EM LÀ ÁNH NẮNG ĐỜI ANH



Nói về việc đánh kẻ xấu, Vu Yên Nhi và Hải Lý tinh thần luôn lên nòng hai mươi bốn trên hai mươi bốn, chỉ cần có biến, cả hai sẵn sàng lao vào hành động không cần do dự.

Trời sang thu gió thổi nhè nhẹ, hòa lẫn với giọng nói nhẹ nhàng bay bổng cảm giác lâng lâng như đang lơ lửng trên những áng mây trắng xóa êm ái. Trong lớp hơn hai phần ba học sinh ngủ gục trong giờ Văn, học sinh ngủ vẫn cứ ngủ, giáo viên nói vẫn cứ nói.

Điện thoại rung lên, Hải Lý đưa tay vào hộc bàn mở điện thoại, xem xong liền tỉnh ngủ, suýt chút nữa là chửi tục trong lớp. Cô nhắn tin cho Vu Yên Nhi biết, Vu Yên Nhi cũng tỉnh ngủ theo, hai cô gái vội hợp tác hành động.

"Ây da, đau bụng quá!" Hải Lý đột nhiên ôm bụng hét lên khiến cả lớp đồng loạt tỉnh dậy.

Giáo viên vội bước xuống xem, Vu Yên Nhi hăng hái đòi đưa Hải Lý đến phòng y tế, mọi chuyện vô cùng trót lọt không một ai nghi ngờ về việc này.

Vừa ra khỏi lớp, Vu Yên Nhi và Hải Lý chạy ào ra bên hông dãy lớp học trèo tường leo ra ngoài.

Trên taxi, suốt dọc đường đến chổ hẹn, Hải Lý chửi bậy không ngừng khiến tài xế nhìn hai nữ sinh còn mặt đồng phục bằng ánh mắt dị hợm.


Đến một gara cũ, cánh cửa rỉ sét chuyển sang màu nâu, bên ngoài vật dụng cũ chất chồng lộn xộn. Hải Lý hùng hổ dẫn đầu, vừa đẩy cửa đã hét to: "Triết Dương đâu?!"

Bên trong, Dư An Ny và hai tên lớp bên ngồi chễm chệ trên những chiếc xe hơi cũ mục nát, bọn họ cười khinh thường, biểu cảm mang vẻ tự đắc.

Trong lúc Hải Lý kỳ kèo bảo bọn họ giao Triết Dương ra, Vu Yên Nhi ngửi thấy mùi không lành, lặng lẽ đưa mắt quét nhìn xung quanh một lượt.

Ngay khi Dư An Ny vừa đứng lên, bên ngoài có đến năm sáu thanh niên bước vào chặn ngang cửa, trong đó có Triết Dương.

"What the f**k, what are you doing?" Vu Yên Nhi kinh ngạc quát to.

Nghe giọng Vu Yên Nhi kích động phẫn nộ, Hải Lý quay đầu nhìn, Triết Dương đứng cùng những tên khác, mặt hắn bất cần khác hẳn. Mắt Hải Lý giật giật, cô không dám tin Triết Dương lần nữa lợi dụng lòng tin của cô.

"Đánh bọn nó!"

Lệnh từ Dư An Ny vừa dứt nhóm thanh niên liền xông vào, Vu Yên Nhi và Hải Lý vào thế vung chân đấm tay với lực mạnh nhất có thể.

Bốp!!!

Vu Yên Nhi trợn mắt nhìn Hải Lý ngã xuống đất...

Thanh gỗ gãy làm đôi.

Người hứng chịu là Triết Dương.

"Thằng chó, mày tạo phản à??" Tên cầm đầu nhóm thanh niên giận dữ hét lên.


Nhanh như chớp, Triết Dương vơ gậy đánh vào tên cầm đầu, Hải Lý bật dậy nhào đến Dư An Ny.

Một cú đấm sượt qua gò má, Vu Yên Nhi mắt hừng hực lửa đỏ, nhanh tay lấy thanh sắt từ đống sắt vụn vụt ngang đám thanh niên kia. Mỗi lần ra tay Vu Yên Nhi không hề nhân nhượng, nhắm thẳng chổ hổm trên vai bọn họ đánh mạnh vào.

Xung quanh cô bị bao vây, tay đánh, chân không quên đạp những tên khác ra.

Hải Lý sau khi trói Dư An Ny lại nhanh chóng đến hổ trợ Vu Yên Nhi, lấy nhanh khúc cây gần đó giơ đánh bọn thanh niên.

Trong gara, tiếng la của những thanh niên vang lên không ngừng.

Hải Lý bất ngờ bị một tên siết cổ từ phía sau bằng cây, Vu Yên Nhi lao đến cứu liền bị ăn một gậy vào lưng, cô xoay người đánh một cái thật mạnh vào vai tên vừa cả gan đánh cô.

Giây phút lơ là vì bắt gặp Hải Lý gặp nguy hiểm, Triết Dương bị mất thế, bị tên cầm đầu đánh anh túi bụi.

Hải Lý bị siết cổ đến mặt  tái xanh, cô dùng hết sức lực còn lại đạp chân về phía sau trúng ngay hạ bộ của tên thanh niên kia, hắn lập tức buông ra vật vã dưới đất. Hải Lý chạy đến chổ Triết Dương đánh tên cầm đầu cứu hắn, một tên khác nấp bên trong chờ thời cơ liền nhảy ra đánh cô.

Phía Vu Yên Nhi dần thất thế rõ ràng, sức lực múa may quay cuồng đã tổn hao không ít.

Còn vỏn vẹn hai tên, Vu Yên Nhi nghiêng đầu hai bên, chơi nốt trận cuối. Ánh mắt cô đầy sự hiếu chiến, cầm chặt thanh sắt trong tay mạnh mẽ lao thẳng đến tấn công, trong tíc tắc diệt gọn đám thanh niên yếu ớt.

Chuyển hướng sang Hải Lý và Triết Dương, Vu Yên Nhi đập một gậy vào lưng tên đang đánh nhau với Hải Lý, hắn ta liền ngã úp mặt xuống đất.

Trong lúc Vu Yên Nhi giằng co đánh tên cầm đầu, Hải Lý vội vàng đỡ Triết Dương đang nằm dưới đất dậy tránh ra.

Tiếng kim loại va vào nhau, tên cầm gậy giơ cao tay đánh thật mạnh xuống Vu Yên Nhi, cô nhanh hơn một bước đạp thẳng chân vào hạ bộ khiến hắn ta mặt trắng bệt quỳ hẳn xuống đất.


Xử xong Vu Yên Nhi đứng thở hồng hộc, vô tình nhìn ra cửa, phát hiện Kiến Nhất và Từ Tuấn Vỹ đứng sừng sững như pho tượng to lớn, thanh gậy trên tay Vu Yên Nhi bất giác rơi xuống, kêu leng keng vài tiếng mới dừng hẳn.

Khung cảnh bên trong gara cũ, thân xác những tên thanh niên nằm rải rác trên mặt đất, vết máu vương vãi ra sàn.

Từ Tuấn Vỹ đến phụ Hải Lý đỡ Triết Dương đứng lên ra ngoài.

Kiến Nhất nhìn Vu Yên Nhi với ánh mắt tức giận, cô cúi gầm mặt đầy hối lỗi, bị bắt tại trận thế này không còn đường thoát, ngoại trừ mọc cánh mà bay.

"Về nhà" Kiến Nhất bước đến siết chặt tay Vu Yên Nhi kiềm nén tức giận trầm giọng.

Tiếng hét của tên cầm đầu vang lên, hắn ta đã lồm chồm đứng dậy cầm gậy nhào đến đánh, Kiến Nhất theo phản xạ quay đầu, trong chớp mắt đẩy Vu Yên Nhi tránh ra, may thay khiến tên đó đánh hụt nhào đầu về phía trước.

Ở gần cửa, Từ Tuấn Vỹ, Hải Lý và Triết Dương cũng quay đầu khi nghe tiếng hét.

Cả cơ thể Vu Yên Nhi bốc lửa, lao vào tên cầm đầu quát mắng không ngừng: "Thằng chó, dám đụng vào chồng tao, tao giết mày!!!"

Kiến Nhất kịp thời giữ Vu Yên Nhi lại, nhấc hẳn người cô lên không trung ôm ra ngoài, tay chân cô vùng vẫy kích động đấm đá liên tục về hướng tên cầm đầu kia.

Cả hai vừa ra khỏi cửa thì thầy hiệu phó cùng thầy giám thị và một vài thầy cô khác chạy vào bên trong với dáng vẻ vô cùng hấp tấp.




Bình luận

Truyện đang đọc