ĐỪNG VỜ NGOAN NGOÃN

Tả Đào vò đầu bứt tóc, thật ra cậu cũng không muốn uống, chỉ vặn cho vui thôi, không ngờ cứ như vậy bị tịch thu..

Tiện tay đặt lon Coca lên trên bàn, Tống Thời Hàn lấy ra một tờ khăn giấy chậm rãi lau những giọt nước dính vào đầu ngón tay khi anh vừa chạm vào chai. Trận đấu khởi động mùa hè "Wind Up" đã bắt đầu phát sóng trực tiếp trên toàn mạng, người dẫn chương trình lên sân khấu dưới một tràng comment spam của cư dân mạng, dưới đài đã không còn chỗ ngồi trống, fans của các nhà cầm đèn tiếp ứng trên tay, nhiệt liệt hoan hô cổ vũ cho đội mình.

"Nếu không thể uống, vậy tôi uống nha."

Vương Thu thuận tay cầm lon Coca từ trên bàn lên, nói: "Vừa lúc tôi đang khát, không ngại chứ Quả Đào?"

Tả Đào lắc lắc đầu: "Không có việc gì, anh uống đi."

"Uống ít thôi."

Kỳ thật trước khi lên thi đấu, Khương Minh vẫn luôn không cho phép đội viên uống nước từ bên ngoài. Một là vì không chắc những đồ uống này có chứa thành phần không được phép sử dụng trong cuộc thi hay không, hai là lo lắng uống xong sẽ bị đau bụng. 

Bất quá thi đấu chính thức mãi đến buổi chiều mới bắt đầu, hiện tại uống một chút cũng không sao.

Vương Thu khoa tay múa chân làm thủ thế "OK", mọi người cùng nhau nhìn màn hình TV.

Lâm Thái Sâm quả nhiên là người dẫn chương trình của giải đấu hôm nay, phong cách dẫn chương trình của ông vô cùng hài hước, gần chỉ là bằng dăm ba câu, liền nhẹ nhàng nâng cao cảm xúc của người xem. 

【 a a a a, bắt đầu rồi bắt đầu rồi, không mua được vé xem trực tiếp làm tôi khóc chết trước màn hình máy tính rồi, tôi hận tôi hận a!! 】

【 tôi chỉ quan tâm khi nào Fire lên sân khấu, đã thật lâu không được thấy lão công xuất hiện tại trường hợp thi đấu như này T-T! 】

【FG! FG! FG vạn tuế! 】

【 Cái quái gì vậy, nửa tháng nay tôi không để ý tới, trận đấu khởi động bây giờ thịnh hành như vậy sao? 】

【 ha ha ha, lầu trên là người tối cổ à, lần thi đấu khởi động này Fire cũng tham gia, ra mắt CLB Wildfire! 】

【 Chỉ có thể nói rằng Fire thật tuyệt vời, anh ấy trực tiếp mang nhiệt tới trận đấu khởi động. Có tổng cộng 20 đội tham gia, mẹ nó gần một nửa trong số họ là những đội nổi tiếng, có thể không hot sao? 】

【 tôi mặc kệ tôi mặc kệ, Fire tuyệt nhất, tiến thắng lên nhất cho ông, quán quân quán quân!! 】

【Wind đâu, Wind khi nào tới, Reborn trọng sinh a a a a a!!! 】

【 tôi Tinh Bảo, ma ma tới! Star cố lên, GGF cố lên!! 】

Tả Đào trơ mắt nhìn số lượng người xem phát sóng trực tiếp tăng nhanh từ một triệu lên hơn 60 triệu, hơn nữa còn có xu hướng tăng dần ổn định.

Tư Tranh dựa vào sô pha, cũng có chút kinh ngạc: "Ui da, nhiệt độ nay đều sắp đuổi kịp trận thi đấu mùa xuân lúc trước rồi."

Vương Thu nói: "Anh em, cậu đoán trong 60 triệu người xem này, có bao nhiêu người đến đây vì đội trưởng?" Hắn giả vờ thở dài: "Làm tôi cảm thấy rất áp lực đó."

Nghe đến đó, Tả Đào kkhông khỏi nhìn về phía chàng trai trẻ đang ngồi trên ghế sô pha, dường như anh không bị chịu ảnh hưởng quá nhiều, khuôn mặt anh vẫn vững vàng bình tĩnh như cũ, đôi chân dài tuỳ ý vắt ngang, loại tự tin và bình tĩnh này làm cho người khác mê muội.

Đại khái là cảm nhận được ánh mắt của cậu, Tống Thời Hàn khẽ nâng lông mi, nhìn lại đây: "Làm sao vậy?"

"Không có gì." Tả Đào né tránh ánh mắt của anh, tùy tiện tìm một cái giải thích cho việc nhìn trộm này: "Chỉ là có chút khẩn trương."

Khương Minh nghe vậy mà tin thật: "Không có việc gì, không cần quá lo lắng, thực lực của mọi người đều không thành vấn đề." Hắn lại vỗ vỗ bả vai Tả Đào: "Huống hồ còn chưa có rút thăm, chúng ta cũng không nhất định đã đánh trận đầu, cố gắng điều chỉnh tâm trạng."

Tả Đào gật gật đầu: "Dạ."

Mười mấy phút sau, nhân viên công tác gõ vang cửa phòng nghỉ Wildfire, thăm dò tiến vào: "Các vị chuẩn bị một chút, chờ bên chúng tôi xong chuyện thì mọi người sẽ lên sân khấu đầu tiên."

Mặc dù ngoài dự đoán, nhưng Khương Minh vẫn gật đầu đồng ý, lặp đi lặp lại nhắc nhỏ mọi người kiểm tra lại quần áo, cuối cùng chỉ vào Tư Tranh: "Kéo khóa lên."

Tư Tranh kéo khoá áo khoác lên, đứng dậy: "Chúng ta là đội lên sân khấu đầu tiên, xem ra mặt mũi của chúng ta còn rất lớn."

Từ phòng nghỉ rời đi.

Tống Thời Hàn đi tuốt đàng trước, sau đó là Tả Đào nhắm mắt theo đuôi ở phía sau anh. Xuyên qua lối vào mờ tối, đến cuối đường là ánh sáng đèn chiếu rọi. Mà đồng thời, lúc này bên ngoài tiếng cổ vũ lớn vọng vào càng thêm trực quan.

Kỳ thật Tả Đào vốn cũng không khẩn trương lắm, từ trước đến nay cậu gan lớn, ngay cả lúc thi đại học cũng lấy tâm thế bình thường vào đi thi. hưng không biết vì sao, vào giờ phút này, đặc biệt là nhìn bóng lưng Tống Thời Hàn, nhìn cái iD "Fire" màu đỏ, tim cậu cư nhiên đập gia tốc.

Thậm chí...... Hình như còn có chút lo lắng sợ hãi.

Nếu cậu chơi không tốt, liên lụy Tống Thời Hàn thì phải làm sao bây giờ?

Kỳ thật cho dù cậu bị mắng cũng không sao, nhưng vừa nghĩ đến Tống Thời Hàn có thể là vì mình mà bị mắng, cậu liền cảm thấy rất khó chịu.

Nghĩ nghĩ một hồi, cuối cùng còn có dấu hiệu bắt đầu như đi vào cõi thần tiên.

Bước chân của Tống Thời Hàn lúc này đột nhiên dừng lại, Tả Đào không chú ý, trực tiếp đụng vào sau lưng anh.

"A."

Tả Đào theo bản năng che mũi ngẩng đầu, Tống Thời Hàn vừa lúc cũng xoay người quay đầu lại. Cậu chớp đôi mắt, dùng ánh mắt không tiếng động mà dò hỏi, bởi vì bị ốm chưa khỏi hẳn mà đuôi mắt còn có chút ửng đỏ nhàn nhạt.

Nhưng mà Tống Thời Hàn lại không có nói, chỉ là tùy ý giơ tay xoa xoa đầu của cậu hai cái, có chút an ủi, nhẹ giọng nói: "Đi thôi."

Vương Thu đắc ý nghiêng người về phía trước: "Đội trưởng ca ca, em cũng muốn được sờ đầu an ủi."

Tống Thời Hàn quay lưng bỏ đi, không thèm nhìn hắn một cái.

Cùng lúc đó,  Lâm Thái Sâm đang cầm microphone đứng ở trên sân khấu lên tiếng: "Được rồi, không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, phía dưới đã mời đội đầu tiên lên sân khấu của chúng ta hôm nay, chúng ta cùng dùng tràng vỗ tay kịch liệt nhất để hoan nghênh —— Wildfire!"

Tiếng la hét và cổ vũ trong đấu trường đạt đến đỉnh điểm, cơ hồ là đạt mức đinh tai nhức óc.

Lâm Thái Sâm đứng ở trên sân khấu nhìn xuống bọn họ, cười nói: "Xem ra nhân khí của đội Wildfire của chúng ta rất cao nha"

Đối tác A phối hợp với ông: "Chê cười, anh cũng không nhìn xem là ai đang dẫn đội......" Dứt lời, hắn cố ý tạm dừng nửa giây, thính phòng lại một lần nữa bộc phát ra tiếng thét chói tai vô cùng mãnh liệt, đại bộ phận đều đang kêu tên "Fire".

Cùng thời gian, trong màn hình phát sóng trực tiếp ——

【 Hàn Thần đẹp trai đến phát khóc, tuy rằng tôi cũng là nam, nhưng việc này không ảnh hưởng đến việc tôi cầm que thử thai hai vạch. 】

【 mọi người chú ý, internet là lưu trữ, lồng gà cảnh cáo các vị! Thuận tiện nhẹ nhàng ôm Cat nhà tôi đi. 】

【 a a a a lão công lão công lão công / sắc quỷ.jpg】

【 Chồng ơi, xin chào, cưỡng hôn. 】

【Tóc hông bên cạnh Fire là ai vậy, sao trước kia chưa từng gặp qua. 】

【 lại tới một người tối cổ, đó là hỗ trợ mới của Wildfire, Pink. A a a, Tóc hồng, tóc hồng, tóc hồng mẹ yêu con. 】

【 Thật dễ thương, đứng cạnh Hàn Thần trông như một bé con nho nhỏ ý. 】

【 hắc hắc hắc hắc hắc hắc, đội trưởng ca ca ~】

【 đội trưởng ca ca lại là cái gì nữa? 】

【 không muốn giải thích, lầu trên đi xem phát sóng của Fire đi, sẽ phát hiện ra niềm vui mới. Thuận tiện an lợi một đợt Wildfire, mọi người nhanh chạy tới a a a!!! 】

"Hôm nay rất nhiều người hâm mộ đã đến hiện trường, tôi nghĩ mình không cần phải giải thích thêm về đội Wildfire nữa." Lâm Thái Sâm cười giơ tay ý bảo mọi người yên tĩnh lại: "Dù sao mọi người đều đã vô cùng quen thuộc với bọn họ, đây đều là những tuyển thủ vô cùng ưu tú của liên minh." Nói xong, đối tác A đứng bên cạnh nói tiếp: "Chờ một chút Thái Sâm, có một người vẫn nên giới thiệu một chút, dù sao thì chúng ta thân quen, nhưng chưa chắc tất cả mọi người đã quen đâu."

Vừa nói xong, canera màn hình lớn lập tức quay về phía Tả Đào.

Trên màn hình MAX khổng lồ trên sân thi, thiếu niên tóc hồng mặc đồng phục đỏ trắng thoạt đầu còn có chút mờ mịt, hai mắt trố ra mất hai giây, mới tìm được vị trí camera dưới sự chỉ đạo của Fire bên cạnh.

Cậu đầu tiên là nhẹ nhàng "A" một tiếng sau, mới hướng màn ảnh hơi hơi mỉm cười: "Chào mọi người, em là hỗ trợ của Wildfire, Pink."

Khán giả dưới đài la hét chói tai, phần lớn đều là nữ sinh.

Tả Đào: "......"

Ngay cả khi không chú ý nghe, vẫn nghe được có vài vị tự xưng là ma ma. 

Người dẫn chương trình A: "Thái Sâm, hiện tại mọi người đều biết Pink là cháu ngoại của anh." Hắn đùa giỡn mà trêu ghẹo một câu: "Đầu tiên là Tô Bá, lại đến Pink, xem ra gia tộc các anh đều có thiên phú chơi thể thao điện tử."

【 Đây có phải là người nhảy dù vào Wildfire không? Thoạt nhìn rất không được, cánh tay cánh chân gầy như vậy, thật sự lên thi đấu được sao. 】

【 được hay không phải chờ thi đấu mới biết được. Còn có, chẳng lẽ tuyển thủ nhà mấy người lúc lên tham gia thi đấu còn phải thi hạng mục đấu vật hả? / mặt đáng yêu nghi hoặc.jpg】

【 Tối hôm qua tôi thấy cậu ấy trên Weibo của Súng Máy, không phải cậu ấy rất đẹp trai sao? 】

【 Đúng vậy, trong cuộc phỏng vấn còn đeo khẩu trang kím mít, tôi còn tưởng xấu đến nỗi không thể gặp người đó. 】

【 a a a, tôi tuyên bố, chúc mừng Pink, trở thành người chồng số 23 trong giới E-sport của tôi. 】

【 không được không được, Pink còn chưa có thành niên, tôi không cho phép mấy người có ý đồ xấu với con trai của tôi! 】

【 Búa đá. Ngoại trừ Khương Minh bình thường ra, cơ bản Wildfire không có người xấu xí. 】

【 Khương Minh: Khinh tôi không thể cầm dao? 】

Tất nhiên, nhiều người trên sân khấu không thể biết những gì đang được thảo luận trên Internet, sau khi lần lượt trả lời các câu hỏi do người dẫn chương trình đưa ra, do thời gian có hạn và vẫn còn nhiều đội đang chờ lên sân khấu, cuối cùng ở nhân viên công tác đưa thùng giấy có chứa các con số ra, bước ra trong tiếng hoan hô trên sân khấu.

Thùng giấy tổng cộng thả hai mươi trương tấm thể, mặt trên viết con số từ 1 đến 10, mỗi cái có 2 thẻ giống nhau, đội nào bốc được thẻ có con số giống nhau sẽ dựa theo trình tự tiến hành PK.

Trên đường trở về.

Vương Thu cầm tấm thẻ vừa rút trên sân khấu, cả người đến bây giờ vẫn còn đang mơ màng: "Cái vận khí này của tôi nó bị gì vậy, con số 1 này ý là chúng ta sẽ đánh trận đầu tiên sao?"

"Trận đấu đầu tiên chính là trận đấu đầu tiên." Tư Tranh đối với chuyện này tương đối hờ hững: "Đánh sớm một chút rồi kết thúc sớm cũng được."

"Không phải, tôi là sợ Quả Đào có áp lực." Vương Thu nhìn về phía Tả Đào, thở dài: "Đào, cái vận may này của anh...... Ừ, em có thể tiếp thu sao?"

Khương Minh đón người trở về phòng nghỉ: "Không thể tiếp thu cũng không còn cách nào khác."

Tả Đào vẫy vẫy tay: "Yên tâm đi em không sao. Hồi nãy có chút khẩn trương, bây giờ đã đỡ hơn rồi, sẽ không ảnh hưởng thi đấu."

"Vậy là tốt rồi." Vương Thu thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói: "Nhưng mà, không nghĩ tới Quả Đào còn rất hút fans nha, vừa rồi anh nhìn thấy không ít fans của em đâu."

Tả Đào hít mũi hai cái, vừa rồi lên sân khấu thật sự là quá lạnh, đến lúc gần kết thúc cậu bị gió lạnh thổi đến nổi nhịn không được rùng mình một cái, bây giờ cậu đang kéo kín áo khoác ngồi trên ghế sô pha uống nước ấm.

"Còn tốt ạ." Thanh âm cậu có chút rầu rĩ: "Chủ yếu là các nàng đều gọi em là con trai."

Tư Tranh cười vỗ bờ vai cậu: "Không sao, kỳ thật anh còn có nghe được có gọi em là cháu ngoan."

Tả Đào: "......"

Mọi người đều nhịn không được nở nụ cười, ngay cả Tống Thời Hàn cũng cong khóe môi lên một độ cong nhàn nhạt.

Gần một tiếng rưỡi sau, lễ khai mạc kết thúc. Căn cứ các chiến đội cung cấp con số ra, lần thi đấu khởi động này lại một lần nữa được cập nhật lên official website.

Đến lúc ăn cơm trưa, mọi người ngồi vây quanh ở bên nhau.

Khương Minh ôm cứng nhắc, nhìn chằm chằm lịch thi đấu nhíu mày: "Đây là cái nghiệt duyên gì vậy, mới trận đầu đã đánh cùng Reborn."

Giống với Wildfire, Reborn cũng vừa mới về nước thành lập. Thêm nữa là Tống Thời Hàn và Tiêu Sính ban đầu đều đến từ FTU, phần lớn người hâm mộ đến đây vì điểm này, bây giờ hai đội có nhiệt độ cao nhất trực tiếp gặp nhau tại trận đấu đầu tiên, cứ thế nhiệt độ càng được tăng cao hơn, hiện tại đề tài trên Weibo đều là fans của hai chiến đội đang cuồng hoan.

Tả Đào ôm di động lướt Weibo.

【 oa oa oa, ngồi xổm ngồi xổm, Fire và Wind trận đấu thế kỷ, vận mệnh tràn ngập cảm giác! 】

【 ô ô, CP chết bắt đầu tấn công tôi. 】

【 Lầu trên chú ý lời nói và việc làm của mình, bên phía Hàn Thần đã phát sóng trực tiếp bác bỏ tin đồn, bọn họ chỉ là quan hệ đồng đội cũ. 】

【 Tôi cảm thấy trận này Reborn thắng chắc rồi, tuy rằng Wildfire có Fire, nhưng độ phối hợp của bọn họ vô cùng nát bét, những vị trí khác còn được, nhưng cậu Tóc Hồng kia. Nói thật, tôi thật sự không hiểu sếp của bọn họ đang nghĩ gì nữa......】

【 Thân ái, bên này kiến nghị cậu bớt nói nhảm đi. Pink của chúng tôi thì làm sao? Có điểm nào kém hơn Reborn của các người chứ, hay là mấy người đều đã quên chuyện tiểu tinh linh? 】

【 Tôi đã đóng gói video "Reborn-Wind lại lại lại bị ngài cao quý đánh chết", đã gửi tin nhắn, không cần cảm ơn moah moah. 】

Tả Đào dùng tài khoản ZZ ấn like comment này.

"Fire đâu? Vừa rồi không phải còn ở đây sao." Khương Minh từ máy tính lọc ra được không ít số liệu của đội Reborn, định cùng bọn họ phân tích trước trận đấu, vừa ngẩng đầu lên liền không thấy người, hướng Tả Đào nói: "Pink đi tìm thử đi."

Tả Đào vội vàng buông di động đứng dậy, trước khi ra cửa Cat nhắc nhở cậu một câu: "Anh vừa thấy đội trưởng đi về phía toilet đó."

"Dạ." Tả Đào trả lời.

Từ phòng chờ đi ra quẹo phải khoảng 20 bước là nhà vệ sinh nam. Tả Đào vừa định đẩy cửa đi vào, liền nghe thấy bên trong có người đang nói chuyện, hình như không chỉ một người.

"Hàn ca, chuyện năm đó quả thực là do em không đúng. Thời gian đã lâu như vậy rồi anh cũng đừng so đo với em nữa, được không?"

Tả Đào dừng bước, cách cánh cửa khép hờ, nhìn thấy Tiêu Sính đang đưa lưng về phía cửa đứng ở trước người Tống Thời Hàn, thanh âm không giống như trước mặt người khác trong trẻo trương dương, mà có chút khéo nép.  

Thế nhưng trên mặt Tống Thời Hàn lại không có biểu tình đặc thù nào, trong miệng anh ngậm điếu thuốc, cúi đầu bật lửa, ngữ khí lạnh băng: "Tôi và cậu không có gì để nói."

"Em biết, hiện tại em muốn anh tha thứ là rất tiện. Nhưng Hàn ca, anh có thể cho em một cơ hội để bồi thường được không?"

Tống Thời Hàn hút điếu thuốc, nhẹ phủi thả khói, trong giọng nói mang theo ý trào phúng: "Bồi thường?"

Tiêu Sính lập tức nói: "Anh, chỉ cần anh mở miệng, em liền có thể trực tiếp rời khỏi Reborn, không phải bên các anh đang thiếu một hỗ trợ sao, em có thể đến đánh hỗ trợ cho anh."

Khi nghe thấy vậy Tả Đào đứng ở ngoài cửa siết chặt nắm đấm, trong nháy mắt cả người đều phải vỡ ra.

Vốn tưởng rằng mình có thể ăn mấy quả dưa cũ, nhưng ai biết trước khi ăn dưa, vị trí của cậu đã bị người ta nhắm tới trước.

Wind thật đê tiện.

Thảo nào nhiều người nói nhân phẩm hắn không tốt, từ cái chuyện fans ném chai hôm nay, cho đến chính bản thân hắn, đều giống nhau đáng ghét, giống nhau không có tố chất.

Đáng ghét đáng ghét đáng ghét!

Tả Đào ước gì mình có thể trực tiếp hóa thân thành ác bá hồng nhạt nhảy vọt vào, sau đó nắm đầu người này đánh cho tơi bời một trận.

Cậu ít sâu một hơi, khom người lặng lẽ trốn ở cạnh cửa, cảm thấy mình bây giờ giống như vợ nhỏ ra cửa bắt tiểu tam, cậu muốn xem Tống Thời Hàn nói như thế nào đã.

Chỉ cần Tống Thời Hàn dám lộ ra một chút dấu hiệu buông lỏng, cậu liền chạy vào nổi điên làm loạn.

"Tiêu Sính, cậu biết chính minh đang nói cái gì không?" Sắc mặt Tống Thời Hàn hoàn toàn lạnh xuống.

Tiêu Sính lặng im vài giây, dùng sức mà hút điếu thuốc: "Em nghiêm túc." Hắn ngẩng đầu nhìn Tống Thời Hàn: "Không phải trước đây em chưa từng đánh hỗ trợ, hơn nữa hai chúng ta đã từng rất quen thuộc, phối hợp......"

Tống Thời Hàn xoay người rời đi, nhưng mà Tiêu Sính ở phía sau lại nắm được ống tay áo anh.

"Buông tay." Tống Thời Hàn nhíu mày, gằn từng chữ một.

Tả Đào cảm thấy trong lòng vô cùng sảng khoái.

Nam nhân, anh làm rất tốt, quả nhiên cậu không có nhìn sai người.

Tiêu Sính nói: "Anh. Em không nói giỡn, nếu anh yêu cầu, em thậm chí không cần phí hợp đồng, chẳng lẽ các anh thật sự muốn dùng Pink sao, hắn mới......"

Tả Đào càng nghe nắm tay càng cứng. Vừa định tiếp tục nghe lén, ai biết cẳng chân đột nhiên tê rần, nhất thời không thể ổn định thân hình, cực kỳ hài hước mà lảo đảo về phía trước ——

Trực tiếp đem cửa toilet mở ra.

"Phanh ——"

Thời gian như ngừng trôi, mọi âm thanh đều biến mất, bầu không khí đông cứng đến mức không đọng lại.

"A......"

Thấy hai người đồng loạt nhìn mình, biểu tình vặn vẹo trên mặt Tả Đào còn chưa kịp điều chỉnh: "Cái đó." Cậu hít mũi, nhanh chóng đứng vững làm bộ như không có việc gì, nội tâm lại bắt đầu rơi lệ: "Đội trưởng, huấn luyện viên kêu em đi gọi anh về."

"Đã biết."

Tống Thời Hàn khẽ nhướng mày, bỏ tàn thuốc vào gạt tàn trên bồn rửa mặt rồi cất bước rời đi.

Trên đường trở về, Tả Đào không dám nói lời nào, cậu rũ đầu, cảm thấy chính mình bị ốm đến cháy hỏng đầu, có lẽ có liên quan đến cơn mưa ngày hôm đó, cho nên đến hôm nay trong óc vẫn còn bị úng não, cho nên mới làm ra hành vi mở cửa toilet như vậy.

Cậu thực sự rất buồn.

Cậu không phải là ác bá hồng nhạt, cậu bây giờ là một chú ếch buồn bã đi trong mưa.

Mãi đến khi đứng trước cửa phòng nghỉ, Tống Thời Hàn dừng lại bước chân, sau đó xoay người.

Tả Đào theo bản năng lùi lại nửa bước, dựa lưng vào tường, cảm thấy tử vong đang đến gần nên không dám cử động, đứng tại chỗ chờ Tống Thời Hàn xử lý.

Tống Thời Hàn rũ mắt nhìn mặt, trầm mặc hai giây: "Em ở ngoài cửa nghe lén bao lâu rồi?"

Tả Đào: "......"

Cậu né tránh ánh mắt: "Cũng không lâu đâu ạ, chính là nghe thấy......Wind nói muốn tới Wildfire." Nói tới đây, khẽ cắn môi: "Đội trưởng, kỳ thật em cũng không tệ."

Gần đây có rất nhiều người thèm muốn vị trí của cậu, cho nên cậu cảm thấy cần phải tự khen mình một chút.

Vả lại, chuyện vừa rồi cũng đã bị vạch trần, nên cậu bộc bạch hết lòng mình và mạnh dạn nói:

"Cái khác em cũng không dám nói, nhưng em có thể khẳng định ở trong nước rất ít hỗ trợ có thể vượt qua em, hơn nữa em cũng sẽ nỗ lực học tập để phối hợp với anh, anh yên tâm, em học rất nhanh, chờ đấu xong trận này em sẽ cố gắng luyện tập thật nhiều, em......"

Còn chưa có nói xong, Tống Thời Hàn bỗng nhiên duỗi tay vén tóc mái cậu lên, thoáng nhìn thấy trên trán cậu có một vệt đỏ nhàn nhạt, mới hơi nhíu mày lại, hỏi: "Đập có đau không?"

Tả Đào thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại Tống Thời Hàn đang cùng cậu nói chuyện gì, chỉ là theo bản năng ngẩng đầu: "A?"

Cậu thấy trong con ngươi lạnh nhạt của Tống Thời Hàn hiện lên một chút bất đắc dĩ: "Tả Đào, suốt cả ngày em đều đang suy nghĩ cái gì vậy?"

Tả Đào mấp máy môi, có chút mờ mịt: "Cũng...... Không nghĩ cái gì ạ."

Dứt lời, cậu liền nghe thấy Tống Thời Hàn nói ——

"Wind sẽ không tới Wildfire."

"Tôi sẽ không để em rời đi."

——

Trở về căn bản không kịp phân tích, Khương Minh tóm lấy một vài người và bắt đầu phân tích Reborn, sau đó bắt đầu nhấn mạnh các chiến thuật mà hắn đã chuẩn bị từ trước, thời gian trôi qua nhanh chóng, trong nháy mắt đã đến buổi chiều..

Mười lăm phút trước khi lên sân khấu, Ngô Thủy Ba bước vào phòng chờ của họ với một máy quay trực tiếp.

Vẫn là trang phục lòe loẹt như cũ, Ngô Thủy Ba mỉm cười đưa tay chào hỏi: "Trận đấu sắp bắt đầu, tôi tới tìm mọi người để ghi lại lời nói nói nhảm và thách thức cho đội kia, ai lên đây?"

Khương Minh vỗ vỗ bả vai Tả Đào, cố ý rèn luyện cậu, nói: "Pink lên đi."

"Em có thể chứ?"

Mặc dù đã nói như vậy nhưng Tả Đào vẫn đặt điện thoại xuống và đứng dậy.

Cậu có một ý tưởng táo bạo, nếu đã là đoạn nói lời thách thức, như vậy nói cái gì cũng không lo OOC đi?

Ngô Thủy Ba sửng sốt một chút, tuy rằng có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn gật đầu: "Đương nhiên có thể."

Trên sóng trực tiếp ——

【emm, một đứa nhỏ ngoan như vật thật sự có thể nói lời thách thức chất lượng cao sao? 】

【 Hẳn là không thể......】

Tả Đào đối mặt với ống kính, tư thế đứng rất chỉnh tề, trên mặt còn nở nụ cười lễ phép: "Đầu tiên, hy vọng Reborn cố lên!"

【 Xong rồi, nhóc ấy biết mình đang làm gì sao? 】

【Vì cái gì không để Qiu lên, hắn nói lời cợt nhả nhiều nhất! 】

【 Con trai tỉnh tỉnh, đây là nói lời thách thức trước trận đấu, không phải để đối phương chế nhạo!! 】

Tả Đào tiếp tục: "Tiếp theo, em muốn hướng Wind nói." Cậu cong khóe môi, cười ngây thơ: "Reborn-Wind lại lại lại cao quý cũng bị em đánh chết!"

【......】

【......】

【......】

【 A... cái này có thể nói sao? 】

Bình luận

Truyện đang đọc