ÉP YÊU 100 NGÀY (MẠNH MẼ YÊU NHAU 100 NGÀY)

“Ừ.” Chu Tịnh trả lời một tiếng, để kịch bản xuống đi ra ngoài.

Qua khoảng một phút, cô bưng một cốc thủy tinh đứng trước sofa, nhẹ nhàng đặt cốc trước mặt Tiểu Phiền Toái.

Tiểu Phiền Toái tiếp tục bấm điện thoại một lát, mới ngồi dậy lấy ly nước trên bàn, tùy tiện ném điện thoại vể phía sofa, liền chỉ vào chiếc túi Chanel bên cạnh Chu Tịnh: “Đưa túi cho mình.”

Chu Tịnh đưa túi cho Tiểu Phiền Toái xong, sau đó Tiểu Phiền Toái loại mở dây kéo, tìm bên trong túi một lát, sau đó lấy ra một chai thuốc màu trắng, vặn nắp đổ thuốc ra tay.

“Cậu bệnh hả?” Động tác cầm kịch bản của Chu Tịnh hơi dừng lại một chút, quay lại hỏi.

“Không có.” Lương Đậu Khấu lắc lắc đầu, đưa thuốc lên miệng uống vào, cầm nước nuốt xuống.

“Không có? Cậu đang khỏe như vậy sao lại uống thuốc chứ?” Cố Dư Sinh vừa nói vừa cầm chai thuốc trên bàn, cô nhìn chằm chằm liền quay đầu nhỏ giọng hỏi: “Thuốc tránh thai? Cậu vẫn đang uống thuốc tránh thai?”

Thuốc tránh thai? Động tác Chu Tịnh cầm ly café đưa lên miệng bỗng dừng lại, hắn nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, lọ thuốc trắng trắng mà Chu Tịnh cầm kia quả nhiên là thuốc tránh thai.

Là lọ thuốc lúc trước bị hắn đổ đi sao? Vì vậy video này là quay trước khi hắn phát hiện cô uống thuốc?

Lương Đậu Khấu không nói gì, để ly nước xuống bàn, qua một lát lại nhẹ nhàng gật một cái, “Ừ” một tiếng.

Hả? Là bởi vì lần đầu tiên đó hắn bắt cô uống sao, vì hắn bắt cô uống nên cô mới trả lời Chu Tịnh như vậy?

Cố Dư Sinh còn chưa kết thúc suy nghĩ, Lương Đậu Khấu trong video lại mở miệng: “Tớ không muốn mang thai đứa con của hắn.”

Ngữ khí của cô rất kiên định, máu khắp người Cố Dư Sinh phảng phất giống như ngưng đọng lại, nhìn chằm chằm màn hình không nhúc nhích.

Trong video có hai người đang trò chuyện, tiếng nói của họ rất rõ ràng, không ngừng đâm thủng tai hắn.

Chu Tịnh hỏi: “Tại sao?”

Lương Đậu Khấu nói: “Chẳng tại sao cả, bởi vì tớ không thích hắn. Chính xác mà nói khi hắn chạm vào người tớ, tớ thấy rất chán ghét, cho nên dù tớ quấn quít với hắn nhiều năm như vậy còn phải gả cho hắn, cậu cho rằng tớ vì cái gì? Vì yêu hắn chắc? Ha ha, bớt giỡn đi, tớ bởi vì tập đoàn Cố thị, mà hắn lại là chỗ dựa mạnh mẽ nhất của tớ, từ đầu đến cuối tớ không muốn Cố Dư Sinh, mà là vị trí Cố phu nhân.

Hai người trong video trầm mặc một hồi, Lương Đậu Khấu đã mở miệng: “Không phải cậu cũng không biết tớ, tớ chỉ có hứng thú với sự nghiệp mà thôi.”

“Kỳ thật tớ chưa từng muốn thân mật với hắn, ta đến công ty tìm hắn cũng được, ở trước mặt hắn giả vờ hiền lành cũng được, chỉ là đóng phim mà thôi.”

“Có điều, gần đây nhất cũng không biết mắc gì, hắn cứ để ý chuyện của tớ, còn xử lý Lâm Ức. Có điều ngược lại nếu không phải ngày đó hắn đúng lúc gặp cậu ở nhà hàng Russia, chúng ta cũng sẽ không biết hắn lại che chở cho tớ, ngày hôm qua cũng không xảy ra chuyện ở trong phòng chụp hình trước mặt nhiều người như vậy dùng Lâm Ức giết một răn trăm!

Bình luận

Truyện đang đọc