[ĐN HARRY POTTER] MỘT KIẾP ĐỢI CHỜ

Sáng hôm sau, khi Tom tỉnh dậy thì thấy Nagini vẫn còn đang cuộn người ngủ trên gối. Tom biết cô vẫn còn mệt nên không đánh thức, để cô ngủ tiếp.

Tom nhẹ nhàng đi vào trong phòng tắm rửa mặt, hắn không dám mở nước lớn, sợ đánh thức Nagini. Sau khi thay đồng phục xong, Tom mở cửa đi ra ngoài một cách nhẹ nhàng.

Abraxas, thủ tịch hiện tại của nhà Slytherin đã ngồi trong phòng nghỉ chung, trước mặt cậu là một chồng da dê vẽ đầy đường cong.

“Buổi sáng tốt lành, học trưởng Malfoy” Tom mỉm cười chào Abraxas khi cậu ta vẫy tay bảo mình tới gần.

“Buổi sáng tốt lành, Riddle” Abraxas cười “Cậu dậy sớm thật, tôi còn nghĩ phải chờ các cậu một tiếng nữa” Nói xong, cậu đưa cho Tom một tấm da dê “Đây là bản đồ của Hogwarts, nó là công cụ quan trọng với học sinh năm nhất đấy!”

Hogwarts có hơn 142 thang lầu, lại có tầng rộng tầng hẹp, thậm chí có mấy tầng không vững, mỗi cầu thang sẽ đưa bạn đến các nơi khác nhau, lại có mấy cầu thang chỉ có một nửa, bạn phải nhớ mình nhảy qua chỗ nào, lúc nào.

Ngoài ra, Hogwarts có rất nhiều cửa, nếu bạn không nhẹ nhàng mời chúng mở ra thì chúng có thể chơi xấu bạn, hoặc không mở cửa cho bạn vào. Còn có một số cái có bề ngoài giống cửa nhưng nó lại là những bức tường chắc chắn.

Cho nên, để nhớ kỹ chúng là điều khó khăn, bởi vì mọi thứ không ngừng di chuyển, người trong các bức tranh cũng di chuyển không ngừng, ngay cả những bộ giáp cũng chả chịu đứng yên một chỗ.

Bạn sẽ gặp rắc rối với đám u lnh. Lúc bạn muốn mở một cánh cửa sẽ có u linh xuất hiện để dọa bạn. Nếu bạn đi học muộn rồi còn gặp tên Peeves thích đùa dai thì thôi rồi, Peeves còn khó giải quyết hơn đống cửa đang khóa và cạm bẫy trên cầu thang đấy. Hắn sẽ đem rác ném lên người bạn, hoặc giật tấm thảm dưới chân bạn, hay ném phấn vào người bạn, hoặc sẽ nhéo mũi bạn lúc bạn không để ý rồi hét to lên “Nhéo mũi của cậu!”

Tuy nhiên, Peeves ít khi chọc vào học sinh Slytherin, bởi vì Peeves sợ u linh Nam tước đẫm máu của Slytherin.

Tom cầm bản đồ, cúi đầu nhìn. Các đường cong tinh tế che kín tấm da dê, các phòng dạy của giáo sư, phòng nghỉ của nhà Slytherin, sảnh lớn của Hogwarts, những nơi quan trọng đều được đánh dấu, có một số phòng cũng được vẽ ra nhưng không có chú thích gì thêm. Phía dưới góc phải của bản đồ, có viết một số quy luật biến đổi quan trọng của thang lầu.

Abraxas thấy Tom xem hết bản đồ rồi mới nói tiếp “Trên bản đồ có ghi quy tắc biến đổi của một số thang lầu, những biến đổi của các thang lầu còn lại chưa được tìm ra nên bản đồ này được thay đổi theo từng năm”

“Nó đã quá tuyệt rồi!” Tom giơ bản đồ lên.

“Vậy cậu viết tên cậu lên đi, nó sẽ hoàn mỹ hơn giờ đấy!” Abraxas hơi nhíu mày, sau đó buông tách trà trong tay, đưa cây bút lông chim trên bàn cho Tom.

Tom hơi kinh ngạc nhưng vẫn cầm cây bút lông chim hoa lệ kia, khom người viết tên mình lên bản đồ. Một ánh sáng màu lam lóe lên, tên của hắn chuyển sang màu xanh đậm, cùng lúc đó, hắn thấy một chấm tròn màu lam xuất hiện trên bản đồ, vị trí là phòng chung của Slytherin, là nơi hắn đang đứng.

“Đây là một trong những đặc quyền của thủ tịch nhà Slytherin, chỉ có cậu mới thấy được nó!” Abraxas nâng tách trà lên, nhấp một ngụm nhỏ rồi nói tiếp “Có nó cậu sẽ biết vị trí hiện tại của mình, dĩ nhiên, nó không có hiệu quả với người khác, kể cả các thủ tịch còn lạ của Slytherin”

“Rất tiện lợi, cảm ơn anh” Tom vừa cất bản đồ vừa nói.

Abraxas vẫy tay nói “Tôi còn phải đợi những học sinh năm nhất khác, cậu thì sao? Tự mình ra ngoài đi dạo hay đợi mọi người đến rồi đi tới sảnh chính?”

“Em muốn đi trước” Tom muốn đến sảnh chính của Hogwarts ăn một chút rồi mang một ít đồ ăn về cho Nagini đang còn ngủ say trước khi lên lớp. Cô nàng kêu đói bụng từ tối qua rồi đấy!

Lúc Nagini tỉnh dậy thì thấy một sinh vật thần kỳ có ngoại hình giống như đám ngoài hành tinh.

Sinh vật thần kỳ kia đang dọn giường, giũ cái gối khiến Nagini bị ngã ra ngoài, thấy sức nặng của mình không lớn, lúc ngã chỉ vang môt tiếng nhỏ, có điều thính giác của sinh vật kia không tốt, nên không biết Nagini bị ném trên nền nhà, mà bản thân Nagini đau đớn vô cùng, cái đầu vốn đau càng đau hơn.

Đợi đến lúc Nagini tỉnh táo thì sinh vật thần kia đang nhìn cô với đôi mắt to như trái tennis. Nagini cũng nhìn lại đôi mắt tennis kia với đôi mắt màu lục của mình, lúc đó Nagini mới nhớ ra, sinh vật thần kỳ này chính là gia tinh của Hogwarts….

Đúng lúc này, Tom cầm bữa sáng của Nagini vào phòng.

Lúc hắn bước vào, cả Nagini và sinh vật thần kia đều quay đầu nhìn về cửa.

“Ô — — mau mang tớ lên, đau!” Nagini phản ứng rất nhanh, bắt đầu rên rỉ.

“Nana!” Tom giật mình, thấy Nagini nằm trên sàn, không quan tâm có người lạ không, lập tức nói xà ngữ, Tom ném đồ ăn trong tay xuống, dịu dàng bế cô lên giường, sau đó mới nhìn con gia tinh đang đứng ngẩn người nói “Mày là ai?”

“Tê — — Tom, nó là gia tinh của Hogwarts, chúng thường hay nấu cơm, giặt giũ và dọn phòng ở Hogwarts đấy!” Nagini quơ quơ thân mình “Tê — —“ Cô hít một hơi vì quá đau, cô thảm thật, hôm qua đã đau nhức cả người, sáng nay lại bị ném xuống đất…

“Gia tinh?” Tom nghi ngờ hỏi.

Lúc này mắt con gia tinh kia ngập nước, sau đó quát to “Chủ nhân nhỏ, điện hạ là chủ nhân nhỏ của Slytherin. Dora là gia tinh hư, Dora không biết chủ nhân nhỏ đến Hogwarts, Dora là gia tinh xấu, gia tinh hư…” Nó vừa nói vừa đập đầu vào vách tường.

Bang!

Nagini cảm thấy được dường như cả phòng đều đang run run, đồng thời trong lòng nàng cũng chấn động mạnh, gia tinh này kêu Tom là tiểu chủ nhân, nó sẽ không phải là gia tinh lệ thuộc trực tiếp vào Slytherin đi… Này, Tom mới đến Hogwarts một ngày, còn chưa kịp nghi ngờ thân thế của mình, gia tinh này liền ồn ào, thật là không biết tốt xấu…

“Tom, ngươi hãy bảo nó dừng lại, đừng đụng đầu nữa, làm đầu ta cũng choáng váng!” Nagini vội vàng nói. Giờ phút này, bất chấp là xà ngữ hay là Anh ngữ, trước hết phải giải quyết tình huống này mới là quan trọng nhất.

Tom có chút không kịp phản ứng, sau đó lớn tiếng nghiêm khắc nói: “Ngươi dừng lại! Rốt cuộc là có chuyện gì!”

Nghe được mệnh lệnh của Tom, gia tinh Dora liền run run người dừng lại, đứng trước mặt Tom, nức nở nói: ” Do —- Dora là tinh linh hư, Dora không nhận ra tiểu chủ nhân, Dora là tinh linh xấu, tinh linh hư…”

“Làm ơn, mày đừng khóc nữa, cũng đừng nói mình là gia tinh xấu gia tinh hư nữa, nói vào chuyện chính đi!” Nagini nói, tại sao người bình thường nói chuyện với gia tinh lại khó như vậy?

Tom thấy Nagini có chút không kiên nhẫn, vuốt cô một cái, Nagini run người lên vì đau, Tom lập tức dừng tay, nhìn Nagini đang nằm với ánh mắt đau lòng, hắn không dám đụng vào cô, trong lòng càng thêm tức giận, dùng giọng nói khó chịu nói với Dora  “Được rồi, đừng khóc nữa, mày là ai? Có chuyện gì? Nói rõ đi!”

Dora run lên vì sợ hãi, nghẹn ngào nói “Tổ tiên, tổ tiên của Dora là gia tinh của điện hạ Slytherin, Dora luôn, luôn nhớ, nhớ mình thuộc về điện hạ Slytherin, Dora là gia tinh xấu, gia tinh hư, mạo phạm chủ nhân nhỏ, Dora là gia tinh xấu….”

Nagini thầm rên trong lòng, cái gì càng sợ thì càng tới nhanh, nó vốn là gia tinh chuyên thu dọn phòng ngủ lúc học sinh không ở trong phòng, vậy mà đã gặp Tom vào ngày đầu, còn ném bản thân xuống đất, Tom lại dùng xà ngữ để gọi mình, hơn nữa con gia tinh này lại là đồ thuộc Slytherin trong truyền thuyết…

Dora bắt đầu bài ca gia tinh xấu, gia tinh hư, Tom nhìn Dora đang khóc thút thít với vẻ mặt bất lực, cho dù thế nào cũng không thể để người khác biết chuyện hôm nay, nhất là Dumbledore, nghĩ tới đó, Nagini thở dài nói “Tom, tớ nói cậu dịch lại!”

“Hả? Ừ!” Tom gật đầu, muốn sờ đầu Nagini nhưng nhớ tới cô vẫn còn đau, tay dừng lại trên không.

Dora mở to mắt nhìn Tom lúc hai người nói xà ngữ, miệng bắt đầu lải nhải “Thiên phú xà ngữ vĩ đại, điện hạ kế thừa thiên phú của Slytherin, chủ nhân nhỏ tôn quý”

“Dora, này, nó tên là Dora phải không?” Nagini không nhớ tên của gia tinh này, quay đầu hỏi Tom.

“Ừ, nó tên là Dora” Tom nhớ tên nó vì nó luôn kêu tên mình.

“À, Tom, cậu hỏi nó, bây giờ nó thuộc quyền sở hữu của Hogwarts hay Slytherin?” Nagini nghĩ một lát, nhớ gia tinh không thể vi phạm mệnh lệnh của chủ nhân, vậy thì vấn đề quan trọng ở đây là: Ai là chủ nhân của nó?

“Mày thuộc quyền sở hữu của ai? Hogwarts hay Slytherin?” Tom hỏi.

Dora run run nói “Hog, Hogwarts, Dora thuộc quyền sở hữu của Hogwarts”

Lòng Nagini lạnh dần, thuộc sở hữu của Hogwarts sao? THế thì… “Nếu mệnh lệnh của hiệu trưởng Hogwarts và người thừa kế Slytherin khác nhau thì mày nghe lời ai?”

Tom nhíu mày, dù khó hiểu nhưng vẫn phiên dịch “Nếu mệnh lệnh của hiệu trưởng Hogwarts và người thừa kế Slytherin khác nhau thì mày nghe lời ai?”

Dora run rẩy.

Nó sẽ tuân theo mệnh lệnh của hiệu trưởng Hogwarts hay người thừa kế của nhà Slytherin đây?

Bình luận

Truyện đang đọc