch đang đứng là ô ngoài cùng bên phải, cậu quay đầu nhìn xung quanh, tại ba ô bên trái Đường Mạch cũng có ba người khác đang đứng.
Bốn người họ đứng thành một hàng, Đường Mạch đứng ở rìa phải, bên trái là một thanh niên tuổi tác có vẻ tương tự Đường Mạch, bên trái thanh niên là một cô gái, bộ dáng giống nữ sinh trung học, ngoài cùng bên trái là một người đàn ông trung niên.
Bốn người phát hiện thấy sự tồn tại của ba người còn lại, cảnh giác nhìn nhau, đồng thời tay nắm chặt vũ khí cá nhân.
Đúng lúc này, có tiếng "rầm rầm" rung chuyển vang lên, cả bốn người đồng loạt quay về phía phát ra tiếng động.
Cảnh tượng ngay trước mặt bọn họ giống như có một bức tường trắng đang được kéo lên, dần dần lộ ra tình huống phía bên kia của "bức tường". Đường Mạch chuyên chú nhìn, thầm nghĩ: "Hoá ra không chỉ có một thế giới mà là hai thế giới tách rời. Vậy thì phía bên kia là..."
Cậu thầm nhủ một tiếng "không tốt", cẩn thận nhìn "thế giới" đối diện.
Quả nhiên, phía bên kia cũng có bốn người đang đứng trong bốn ô vuông riêng biệt, mặt đối mặt với bốn người phía Đường Mạch.
Thế giới của phó bản này rốt cuộc hiện rõ trong mắt của cả tám người chơi.
Bản đồ của phó bản rộng tổng cộng 10 mét, dài 15 mét. Mỗi đầu có bốn người chơi đứng thành một hàng trong bốn ô khác nhau, phần giữa bản đồ là một khu vực rộng 5 mét, trêи cao có một ngôi sao lớn lấp lánh lơ lửng giữa không trung, quanh thân toả ra ánh sáng vàng nhạt.
Đường Mạch nhìn bốn người phía đối diện, thế nhưng chưa kịp nhìn rõ thì bất chợt —
"Rầm rầm rầm!"
Giống như có cơn địa chấn ghé qua làm rung chuyển toàn bộ thế giới, Đường Mạch vội chống đỉnh Cây Dù Nhỏ xuống đất, ổn định cơ thể. Cẩu ngẩng đầu, chỉ thấy tám lá bài bằng kim loạt khổng lồ từ trêи trời rơi xuống, đáp đất ngay trước mắt người chơi, vừa vặn gắn vào đường kẻ ô vuông.
Lá bài kim loại ánh bạc to lớn nện xuống tạo ra động đất, mãi lâu sau tám người chơi mới có thể đứng vững.
Đường Mạch nhìn lá bài trước mặt mình, cẩn thận quan sát từng chi tiết trêи mặt bài, sau đó quay sang nhìn lá bài trước mặt thanh niên bên cạnh.
Hình vẽ trêи lá bài của người này không giống với hình vẽ trêи lá bài của cậu!
Đường Mạch lẳng lặng nhìn bài của hai người kế tiếp, sau khi xem xong một lượt, cậu ngẩng đầu nhìn về phía đối diện.
Đối diện cũng đứng lần lượt bốn người. Ngay trước mặt Đường Mạch là một người phụ nữ trung niên, kế tiếp là một cô gái trẻ và một ông già tóc bạc.
Từ góc độ của Đường Mạch thì không thể nhìn thấy hình vẽ mặt trước của lá bài mà chỉ nhìn được hoa văn giống nhau như đúc ở phía sau – hình ông già Noel điều khiển xe tuần lộc, giơ cao túi quà màu đỏ bay xuyên qua mây mù xuống trái đất.
Ba người đối diện này cũng đang nhìn nội dung lá bài trước mặt. Đường Mạch quan sát bọn họ trong chốc lát, sau đó hướng mắt về người cuối cùng đứng xa nhất.
Cậu im lặng nhìn đối phương.
Khoảng cách của hai người lúc này khoảng 10 mét, người nọ cũng đang nhìn nội dung lá bài, toàn thân bị lá bài ngăn trở nên Đường Mạch chỉ có thể biết được đối phương mặc một chiếc áo khoác màu đen. Hắn an an tĩnh tĩnh, thẳng lưng hiên ngang đứng ở vị trí của mình, không biết sao Đường Mạch lại để ý người này nhiều hơn những người khác.
Ngay sau đó, một ánh mắt sắc như chim ưng quét thẳng về phía Đường Mạch.
————
Meo Meo: Mình vẽ lại cái bản đồ phó bản để mọi người tiện theo dõi nha: