Dưới sự trấn áp của bà Weasley, căn nhà của Black may mắn vân còn nguyên vẹn sau khi giáo sư Snape rời đi. Bà ấy cùng chồng dù có thâm niên cũng không học cùng với họ được mấy ngày (*), thực tình chỉ có người trong cuộc biết được vì sao hai người họ lại đối đầu gay gắt như vậy.
Trong tư dinh Black nói là có gia tinh, thực tế việc dọn dẹp bao giờ cũng đến tay khách. Việc tân trang cuối năm này cũng không quá phiền hà như lần tổng vệ sinh mùa hè Harry kể với tôi. Lý do chủ yếu khiến cậu ấy, Black và cả nhà Weasley phải lao đầu vào công việc ấy là con gia tinh duy nhất còn sống trong căn nhà này lú lẫn y như một con gia tinh tôi từng thấy trên báo cũ hồi năm hai : bỏ cả độc vào đồ uống của chủ nhân. Dù không đến mức giết chủ, con gia tinh tên Kreacher này cũng chỉ giữ khư khư mấy món đồ cũ nát, chẳng làm gì ngoài việc lởn vởn trong xó bếp và thì thầm chửi rủa một cách khó hiểu. Black cũng nhiều lần bảo muốn đưa quần áo ( ý chỉ việc thả tự do cho gia tinh ) cho nó, nhưng cuối cùng vẫn không có thứ nào bước qua cánh cửa nhà bếp.
Không như những người khác, nửa chửi rủa, nửa cung kính, Kreacher nhìn tôi như thể tôi là kẻ đã giết sạch cả gia tộc Black vậy.
Cảm giác làm phản diện, tôi không lạ nữa. Hề, qua cuộc gặp mặt vô tình với chân dung của phu nhân Black thì tôi mới biết rằng ngay cả người chết cũng sợ tôi. Và không hiểu thế nào, tôi lại thấy cảm giác được người khác kinh sợ rất vui, rất thỏa mãn. Tôi đoán rằng những người đi trước tôi cũng cảm thấy như vậy, thực sự còn hơn cả được yêu mến hay trọng vọng.
Quá trình chuẩn bị cho bữa tiệc năm mới rõ ràng đơn giản hơn nhiều so với Giáng Sinh- dựa vào lượng thức ăn phải chuẩn bị cho từng thành viên. Chỉ là một bữa tối gia đình đẩy đủ hơn so với hàng ngày và vài món mới lạ. Sau đó thì, mọi chuyện cũng không khác lắm. Nhưng tôi sẽ thức đêm để ra ngoài xem pháo hoa, vì tôi là một thuần huyết với lối sống của muggle. Mà đối với muggle và những phù thủy có dòng máu muggle, việc tụ tập lúc 12 giờ đêm ngày 31 tháng 12 là một kiểu nghi lễ không thể thiếu hàng năm. Giới phù thủy không có chuyện bắn pháo hoa ,vì những thứ đó đã quá bình thường, những gia đình thuần huyết kiểu cũ thường là sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn với thân quyến và đối tác, nhưng gia đình Weasley không giống như vậy. Họ từ lâu đã bị cô lập khỏi những gia đình thuần huyết khác và cũng không đủ khả năng tổ chức tiệc tùng lớn như thế.
Nói đến chuyện tiệc tùng cuối năm của giới thuần huyết, tôi lại nhớ về Theodore. Thư mời của Draco đã có, mà hắn lại không gửi. Chỉ có thể là đã tới dinh thự nhà Malfoy từ lâu. Càng tốt, việc hắn làm mấy ngày trước khiến tôi không muốn chạm mặt hắn một chút nào. Tôi đã nghĩ, cũng không rõ là muốn tiến thêm một bước hay không. Và còn Cedric, anh ấy sẽ nghĩ gì ?
Tôi đứng trước cửa, nhìn lại lần cuối. Anh ấy đang chơi cờ phù thủy với Harry, nhìn nụ cười đắc ý của cậu ta cũng đủ biết là Cedric đang nhường. Xung quanh, anh em nhà Weasley reo hò như thể đây là một ván đấu Quidditch thu nhỏ. Cũng không rõ tôi còn thấy cảnh tượng này được bao lâu nữa, vì có khi không lâu nữa, có thể trước mặt tôi sẽ là bể máu.
'Cô không thể quan tâm những người khác, họ đều là vật cản. Chỉ khi nhớ điều đó, cô mới có thể leo lên'
Ông ta nói với tôi như thế. Nếu xét về mặt đạo đức, nó có thể sai. Nhưng nếu đem so sánh với xã hội, nó là điều hiển nhiên. Cái tôi sợ nhất, chính là sa chân trượt dài vào hố đen mà không hay biết, và rồi trong lúc tăm tối nhất đó lại nhớ về bản thân mình ngày xưa- tự do tự tại, vô lo vô nghĩ. Và rồi khi cố trở lại lúc ấy, tìm một bàn tay kéo tôi lên mọi người lại nhìn tôi, không chút khoan hồng, và thay vì leo lên, tôi lại tụt xuống, cơn đau cuộn lên từng giây phút.
Có lẽ đó chính là lý do ông ấy bảo tôi không được quan tâm đến người khác. Phải tự leo lên bằng sức lực của bản thân.
Mọi thứ cứ đan vào nhau, chảy xung quanh như nước, đen kịt, dị dạng. Đôi khi nó sẽ rắn lại, thành hình dãy hành lang đó, đôi khi lại giãn ra, đổi màu liên tục.
Đồng hồ của tôi rung lên. Quân đoàn XIII chuyện gì vào đêm 31 sao ?
"Cô Shafiq, tôi có tin mới" Là trợ lý của tôi gọi qua tròng liên lạc. "Chúng tôi đã tìm được em họ của cô, cậu Illich"
OoO
(*): Thực tế, ông bà Weasley hiện tại cũng đã gần 50 (căn cứ vào độ tuổi sinh nở của giới phù thủy và thời gian họ sinh con đầu lòng thôi cũng đủ biết) , tức là hơn lứa của thầy Snape và chú Sirius 10 năm. Lucius Malfoy cũng ở trong độ tuổi đó. Việc họ học chung với nhau là điều không thể xảy ra, nhưng có một lượng lớn fanfic có xuất hiện nhưng người này trong thời gian giáo sư theo học tại Hogwarts (?) Lưu ý rằng việc Arthur và Lucius bị lưu ban/ học muộn là bất khả thi, vì họ đều là công chức của Bộ.
Lý do tôi ngâm cái này lâu vl là vì wp nó chặn cmn id tôi rồi =)))) mà tôi lại lười bật vpn =)))) cay vl