ĐỈNH CẤP RỂ QUÝ

CHƯƠNG 665: THIÊN KIÊU THỊNH THẾ (2)

“Ừm.”

Gia chủ của nhà họ Cơ gật đầu, sau đó lại nhắc nhở: “Có điều, cháu cũng không thể quá khinh địch, người trẻ tuổi tên Trần Dật Thần kia có thể giết được truyền nhân của nhà họ Cảnh, vẫn là có chút bản lĩnh.”

“Ngoài ra, lần này, ngoài cháu ra, truyền nhân của Thiên Sơn Kiếm Phái, Phật tông Tây Vực và Đao Vương chắc đều sẽ xuất thế, đi cạnh tranh danh ngạch tham gia cuộc thi đấu võ học toàn cầu.”

“Ông nội yên tâm, danh ngạch của cuộc thi đấu võ học toàn câu, cháu ắt phải có được!” Cơ Uẩn cười lạnh, trong nụ cười tràn ngập sự tự tin: “Ngoài ra, cháu sẽ khiến võ học của nhà họ Cơ gây lên tiếng vang lớn trong cuộc thi đấu võ học toàn cầu.”

Nam Tát lấy phật tự lập thành, là một trong những thánh địa phật môn của nước H và thế giới, có cung điện Potala nổi tiếng trên thế giới.

Phật tông Nam Tát là Phật tông ẩn truyền, gồm ba hệ thống Phật tông là Bắc Phật tông, Hán Truyền Phật tông và Nam Phật tông, quy thuộc về trong Phật tông Đại Thừa, đặc sắc chủ yếu chính là truyền thừa bí mật.

Buổi trưa, trên một ngọn núi không biết tên cách Nam Tát trăm km, một người thanh niên cạo trọc đầu, mặc cà sa màu đen, đầu đội mặt trời, tìm một đống củi khô, chuẩn bị châm lửa.

Hai tiếng trước, tay của anh ta cầm hòn đá, bắn chết năm con chim, sau đó vặt lông lột da rửa sạch sẽ, chuẩn bị làm một bữa đồ nướng hoành tráng.

“Tam Giới, cậu lại phá giới rồi.”

Lát sau, khi người thanh niên châm lửa, đang muốn nướng chim, một hòa thượng trung niên mặc cà sa đen mặt đi tới: “Cậu không những tùy ý sát sinh, hơn nữa còn muốn phá giới.”

“Đại hòa thượng, ông lại đến rồi. Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, ông nếu như nhìn không quen tôi, bây giờ xóa tên tôi ra khỏi Phật tông, tôi vừa hay được ăn ngon uống ngon, thuận tiện nếm thử mùi vị phụ nữ là như nào.” Nghe thấy lời của hòa thượng trung niên, sau đó gác mấy con chim đã sơ chết xong lên đống lửa: “Tôi nói cho ông biết, năm đó tôi bị các ông lừa gia nhập Phật tông, thật là lãng phí tuổi xuân, bước vào phật môn sâu như biển, ta bây giờ muốn sớm ngày thoát khỏi bể khổ.”

“—”

Sắc mặt của hòa thượng trung niên càng đen, cơ thịt ở khóe mắt điên cuồng giật giật, khóe miệng co rút, cảm giác đó hận không thể tát chết người thanh niên này.

Trên thực tế, trong những năm qua, ông ta đã từng vô số lần nghĩ đuổi người thành niên ra khỏi Phật tông, cũng từng vô số nghĩ sẽ tát chết người thanh niên, nhưng cuối cùng đều nhịn.

Bởi vì, người thanh niên là tông chủ của Phật tông Tây Vực, truyền nhân mà vị đại sư Phật tông được gọi là Thánh sư kia đích thân chỉ định, dùng lời nói của vị Thánh sư đó, người thanh niên không những có thiên phú võ học trác tuyệt, hơn nữa có tuệ căn.

Đối với một điểm người thanh niên có thiên phú võ học trác tuyệt này, hòa thượng trung niên không có lời gì có thể nói— năng lực lãnh ngộ võ học của người thanh niên rất mạnh, 28 tuổi đã bước vào Hóa Kình sơ kỳ.

Hơn nữa, người thanh niên ở phương diện luyện võ không có khổ công gì.

Phải, tên này thuộc kiểu luyện võ hoàn toàn dựa theo tâm trạng bữa đực bữa cái, dùng lời nói của anh ta nói thì là nếu đã là truyền nhân của phật môn thì phải luyện võ hệ phật!

Nếu không như vậy, dùng thiên phú của người thanh niên, nếu khổ công luyện tập, hiện nay ít nhất có thể bước vào Hóa Kình trung kỳ, càn quét võ giả cùng thế hệ đều không hề hấn gì!

Còn người thanh niên có tuệ căn…

Ông ta thật sự không thể tưởng tượng, một kẻ trước giờ không niệm kinh, thậm chí ngay cả kinh văn đều không đọc, làm sao dính tới tuệ căn được chứ?

Huống chi, người thanh niên từ bé đến lớn nhiều lần sát giới, nhục giới và tửu giới?

Nếu không phải nơi này hoang vắng, trong trăm dặn ngay cả con chim cái cũng không thấy, ông ta đều nghi ngờ người thanh niên sẽ phá sắc giới rồi— Tên đó vừa rồi nói muốn nếm thử phụ nữ có hương vị như nào!

Đối với các kiểu việc xấu của người thanh niên, hòa thượng trung niên từng không chỉ một lần đi tìm Thanh sư của Phật tông Tây Vực phản ánh, nhưng đều không có ích gì.

Dùng lời nói của Thánh sư, phật không ở vẻ ngoài, phật ở trong tim.

Hòa thượng trung nên không hiểu, cũng không có sức phản bác, chỉ đành đè vấn đề này trong lòng, cuối cùng đặt cho người thanh niên này một pháp hiệu Tam Giới, hy vọng người thanh niên có thể cải tà quy chính, chân chính quy y cửa phật.

Nhưng hiện nay xem ra, người thanh niên không những ngay cả tam giới đó đều làm không được, hơn nữa nhìn dáng vẻ là muốn phá giới thứ bốn!

“Bụp—” Hòa thượng trung niên tức điên, không nói hai lời, thân hình lóe lên, trong nháy mắt xuất hiện ở trước người thanh niên, một chân đá tung đống lửa trước người của người thanh niên.

“Đại hòa thượng, ông hiếp người quá đáng rồi!” Người thanh niên pháp hiệu Tam Giới rất không vui. Hòa thượng trung niên chỉ đen mặt, trừng mắt với người thanh niên, suy nghĩ có nên dạy dỗ người thanh niên một trận.

“Hừ, ông đợi đó, đợi tôi đột phá Hóa Kình trung kỳ, hai chúng ta nợ mới nợ cũ tính một lượt, không đánh cho ông khóc trời gọi đất, xem như tôi thua!”

Người thanh niên nhìn ra hòa thượng trung niên muốn động thủ rồi, nhưng không hề sợ hãi, dù sao anh ta đã bị đánh rất nhiều lần rồi, sớm đã bị đánh cho trầy da rồi, cũng không muốn bị đánh thêm một trận nữa.

“Tôi ngược lại mong kỳ một ngày đó đến sớm, chỉ là cậu có thể đột phá sao?” Hòa thượng trung niên khinh thường nói.

“Đại hòa thượng, ông không cần khích tướng tôi, cái nên đến tóm lại sẽ đến, thời gian chỉ là vấn đề sớm muộn.” Tam Giới bĩu môi, mang vẻ chút tâm tư nhỏ đó của ông muốn giấu được tư thái trâu bò của tôi chắc.

“Cậu tưởng cậu rất lợi hại, hay là vì cậu bây giờ vẫn còn tự mãn về thành tích võ đạo hơn người, cũng được, lần này để cậu mở rộng tầm mắt, để cậu biết trời ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!” Hòa thượng trung niên tức giận nói.

“Đại hòa thượng, ông sẽ không phải lại muốn kêu tôi tỷ võ với truyền nhân Phật tông của Thiên Trúc đó chứ? Không đi, đánh chết cũng không đi, luyện võ thì luyện võ, làm gì căng!” Tam Giới mặt mày đề phòng, lúc đầu Phật tông Tây Vực vì để Tam Giới trở nên mạnh hơn, để hai người tiến hành tỷ võ, kết quả tỷ võ bắt đầu chưa lâu, Tam Giới rất không có tiết tháo mà nhận thua đầu hàng, khiến người của Phật tông Tây Vực rất mất mặt.

“Thánh sư kêu tôi dẫn cậu đến Yến Kinh, tham gia tranh đoạt tư cách tham gia cuộc thi đấu võ học toàn cầu.” Hòa thượng trung niên trầm giọng nói: “Ngoài cậu ra, truyền nhân của Thiên Sơn Kiếm Phái, nhà họ Cơ và Vương Nhất Đao của Đao Vương cũng sẽ tham gia!”

“Đến Yến Kinh? Được, được, chúng ta khi nào xuất phát? Bây giờ thì đi sao?” Tam Giới mặt mày vô cùng vui sướng, hai mắt phát sáng, không hề nhắc đến cuộc thi đấu võ học dù chỉ một chữ.

Cái đó có liên quan gì tới anh ta chứ?

Anh ta chỉ để ý đi Yến Kinh!

Bởi vì, anh ta sớm đã muốn đến thế giới phồn hoa kia, cứ bị nhốt ở nơi chim không chịu đậu này, hoàn toàn không có bất cứ tự do gì cả.

“—”

Hòa thượng trung nên trực tiếp cạn lời, trên mặt tràn ngập vẻ mặt hận sắt không thể thành thép.

Bởi vì, ông ta cũng biết, Tam Giới hoàn toàn không có chút hứng thú đối với danh ngạch tham gia cuộc thi đấu võ học toàn cầu, chỉ là muốn đi trải nghiệm thế giới sắc dục kia!”

Cùng lúc này.

Trong khu rừng rậm sơ khai nào đó ở Tây Nam.

“Phụt—”

Theo một đạo ánh sáng trắng lóe lên, một cái đầu của con gấu đen bị một đao chém thành hai, máu tươi bắn ra, như mưa máu rơi xuống.

Một người thanh niên để trần thân trên, tắm dưới mưa máu, toàn thân trên dưới bị máu tươi của con gấu đen nhiễm đỏ, bảo đao trong tay lại lóe lên ánh sáng trắng, không có một chút vết máu.

Giết người không dính máu.

Bảo đao trong tay anh ta gọi là Đao Hiên Viên, là bảo đao tổ truyền của nhà họ Vương!

Anh ta tên Sở Hà, là truyền nhân được Vương Nhất Đao truyền nhân thế hệ trước của nhà họ Vương chọn lựa kỹ càng!

Bình luận

Truyện đang đọc