HÀNG TỶ CƯNG CHIỀU VỢ: NAM THẦN HÔN SÂU 101℃

Hoàng Phủ Bạc Ái đột nhiên ánh mắt nặng nề nhìn về phía Thịnh Vị Ương, nhìn đến mí mắt Thịnh Vị Ương trực tiếp nhảy thình thịch, cả người nổi lên tầng da gà.

“Anh có chuyện thì nói đi, đừng oán niệm trừng mắt nhìn tôi như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ bị anh dọa tới mức bệnh tim tái phát.”

Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái kéo một cái, hỏi tiếp nói,

“Thịnh Vị Ương, cô có quen Lạc Trạch không?”

Lúc trước, anh nghĩ lầm cô là Kiệt Hận Thiên sắp xếp ở bên người anh, cho nên bảo Bạc Tam đều điều tra một lần tất cả mọi người liên quan với cô, thậm chí bao gồm lúc lên tiểu học có ai thích cô cũng tra đến rõ ràng.

Chỉ là, lại không có xuất hiện nhân vật Lạc Trạch này.

Hiện tại anh chỉ là muốn xác nhận với cô.

……

“Lạc Trạch?” Thịnh Vị Ương ngưng ngưng mi, nhăn cái mũi nói, “Tôi không quen biết người này.”

Hoàng Phủ Bạc Ái thực khinh bỉ hừ một tiếng, thật ra không cần chờ cô trả lời, ba dấu chấm hỏi lớn trên ót của cô cũng đã nói cho anh biết đáp án.

Hơn nữa, anh cũng hoàn toàn không cho rằng, Thịnh Vị Ương sẽ nhận thức con trai tư lệnh quân chính trung ương.

Nhưng mà, nếu Thịnh Vị Ương không quen biết Lạc Trạch, hơn nữa chuyện cô là thiếu phu nhân Hoàng Phủ anh vẫn còn chưa có công khai với bên ngoài, vì sao con trai tư lệnh quân chính trung ương sẽ âm thầm tìm kiếm con báo nhỏ của anh khắp thành phố chứ?

Lạc Trạch đối với Thịnh Vị Ương, rốt cuộc có ý đồ gì……

Môi mỏng tà mị của Hoàng Phủ Bạc Ái khẽ mím, hình dáng hoa lệ nổi lên một tầng hàn ý thấm lạnh.

……

“Hoàng Phủ ba tuổi, anh nói Lạc Trạch là ai?” Thịnh Vị Ương nâng khóe miệng hỏi lại, “Nghe tên liền cảm thấy là nam thần hoa mỹ, soái ca xinh đẹp rồi?”

Nhìn cô gái nhỏ cười đến bộ dáng hoa si, mặt Hoàng Phủ Bạc Ái đen đến tựa như rớt vào đống than, cắn răng gào thét,

“Anh ta là ai không liên quan đến cô!”

“Vậy anh còn hỏi tôi có quen biết anh ta không làm gì.” Thịnh Vị Ương thực ghét bỏ lau chấm nhỏ nước miếng trên mặt.

“Cô……” Cổ họng Hoàng Phủ Bạc Ái nghẹn lại một chút, ngón trỏ trái chỉ vào chóp mũi của mình, “Thịnh Vị Ương, người đàn ông của cô là tôi! Đừng làm một bộ dáng phát xuân với tôi!”

Thịnh Vị Ương, “……”

Bình luận

Truyện đang đọc