GÓI THUỐC NHỎ



Từ ngày hôn trộm ấy đến nay, Lâm Dược quả thật an phận rất nhiều, cũng sẽ không đến nhà ăn ngăn đón Ngôn Luật Kỷ, cho dù tình cờ gặp Ngôn Luật Kỷ và Tiêu Đông cùng nhau ngồi ăn cơm, cô cũng chỉ gật đầu chào hỏi sau đó cũng tránh đi.

Mỗi khi nhìn đến tình huống này, Tiêu Đông luôn luôn tiếc hận nói, "Một cô gái tốt như vậy lại bị cậu làm cho tổn thương."
"Tớ làm cho cô nàng tổn thương lúc nào?" Ngôn Luật Kỷ nhíu mày hỏi.

"Một trái tim chân thành dâng đến trước mặt cậu, lại bị cậu tuyệt tình từ chối, thế này còn không phải? Cậu nghĩ thế nào là đau lòng? Người ta cũng chỉ là một cô gái thôi đấy."
"Theo như cậu nói như vậy, nếu tất cả phụ nữ trên thế giới này thích tớ thì tớ phải đáp lại tất cả hay sao?" Ngôn Luật Kỷ phản bác.

"Đừng dát vàng lên mặt nữa ông ơi." Tiêu Đông khinh bỉ nói "Ngay cả Mã Vân* cũng không dám nói như cậu nữa."
(*Jack Ma)
"Ông ta đẹp trai bằng tớ đây sao?"
"......" Tiêu Đông nhất thời nghẹn họng không thể phản bác.

Trước đây Lâm Dược vì muốn tạo cơ hội ngẫu nhiên tình cờ gặp được Ngôn Luật Kỷ, nên thường hay đến phòng uống trà ở tầng 12, nhưng trong khoảng thời gian này, Lâm Dược ngoại trừ tìm trợ lý Trương bàn bạc công việc thì hầu như không đặt chân đến tầng 12.
Bởi vì bàn làm việc của trợ lý Trường nằm phía bên ngoài phòng làm việc của Ngôn Luật Kỷ, nếu là lúc trước, khi Lâm Dược tìm trợ lý Trương bàn bạc công việc sẽ một công đôi việc, mang gương mặt tươi cười mon men đến gần cửa phòng làm việc của Ngôn Luật Kỷ chào hỏi.

Nhưng hiện tại, Ngôn Luật Kỷ ở trong phòng có thể nghe âm thanh thanh thuý của Lâm Dược khi nói chuyện, lại thiếu tiếng gõ cửa của ai kia, nhất thời hắn cảm thấy không thích ứng được.

Nửa tháng cứ như thế mà trôi qua.

"BOSS, đây là bác sĩ Lâm vừa đưa cho tôi, bảng báo cáo tình trạng sức khoẻ của nhân viên trong bộ R&D chúng ta." Trợ lý Trương đưa tập tài liệu cho Ngôn Luật Kỷ, "Trải qua một tháng trị liệu, đại đa số sức khoẻ của mọi người khôi phục không tồi, điểm trắc nghiệm mới nhất, mọi người đều đạt 65 điểm trở lên."
"Vậy là tốt rồi, bảo bọn họ tiếp tục duy trì kết quả này cho tôi." Ngôn Luật Kỷ nói.


"Tôi sẽ dặn dò mọi người tiếp tục rèn luyện ạ." Trợ lý Trương nói, "Bác sĩ Lâm nói bọn họ không cần uống Đông y nữa, cũng không cần đến chỗ bác sĩ Lâm tái khám."
Lần này bác sĩ Lâm đã chăm sóc mọi người rất nhiều.

Ngôn Luật Kỷ do dự một chút rồi nói, "Cậu đại diện cho bộ R&D, mua một món quà cảm ơn đưa cô ấy đi."
"Món quà?" Trợ lý Trương cười hihi trêu chọc.

"Tôi cảm thấy tặng cô ấy cái gì cũng không bằng BOSS tự mình mời bác sĩ Lâm ăn một bữa cơm, hợp với tâm ý của cô ấy."
"Bảo cậu mua thì mua đi, nói nhảm ít thôi." Ngôn Luật Kỷ đen mặt quở trách.

"Vâng, tôi mua, tôi mua ngay ạ." Trợ lý Trương nhún vai nói.

Ngôn Luật Kỷ thấy chén trà bên cạnh đã cạn, vì thế phân phó trợ lý Trương "Rót giúp tôi một ly nước."
"Vâng." Trợ lý Trương mang chén trà đi ra ngoài, trong chốc lát liền bưng vào một ly trà dược liệu nồng đậm tiến vào.

"Trà an thần?" Ngôn Luật Kỷ nhận lấy, đây là trà dược liệu lúc trước Lâm Dược nhờ trợ lý Trương đưa cho hắn, trong khoảng thời gian này, chỉ cần buổi tối khó ngủ hắn sẽ tự pha cho mình một ly, quả thật có chút tác dụng.

"Đây là..." Chẳng lẽ lại là Lâm Dược....!
"À, đây là trà mà hai ngày trước tôi tìm bác sĩ Lâm để lấy đấy ạ, tôi nghĩ trà dược liệu lúc trước BOSS đã dùng hết, cho nên đi xin thêm một ít." Trợ lý Trương giả vờ cảm thán nói, "Trước kia cần gì phải đi xin riêng như thế này, bác sĩ Lâm cứ cách mấy hôm lại đưa đến một lần.

Cho nên mới nói, phụ nữ, lúc thích thì xem chúng ta như bảo vật, lúc không còn thích thì...."
"Cậu muốn nói cái gì?" Ngôn Luật Kỷ khoanh tay trước ngực, lưng dựa vào ghế phía sau, dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm trợ lý nhà mình.

"Tôi muốn nói......" Trợ lý Trương bày bộ dáng thâm sâu nói, "BOSS à, tật xấu mất ngủ này của anh cũng kéo dài một khoảng thời gian lâu lắm rồi đó, mỗi ngày tôi nhìn anh khổ sở vì nó như vậy, cũng thấy mệt mỏi chung với BOSS đó."
"Trà an thần này tuy có chút hiệu quả, nhưng nhiều nhất cũng chỉ giúp anh ngủ thêm một đến hai tiếng đồng hồ thôi, nó không thể giải quyết triệt để vấn đề của anh đâu." Trợ lý Trương hỏi, "BOSS, anh nói xem, thành thật nói xem đã bao lâu rồi anh chưa được ngủ một giấc thoải mái dễ chịu thẳng đến khi trời sáng."
"Rốt cuộc cậu muốn nói cái quái gì?" Ngôn Luật Kỷ có chút không kiên nhẫn nói.

"BOSS xem, toàn bộ đồng nghiệp của bộ chúng ta đều đã tự mình kiểm chứng, y thuật của bác sĩ Lâm ở phòng y tế Đông y vô cùng trâu bò." Trợ lý Trương bật ngón cái, "Cho nên......!BOSS có muốn hay không đến chỗ cô ấy để cô ấy khám một lần?"
Ngôn Luật Kỷ nghe xong mày tự động nhíu lại.

"BOSS, anh xem, mỗi ngày anh đều giáo dục chúng tôi là phải yêu quý sức khoẻ của bản thân, còn làm riêng một cái APP nữa.

Hiện tại sức khoẻ của mọi người đều đã cải thiện đáng kể, ngược lại chỉ còn mỗi BOSS là chưa chịu khám sức khoẻ.

Này...không phải BOSS đang muốn kéo chân sau của mọi người chứ?"
"Tôi kéo chân sau của các cậu?" Ngôn Luật Kỷ trợn mắt dường như không thể tin vào những điều mình vừa nghe được.

"Không sai." Trợ lý Trương hùng dũng căng da đầu nói.

"Nói bậy!"
"Có bản lĩnh thì anh phơi số điểm của bài trắc nghiệm kiểm tra sức khoẻ ra, bây giờ anh điền đi, chỉ cần tổng số điểm của anh vượt qua 65 điểm, thì sẽ tính là không kéo chân sau của mọi người." Trợ lý Trương điếc không sợ súng khiêu khích.

Ngôn Luật Kỷ có chút xấu hổ thay đổi tư thế ngồi, 28 điểm đó, thật là xấu hổ khi lấy ra cho người khác xem mà.

Trợ lý Trương đi theo Ngôn Luật Kỷ đã nhiều năm rồi, đối với BOSS nhà mình vô cùng hiểu rõ, vừa thấy vẻ mặt và động tác của hắn liền biết hắn đây là chột dạ.

"BOSS xem, trước kia anh kiên trì không muốn bác sĩ Lâm xem bệnh cho mình, đó là vì bác sĩ Lâm đối với anh có mưu đồ gây rối....."

Ngôn Luật Kỷ bắn ánh mắt hình viên đạn bay qua.

"Khụ....! Dùng từ không đúng, dùng từ không đúng........." Trợ lý Trương cười ngây ngô nói tiếp, "Nhưng mà, bây giờ khác rồi, hiện tại bác sĩ Lâm đã biết quay đầy là bờ......."
Ngôn Luật Kỷ lại bắn thêm một ánh mắt hình viên đạn bay qua.

"Khụ, khụ.......!anh xem, chúng ta đều là dân kỹ thuật cả, hihi trình độ ngữ văn đều không tốt lắm......" Trợ lý Trương nói tiếp, "Dù sao thì ý của tôi là bây giờ anh cùng bác sĩ Lâm là đồng nghiệp bình thường, anh cũng không cần cố kỵ điều gì."
"Biết rồi, cậu ra ngoài đi." Ngôn Luật Kỷ phất phất tay.

"Vậy BOSS xem xét một chút nhé, tôi...Ra ngoài làm việc." Trợ lý Trương thấy mình đã đạt được mục đích, cười haha ra khỏi phòng làm việc.

Ngôn Luật Kỷ liếc nhìn chén trà an thần trong tay, mùi dược liệu nhàn nhạt bay lên, mang theo hơi nước như sương trắng quanh quẩn trong không khí, làm con người bình tĩnh hơn.

Hương vị này thật quen thuộc, đây là hương vị làm bạn với hắn mỗi khi hắn mất ngủ, cũng giống mùi vị của Lâm Dược ngày hôm đó, vẫn luôn vờn quanh chóp mũi hắn...!
Hưm!!!
Ngôn Luật Kỷ liều mạng già lắc đầu, dường như không thể tin được bản thân hắn trong nháy mắt vừa nghĩ đến cái gì.

Ngôn Luật Kỷ như bị doạ lập tức đẩy chén trà an thần ra xa xa, lại lắc lắc đầu, muốn đem những tạp niệm không nên tồn tại quăng khỏi đầu, thở dài một hơi, sau đó mới ngồi ngay ngắn làm việc.

6 giờ tối, Ngôn Luật Kỷ đóng laptop, đi thang máy đến bãi đỗ xe.

Bãi đậu xe vừa rộng vừa tối đen như vậy, xe Audi của hắn cũng màu đen, cũng không biết như thế nào, từ ngày gặp Lâm Dược ở bãi đỗ xe đến nay, mỗi lần đến đây trong đầu Ngôn Luật kỷ đều bất tri bất giác nhớ lại cảnh tượng ngày hôm đó, cũng nhớ đến Lâm Dược.

Đây là hậu di chứng sao?
Ngôn Luật Kỷ thở dài, khởi động xe đi về nhà, lúc xe chạy đến cửa biệt thự, bảo vệ gọi hắn lại.

"Ngôn tiên sinh, chuyển phát nhanh của anh đây." Bảo vệ ôm một hộp giấy chuyển phát nhanh đến gần cửa sổ xe của Ngôn Luật Kỷ.

"Cảm ơn." Ngôn Luật Kỷ nhìn lướt qua cách đóng gói, biết ngay là chủ cửa hàng Taobao gửi cho hắn gói dược an thần.

Ngôn Luật Kỷ đỗ xe trong sân của biệt thự, về phòng thay một bộ đồ thoải mái, sau đó quay trở lại phòng khách ngồi trên sô pha bắt đầu mở gói chuyển phát nhanh.

Không biết có phải do đều là hương vị của thuốc Đông y hay không, Ngôn Luật Kỷ cảm thấy mùi hương của gói dược an thần này và trà an thần của Lâm Dược vô cùng giống nhau.

"Đã nhận được gói dược, cảm ơn." Ngôn Luật Kỷ lấy di động ra nhắn tin cho chủ cửa hàng Taobao.

"Nhớ đánh giá 5 sao khen ngợi nhé, thân." Ồ, chủ cửa hàng Taobao đang online.

"Tôi nhớ trước kia cô không để ý đến mấy cái đánh giá này." Ngôn Luật Kỷ nhịn không được nói.

"Bởi vì trước đây tôi chưa thích ai."
"Việc này có liên quan gì đến mấy cái đánh giá không?" Ngôn Luật Kỷ nghi hoặc hỏi.

"Đương nhiên là có rồi."
"Xin được chỉ giáo?"
"Nam thần của tôi có thể kiếm rất nhiều rất nhiều tiền, cho nên tôi cũng muốn kiếm thật nhiều thật nhiều tiền."
"Nghe ra.....!Thật có lòng." Ngôn Luật Kỷ thật sự không biết nói gì hơn.


"Đúng không, tôi vừa tăng giá gói dược lên 10 tệ, anh có thể hiểu mà......." Theo sau còn có cái nhãn dán mặt cười đáng kinh bỉ.

"À, ờ.....Chắc tôi sẽ mua ủng hộ...." Ngôn Luật Kỷ chết lặng đáp, "Cô theo đuổi nam thần của cô sao rồi?"
"Mọi thứ vẫn đang tiến triển tốt."
"Theo thường lệ, chúc cô thành công." Đã lâu như vậy vẫn chưa buông tay, chủ cửa hàng này cũng thật là nghị lực phi thường.

"Cảm ơn, tôi bận một chút rồi."
"Chờ đã." Ngôn Luật Kỷ vội vàng nhắn tin.

"???"
"Tôi muốn hỏi cái này, nếu sử dụng gói dược an thần này lâu dài có thể chữa bệnh mất ngủ hay không?"
"Bệnh án của anh tôi đã xem qua rồi, lúc trước cũng đã nói với anh, nên đến gặp bác sĩ để tiến hành điều trị.

Gói dược chỉ có tác dụng tạm thời thôi, nó có tác dụng như thuốc ngủ ấy, chẳng qua là gói dược không có tác dụng phụ như thuốc ngủ thôi."
"Cho nên.....Vẫn nên đi gặp bác sĩ sao?"
"Công việc bận rộn, sức khoẻ mới là trên hết, nghĩ đến người nhà của anh đi."
"Xem ra nên bớt chút thời gian đi đến Lục Viện." Ngôn Luật Kỷ cảm thấy đi tìm Lâm Dược khám lại khá xấu hổ, nên quyết định đi tìm bác sĩ bên ngoài.

"Trung y Lục viện? Anh định tìm vị bác sĩ nào?"
"Nghe nói có một vị tên là Lưu Đức Mãn, chuyên gia lại có y thuật không tồi, tôi đã nhờ người đặt lịch khám rồi!"
"Lưu Đức Mãn??? Đổi bác sĩ khác ngay đi."
"Tại sao?"
"Tôi không thích ông ta!!!"
"........"
"Ờ, đùa anh đấy, y thuật của ông ta quả thật khá tốt, nhưng mà trị mất ngủ không phải chuyên môn của ông ta, anh nên tìm giáo sư Lưu Nghị, ông ấy ở phương diện này tương đối am hiểu."
Ngôn Luật Kỷ nhìn chủ cửa hàng đưa ra ý kiến, do dự hai giây trả lời, "Lúc trước tôi đã khám ở chỗ giáo sư Lưu rồi, hiệu quả có một ít, nhưng nhanh chóng tái phát lại."
"Em trai, nếu không chúng ta gặp nhau đi, chị đây điều trị cho em?"
Ngôn Luật Kỷ biết đối phương nói đùa, một chủ cửa hàng Taobao, làm sao có thể tuỳ ý kê khai dược liệu cho người khác được.

Tìm cô nàng này, không bằng đi gặp Lâm Dược, ít nhất thì cái lũ nhãi ranh hoa tàn bại liễu trong bộ R&D đều đã được cô ấy trị hết bệnh.

Lâm Dược thấy đối phương không trả lời, cô cũng không để ý, vội vàng làm việc của mình.
Ôi, hôm nay có một tin tức tốt, trợ lý Trương nói, Ngôn tổng phỏng chừng sẽ đến chỗ cô khám bệnh.

Hahahahaha.....!
Vậy cô nhất định phải điều dưỡng cho Ngôn tổng thật tốt mới được, về sau thân xác đó sẽ là của cô, ahaha.....!
C.K Lưu Hi.


Bình luận

Truyện đang đọc