GẢ CHO LÃO ĐẠI TRĂM TỶ

 

Tiểu Lạc ăn xong trà bánh còn sót lại trên bàn, tò mò hỏi Lâm Ngạn Sơ: “Anh cảm thấy là hai người bọn họ làm sao?”

 

Lâm Ngạn Sơ lắc đầu: “Không giống, tôi sẽ tra lại.”

 

Hai người kia hắn cũng coi như có chút hiểu biết, ý tưởng rất nhiều, miệng lưỡi vô cùng lợi hại, nhưng lá gan xác thật không lớn, hơn nữa nhìn bộ dáng Lâm Ti Uẩn kia tức đến muốn hộc máu, xác thật là bị oan uổng.

 

 

Tiểu mập mạp kia là mấu chốt, hắn đã cho người theo dõi, rốt cuộc là ai sai sử, lại kiểm tra một chút sẽ biết.

 

Tiểu Lạc gật đầu, mục đích của người này là “đứa nhỏ” trong bụng cô, dĩ nhiên  là hướng về phía tài sản của Lâm Ngạn Sơ, về sau vô cùng có khả năng sẽ gây bất lợi cho  Lâm Ngạn Sơ, cho nên vẫn  phải thận trọng đối đãi.

 

(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại truyenwiki1.com, tài khoản lovebichbong123

 

Các bạn ghé trang để cập nhật chương mới nhất và ủng hộ mình nhé. Thanks!)

 

Hôm nay vốn là đi dạo phố, ai biết sự tình lại thành ra như vậy, lúc này mới vừa đi dạo được một lúc, Liễu Song Song cũng đi rồi.

 

Tiểu Lạc ánh mắt dừng ở trên người Lâm Ngạn Sơ: “Tôi hình như còn chưa thấy anh đi dạo phố?”

 

Lâm Ngạn Sơ bị ánh mắt của cô nhìn đến rùng mình,  sau lưng cảm giác tê dại: “Cô lại suy nghĩ ra cái chủ ý gì?”

 

Tiểu Lạc đi qua đi giữ chặt ống tay áo hắn: “Anh như thế nào có thể nghĩ về tôi như vậy, tôi là đang nghĩ, cuối tuần nên thả lỏng một chút, tôi bồi anh đi dạo phố thế nào?”

 

Lâm Ngạn Sơ: “……”

 

Rốt cuộc là ai bồi ai?

 

Lâm Ngạn Sơ trên mặt một trăm không muốn, thân thể nhưng thật ra lại rất thành thật mà đi theo Tiểu Lạc ra ngoài.

 

Tiểu Lạc ở trước mặt Liễu Song Song còn có chút khắc chế, đi cùng Lâm Ngạn Sơ mới bộc lộ bản chất hoàn toàn. Mới ra cửa nhìn thấy một cửa hàng bán đồ trang sức, Tiểu Lạc bị một cái cài  sừng hươu hấp dẫn, hỏi Lâm Ngạn Sơ: “Đẹp không?”

 

Lâm Ngạn Sơ tưởng tượng một chút bộ dáng Tiểu Lạc đeo nó, gật đầu một cái.

 

Tiểu Lạc vui vẻ mua hai cái, chính mình mang một cái, một cái khác mang trên đầu Lâm Ngạn Sơ.

 

Lâm Ngạn Sơ cau mày muốn đem vật trang sức trên tóc kéo xuống, nhưng hắn cảm thấy cái thứ này cứ như được gắn liền với đầu của mình, mặc kệ kéo thế nào nó cũng lù lù bất động.

 

Tiểu Lạc quay đầu, cười híp mắt, sờ sờ sừng hươu của hắn nói: “Đẹp.”

 

Lâm Ngạn Sơ: “……”

 

“Lấy nó xuống.”

 

“Không cần sao…… A, phía trước có máy gắp thú bông, anh giúp tôi gắp thú bông, tôi liền giúp anh kéo nó xuống.”

 

Một giờ sau.

 

Lâm Ngạn Sơ đứng ở  trước mặt máy gắp thú bông, sắc mặt nghiêm nghị, thần sắc bình tĩnh.

 

Cách đó không xa hai người vệ sĩ ngáp một cái, Lâm tổng tinh anh xuất chúng  của bọn họ đối với máy gắp thú bông gắp nguyên một giờ, bọn họ đều buồn ngủ rồi, thú bông còn chưa gắp được.

 

Một người nhàm chán bắt đầu khe khẽ nói nhỏ: “Cậu nói, chúng ta có nên đi tìm ông chủ cái máy này, hỏi xen làm máy móc gặp trục trặc gì.”

 

“Máy móc đã được lập trình tốt, rất khó xảy ra trục trặc, nói nữa, Lâm tổng không cần mặt mũi sao? Cậu xem  Lâm tổng của chúng ta gắp cũng rất nghiêm túc.”

 

……

 

Lâm Ngạn Sơ bên trái gắp thú bông, Tiểu Lạc ở bên cạnh Lâm Ngạn Sơ cũng gắp. Cô đã gắp được một con, Lâm Ngạn Sơ vẫn không thu hoạch được gì. Nếu nói ngay từ đầu là Tiểu Lạc yêu cầu, Lâm Ngạn Sơ hiện tại hiển nhiên đã cùng cái máy không nghe lời này giằng co, giống như không gắp được thú bông sẽ không rời đi.

 

Lại gắp một hồi lâu, Tiểu Lạc cũng bắt đầu nhàm chán, khuyên Lâm Ngạn Sơ: “Lâm Ngạn Sơ, nếu không chúng ta đi thôi, tôi hiện tại  giúp anh đem sừng hươu gỡ xuống.”

 

Lâm Ngạn Sơ thờ ơ, lại cho vào 1 tệ.

 

Tiểu Lạc thở dài, yên lặng vận dụng tiên lực bản thân, làm thú bông tự động dán lên, cuối cùng giúp Lâm Ngạn Sơ bắt được một con.

 

Lâm Ngạn Sơ vừa lòng đem thú bông lấy ra  đưa cho Tiểu Lạc: “Cho cô.”

 

Tiểu Lạc cầm lấy thú bông, vốn tưởng rằng Lâm Ngạn Sơ sẽ đi, ai biết hắn lại tiếp tục, bình tĩnh bỏ 1 tệ vào rồi hỏi Tiểu Lạc: “Còn thích con nào, tôi gắp cho cô.”

 

Sợ Tiểu Lạc không tin  kỹ thuật của hắn, Lâm Ngạn Sơ định liệu trước mà nói: “Tôi vừa nãy đã tìm được bí quyết, nói đi, cô thích con nào…… Tính, còn thừa nhiều  tệ như vậy, tôi sẽ bắt được toàn bộ cho cô.”

 

Lâm Ngạn Sơ  một bộ dáng đã tính sẵn trong lòng. Vì không để cho Lâm Ngạn Sơ quá mất mặt, Tiểu Lạc chỉ có thể nhịn đau dùng  tiên lực của bản thân giúp hắn. Lâm Ngạn Sơ vẻ mặt trấn định, bày mưu lập kế, Tiểu Lạc tâm đang nhỏ máu, chờ Lâm Ngạn Sơ  chứng minh được năng lực của bản thân, đem một rổ thú bông đưa cho Tiểu Lạc, Tiểu Lạc đã một giọt đều không còn.

 

Tiểu Lạc: Trong lòng khổ QAQ.

 

Trên đường trở về, Lâm Ngạn Sơ phát hiện Tiểu Lạc tựa hồ phá lệ trầm mặc, hỏi: “Làm sao vậy, không vui?”

 

Tiểu Lạc ôm một đống lớn thú bông trong lòng ngực, lộ ra một nụ cười giả tạo: “Vui vẻ, siêu cấp vui vẻ.”

 

Lâm Ngạn Sơ đột nhiên đưa mặt đến gần, Tiểu Lạc không được tự nhiên hỏi: “Anh làm gì?”

 

“Cười có có chút xấu.” Lâm Ngạn Sơ duỗi tay bắt lấy  khuôn mặt cô nhéo nhéo, “Giúp cô xoa bóp.”

 

Tiểu Lạc: “……”

 

Thật là cảm ơn anh.

 

Về đến nhà, quản gia lập tức đi lên đón: “Tiểu Lạc không có việc gì đi?”

 

“Cháu không có việc gì.” Cô có tiên lực hộ thể, căn bản không có việc gì, nếu không phải muốn tìm ra rốt cuộc là ai làm khó dễ, cô căn bản sẽ không  mất công như vậy.

 

“Cô đi vào trước, tôi nghe điện thoại đã.”

 

Tiểu Lạc vào nhà, một lát sau, Lâm Ngạn Sơ mới đi vào, ngồi bên cạnh Tiểu Lạc: “Sự tình buổi sáng xác thật có người khác rắp tâm hãm hại”

 

❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤??❤

 

?"Cầu sao a, mọi người vote cho mình nếu thấy hay nhé. Tiếp thêm cho mình chút động lực đi mấy tình yêu ơi!"?

 

 

 

Bình luận

Truyện đang đọc