Editor: May
Ngoài phòng bệnh, vị Kỳ nhị thiếu nào đó nhìn đến khóe môi trực tiếp run rẩy một cái thật sâu, tròng mắt trắng dã, bà đàn ông này thật xem chính mình trở thành super men rồi hả?
Nội tâm một vạn đầu thảo nê mã cuồn cuộn lao nhanh……
Thật ra Thịnh Vị Ương cũng không nặng lắm, hai ngày này nằm viện lại mảnh khảnh, phỏng chừng chỉ còn chín mươi cân.
……
Thịnh Vị Ương không quá nghe hiểu lời Nam Tiểu Tố nói,
“Cái gì quật cường giống nhau?”
Khóe mắt Nam Tiểu Tố ngó ngó Hoàng Phủ Bạc Ái, vẻ mặt không còn lời nào để nói.
Hóa ra, Hoàng Phủ Bạc Ái và Thịnh Vị Ương là tách ra ở phòng bệnh VIP cách vách.
Lúc chạng vạng ngày hôm qua, Hoàng Phủ Bạc Ái đã tỉnh, giống như Thịnh Vị Ương, người mới vừa tỉnh, liền như điên rồi tìm cô khắp nơi.
Sau khi tìm được, lại một hai phải ở cùng một phòng bệnh với Thịnh Vị Ương, còn nói thêm câu rất nháy mắt hạ gục nói,
“Vợ của tôi ở đâu, tôi sẽ ở đó!”
Tập thể nhấn like, “……”
Lại sau đó, Hoàng Phủ Bạc Ái liền nửa dựa vào phía trên, nghiêng đầu, nhìn Thịnh Vị Ương bên cạnh.
Ước chừng nhìn hơn hai tiếng! Cuối cùng, rốt cuộc thể lực chống đỡ hết nổi, lại ngất xỉu, vẫn luôn ngủ đến bây giờ còn chưa có tỉnh.