ĐỈNH CẤP RỂ QUÝ

Lúc này, bầu không khí trong nhà họ Hạ đều rất kỳ lạ.

Mặc dù Hạ Thiên Hồng đã trở thành người thực vật, nhưng trong nhà họ Hạ lại không có bao nhiêu người lộ ra vẻ buồn bã.

Ngược lại, mọi người bên phe của Hạ Lạc trông rất vui vẻ.

Nói cho cùng, Hạ Lạc bây giờ đã là Chủ tịch của nhà họ Hạ, mỗi năm từ nay về sau, cổ phần được chia cho họ chắc chắn sẽ nhiều hơn rất nhiều hơn khi Hạ Thiên Hồng nắm quyền.

Nhưng hạnh phúc này không kéo dài được lâu, vì nhà họ Diệp đã đến.

Nhà họ Diệp phái người đến, đương nhiên không thể nói chuyện nhẹ nhàng với người nhà họ Hạ được, mà phải trực tiếp chất vấn người nhà họ Hạ đã giấu Diệp Minh Mân ở đâu rồi.

Mọi người đầu óc mơ hồ, Diệp Minh Mân?

Diệp Minh Mân mất tích thì liên quan gì đến họ?

Cho đến khi Hạ Lạc tự mình ra mặt, cười hỏi thăm thì nhà họ Diệp mới chịu kể ra toàn bộ sự việc.

Hai ngày trước, Diệp Minh Mân theo ước hẹn với nhà họ Hạ để bàn về chuyện hợp đồng với Trần Dật Thần, sau đó, Diệp Minh Mân biến mất một cách bí ẩn, còn có Khang Hải Ba và Vương Hải Sơn cũng biến mất, ngoài ra, gần như cùng lúc đó, một số khách hàng khác mua dự án của nhà họ Hạ nhưng không đến hẹn đều bị đánh gãy chân!

Một hòn đá kích thích một làn sóng!

Sau khi nghe xong, mọi người trong nhà họ Hạ bắt đầu cảm thấy tê dại.

Không nghi ngờ gì Trần Dật Thần đã làm điều này!

Tên phế vật này, cậu ta lấy đâu ra can đảm như vậy?

Tất cả mọi người trong nhà họ Hạ đều hít một hơi và kinh hoàng không thể giải thích được, họ nghĩ rằng Trần Dật Thần thông qua việc nhờ giúp đỡ để lấy lại những dự án đó, nhưng bây giờ có vẻ như Trần Dật Thần căn bản không cần nhờ ai.

Dùng bạo lực chèn ép!

Đánh gãy chân nhiều khách hàng như vậy!

Diệp Minh Mân và Khang Hải Ba cùng với Vương Hải Sơn đều đã biến mất!

Đây quả thật là muốn phá tan tất cả!

Hạ Lạc vội vàng giải thích với nhà họ Diệp, chuyện này là việc của Trần Dật Thần chứ không liên quan gì đến nhà họ Hạ, nhưng nhà họ Diệp hoàn toàn không tin.

Nếu không có nhà họ Hạ ủng hộ, một người con rể ở đợ cũng sẽ không làm ra loại chuyện này.

Cậu ta có đủ can đảm để làm chuyện này à?

Người nhà họ Diệp không cho Hạ Lạc thêm cơ hội giải thích, mà trực tiếp đưa ra thông báo cuối cùng.

Trong vòng ba ngày, hãy giao Diệp Minh Mân và dự án ra, nếu không, sẽ không để yên cho nhà họ Hạ.

Sau khi người nhà họ Diệp rời đi, Hạ Lạc vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi điện cho Trần Dật Thần, chuẩn bị chất vấn Trần Dật Thần.

Nhưng sau khi cuộc gọi được thông, Hạ Lạc phát hiện ra bên kia vẫn luôn để trạng thái đường dây bận.

Rõ ràng là anh ta đã bị Trần Dật Phong cho vào danh sách đen.

“Tên phế vật này!” Hạ Lạc tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Cậu ta to gan đến mức nào mà dám ra tay với nhà họ Diệp chứ.”

“Bản thân muốn chết thì thôi, tại sao lại kéo nhà họ Hạ của chúng ta xuống nước chứ!”

“Chủ tịch, phải tìm cách càng sớm càng tốt, nếu trong vòng ba ngày không giao được người, nhà họ Diệp nhất định sẽ ra tay với nhà họ Hạ chúng ta.”

Sắc mặt của thân thích nhà họ Hạ đều tái ngắt, tên Trần Dật Thần này có thể nói là đã mang đến tai họa cho nhà họ Hạ.

Lúc này, dù có gạt bỏ quan hệ với Trần Dật Thần như thế nào đi chăng nữa, nhà họ Diệp cũng sẽ không tin.

Hạ Lạc cũng rối rắm không thôi, mới vừa lên làm Chủ tịch chưa được một ngày, lại đối mặt với một đống hỗn độn như vậy, nếu anh ta biết chuyện này sớm hơn, anh ta sẽ ra tay với Hạ Thiên Hồng trễ hơn chút, để Hạ Thiên Hồng trút giận bên nhà họ Diệp trước, rồi ra tay cũng không muộn.

“Chủ tịch, mau gọi cho Hạ Nhược Y đi, để cô ta đi tìm tên phế vật kia về.”

“Đúng, gọi cho Hạ Nhược Y, dù sao cô ta cũng là người nhà họ Hạ của chúng ta.”

Mọi người vội vàng mở miệng đề nghị.

Hạ Lạc nghiến răng nghiến lợi nói: “Vô dụng, con tiện nhân kia đổi số điện thoại lâu rồi.”

“Cái gì?!” Mọi người trong nhà họ Hạ đều bị sốc

“Cái thứ ăn cháo đá bát này thật đáng giận.”

“Mau cho người đi tìm họ đi.”

“Tìm bọn họ? Tìm họ làm gì! Không cần tìm.” Trong mắt Hạ Lạc lóe lên một tia lạnh lẽo, nói: “Cứ cho người đến bệnh viện, đưa lão già Hạ Trấn Quốc kia giao cho nhà họ Diệp. Để Hạ Trấn Quốc đến dọn dẹp cơn giận của nhà họ Diệp, tôi không tin, bọn họ còn có thể không xuất hiện.”

Suy nghĩ của Hạ Lạc rất đơn giản, sử dụng Hạ Trấn Quốc để đe dọa Hạ Nhược Y và Trần Dật Thần.

Trần Dật Thần có thể không để ý đến nhà họ Hạ, nhưng anh ta không tin, chẳng lẽ Trần Dật Thần không để Hạ Trấn Quốc ở trong mắt!

Trần Dật Thần không biết rằng Hạ Lạc đã đánh chủ ý lên bố vợ của mình.

Lúc này, mọi sự chú ý của anh đều bị thu hút bởi tin tức mà Cố Minh Sâm mang đến.

Cúp xe thần!

Diệp Hải Đường muốn tổ chức Car God Cup ở vịnh Bột Hải!

Đúng như tên gọi, đây là một trò chơi đua xe, nằm ở điểm giao nhau giữa Thương Châu và Nam Ninh, vịnh Bột Hải.

Đây là một sự kiện với quy mô lớn do Diệp Hải Đường khởi xướng và được đồng tổ chức bởi các câu lạc bộ siêu xe và câu lạc bộ đua xe ở Thương Châu và Nam Ninh!

Riêng giải thưởng trong cuộc thi đã lên đến 300 tỷ!

Chỉ tính riêng tiền thưởng, đây có lẽ là giải đua lớn nhất ở nước T.

Hơn nữa theo Cố Minh Sâm nói, sở thích lớn nhất của Diệp Hải Đường là đua xe.

Ở Car God Cup lần này, có tin nội bộ nhà họ Diệp cho biết đây là sự kiện do Diệp Hải Đường tổ chức để chọn con rể.

Tin tức này khiến cả Thương Châu điên đảo.

Diệp Hải Đường!

Chưa nói đến thân phận chủ nhân của nhà họ Diệp, chỉ riêng khuôn mặt xinh đẹp của cô ta cũng đủ khiến hầu hết đàn ông ở Thương Châu mê mẩn.

Thời niên thiếu, cô ta được mệnh danh là mỹ nhân số một ở Thương Châu, Diệp Hải Đường của bây giờ, tuy ngày thường ít giao du với bên ngoài, cũng rất ít người nhìn thấy cô ta, nhưng không ai dám nghi ngờ rằng cô ta không phải mỹ nhân!

Có thể tưởng tượng được, Diệp Hải Đường kén chồng, thu hút biết bao người tham gia.

Lần này, không chỉ riêng gì Thương Châu, mà ngay cả Nam Ninh, không ít người giàu có cũng đến tham gia náo nhiệt.

Trần Dật Thần đương nhiên cũng có hứng thú.

Tất nhiên, không phải vì số tiền thưởng một trăm triệu, mà hơn thế nữa là vì người phụ nữ tên Diệp Hải Đường.

Car God Cup lần này là cơ hội tốt để hiểu rõ Diệp Hải Đường.

Nếu có thể, anh muốn nhân cơ hội này để nắm chắc Diệp Hải Đường.

Một khi nắm chắc Diệp Hải Đường, thì nhóm người Thẩm Hồng Xương và Lý Tuấn Thành cũng sẽ không đủ chứng cớ.

Cục diện ở Thương Châu cũng sẽ trở nên hoàn toàn rõ ràng.

“Lão Cố, giúp tôi lấy một thư mời, tôi muốn đi qua đó.” Trần Dật Thần dặn dò, do quy mô của cuộc so tài lần này quá cao, mà không gian ở Vịnh Bột Hải lại có hạn, cho nên người tổ chức sẽ xác định số lượng tay đua đến tham gia và khách mời đến xem cuộc đua dưới dạng thư mời.

Nhưng lấy năng lực của Cố Minh Sâm, việc lấy một lá thư mời cũng không phải là việc gì khó.

“Cậu Trần, cậu lái xe gì đi qua đó?” Cố Minh Sâm hỏi, cuộc đua Car God Cup lần này sẽ có đấu trường chuyên nghiệp và đấu trường siêu xe.

Đấu trường chuyên nghiệp đương nhiên được chuẩn bị cho các tay đua chuyên nghiệp, các xe trên sân đều có hình thức quy mô bài bản.

Mà dàn siêu xe được chuẩn bị cho hội con nhà giàu đều là Lamborghini, Maserati, Bugatti.

“Lái chiếc Audi của tôi đi.” Trần Dật Thần nói, lần này đi đến, anh không có ý định tham gia cuộc thi, lấy thân phận võ sĩ Hóa Kình của anh, tham gia cuộc thi giống như khi dễ người khác.

Vì vậy, lái xe Audi là thích hợp nhất để khiêm tốn một chút.

Bình luận

Truyện đang đọc