HÀNG TỶ CƯNG CHIỀU VỢ: NAM THẦN HÔN SÂU 101℃

Editor: May

Bạc Tuyển rót một ly nước ấm cho Thịnh Vị Ương,

“Thiếu phu nhân, chúng ta ở ngay bên ngoài phòng, có chuyện gì liền gọi chúng tôi.”

“Được.” Thịnh Vị Ương gật gật đầu.

Sau đó Bạc Tuyển và Bạc Tứ lại lui ra.

……

Thịnh Vị Ương nâng ly thủy tinh trong tay, nhiệt độ ấm áp lại ấm không được một mảnh lạnh lẽo trong lòng bàn tay, giống như muốn cắn nuốt cô.

Vừa rồi, cô lại mơ thấy ác mộng kia.

Mơ thấy một màn cha mẹ còn có em trai xảy ra tai nạn xe cộ kia, máu, máu tươi đỏ đến chỏi mắt, liền như vậy không kiêng nể gì chảy đầy đất.

Cô tựa như điên rồi, khàn cả giọng liều mạng kêu,

"Cha, mẹ, em trai……”

Nhưng mà, bọn họ lại vẫn không nhúc nhích nằm ở trong vũng máu, mặt em trai bị đụng đến huyết nhục mơ hồ, rốt cuộc nghe không thấy giọng nói của cô.

Cô muốn gắt gao giữ lấy bọn họ, nhưng mà, mới vừa duỗi tay ra, cha mẹ đều không thấy, thân thể của cô cũng không ngừng rơi xuống, càng ngày càng lạnh, càng ngày càng lạnh.

Thật giống như rơi vào mười tám tầng địa ngục, tất cả chung quanh đều tràn ngập màu máu đỏ đến kinh tâm, phản chiếu tròng mắt khóc đến huyết hồng của cô.

Cô đã bao lâu không có mơ thấy ác mộng này? Giống như đã thật lâu, vì sao sẽ lại mơ thấy lần nữa……

……

Thịnh Vị Ương bưng ly nước uống một ngụm nước, nỗ lực giảm bớt tâm tình còn chưa bình phục, cô đã không ngủ đựoc, cứ như vậy vẫn luôn ngốc ngốc ngồi rất lâu.

Bỗng chốc, một tia sáng mặt trời sôi nổi nhảy vào từ ngoài cửa sổ, rơi ở trên mắt tiễn xinh đẹp chọc người của cô, lông mi hơi run rẩy.

Sau khi lặng im thật lâu, nhìn ánh mặt trời rải rác trên thảm sàn, nhẹ nhàng nhộn nhạo, bỗng dưng, nồng đậm bi thương giữa lông mày của cô chậm rãi rút đi.

Thịnh Vị Ương, hết thảy đều đã qua, cho dù một mình, cũng không cần lưu lạc sống đầu đường xó chợ.

Cô ở trong lòng nói với chính mình.

Bình luận

Truyện đang đọc