KẾ HOẠCH TRĂM NĂM DỤ DỖ ÔNG XÃ VÀO TRÒNG


Vốn dĩ từ bé thì Đỗ gia cùng Lương gia đã muốn mối quan hệ này càng ngày càng thân thiết, nên nhiều lần Lương gia ngỏ ý muốn kết sui gia với nhà họ, tuy nhiên thì những năm đó Đỗ gia lại không ưng ý Lương gia lắm.

Thực chất thì chỗ mà nhà họ để mắt đến chính lại chính là Trình gia.

Nhưng sau khi vụ việc của Trình Lục Hầu xảy ra thì Đỗ gia lại chọn con đường an toàn nhất, chính là trở về làm ăn với Lương gia, để củng cố địa vị của cả hai gia đình nên họ từng muốn Đỗ Hoành Dương và Lương Thoại Di kết hôn.
Nhưng lần này có vẻ như Đỗ Hoành Dương thực sự không hề có cảm tình với Thoại Di, mà lại nảy sinh tình cảm không nên có với Trình Mộc Cát.

Lương Mục Phàm nhìn cậu ấy, định nói gì đó nhưng lại thôi.

Phút chốc thì Đỗ Hoành Dương lại nhìn sang anh, hỏi

- Còn chuyện của Trình gia thế nào rồi? Có tìm thấy Trình tiểu thư không?
Lương Mục Phàm lắc đầu đầy sự thất vọng, không những thế mà anh cũng không quên kể lại những gì cha mình đã điều tra được.

Nghe thằng bạn của mình nói về Trình gia thê thảm như vậy cũng cảm thấy có chút đáng tiếc, cậu ta từng nghe nói con gái của Trình gia thật sự rất xinh đẹp, lại còn tài giỏi nữa, nhưng đúng người tính không bằng trời tính.

Vừa nghĩ sẽ mời Trình gia tham dự buổi tiệc của Đỗ gia thì lại xảy ra việc lớn như thế.

Tội nhất chắc chỉ có hai anh em nhà họ Trình, vừa mới mất cha thì mẹ lại trở nên điên loạn, bây giờ thì sống chết của hai anh em lại không rõ ràng.

Chẳng lẽ lời đồn đại trong Minh Thành là thật?
- Mục Phàm, liệu mày có nghĩ đến lời đồn của cả thành phố là thật không?
- Ý mày nói là chuyện Trình tiểu thư mang mệnh khắc cha mẹ?
- Đúng rồi, chứ đâu mà khơi khơi lại bị tán gia bại sản như vậy.
Lúc anh nghe người dân khắp Minh Thành đồn đoán về việc Trình Mộc Cát mang mệnh phú quý nhưng lại khắc cha khắc mẹ, nếu như không nhanh cách cô ra khỏi gia đình thì chắc chắn cha mẹ của cô sẽ xảy ra chuyện, nhẹ thì điên loạn, nặng thì mất mạng.

Bây giờ chẳng lẽ lời phán đó của đại sư là đúng? Cha thì qua đời, mẹ thì điên loạn, anh trai cũng không biết còn sống hay đã chết.

Chẳng lẽ chuyện phi lý này thật sự vẫn còn tồn tại?
Nhưng ở thế giới này thì làm sao có chuyện đó được, anh không tin.


Ngay cả việc hai anh em nhà họ chết giữa biển anh cũng không thể tin, dù sao thì sống phải thấy người, chết phải thấy xác, anh không muốn bỏ qua cơ hội tìm kiếm.

Ngay cả bản thân của Lương Mục Phàm cũng không thể hiểu nổi, tại sao anh lại quan tâm đ ến chuyện của Trình gia như vậy chứ? Biết là nghi ngờ cha là tội bất hiếu, đại nghịch bất đạo, nhưng anh vẫn không thể không nghi ngờ người cha đáng kính của mình.

Anh thấy rõ trong sự việc này chắc chắn có uẩn khúc, chứ nếu không thì tại sao cha anh lại nhất quyết thu mua lại tập đoàn Trình thị? Nói là vì tình nghĩa thì có đánh chết anh cũng không tin.
Ở cái giới thương trường đầy rẫy cạm bẫy này thì làm gì có tình người chứ.

Không lẽ suy đoán ban đầu của anh đã đi theo đúng hướng? Cha anh thật sự có liên quan đến việc này...!Không chỉ vậy còn là nguyên nhân gián tiếp khiến Trình gia suy bại?
Lắc đầu mạnh một cái, làm sao có thể chứ, cha của anh cũng vì phải giải quyết chuyện của Trình gia nên đã căng não đến mức suýt đổ bệnh, không chỉ vậy mà còn gấp gáp cho người tìm tung tích của hai anh em họ Trình, anh thấy rõ cha anh vẫn rất quan tâm Trình gia...!Tình cảm anh em giữa cha và chú Trình nói dài không dài nhưng nói ngắn thì cũng không ngắn, cũng có thể biết được họ thật sự là anh em tốt của nhau.
Nhưng Lương Mục Phàm vẫn không thể phủ nhận được đối tượng tình nghi số một là Lương Lực Cường, đối tượng tình nghi số hai chính là cha của Đỗ Hoành Dương - Đỗ Vũ Yên.
Đỗ Hoành Dương thấy bạn mình đang thất thần liền vỗ vai anh một cái, hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
- Tao có một chuyện cần mày giúp.

Cậu ấy nghiêng đầu nhìn anh, sau đó Lương Mục Phàm lấy ra từ trong ba lô một sắp giấy tài liệu, còn chỉ vào những chỗ mà bản thân thắc mắc, nói:
- Mày xem, đây là tư liệu mà tổ điều tra đã tìm thấy trong Trình gia, toàn bộ đều là bằng chứng mà Trình gia rửa tiền.

Cũng như có những giao dịch mờ ám với hắc đạo.
- Vậy...!Ý mày muốn...
- Kiểm tra xem đây có phải là Photoshop hay không, tao không tin chú Trình chỉ vì lợi ích mà không để ý hậu quả.

Chú ấy rất yêu gia đình, chắc chắn không phải loại tham quan mà phải rửa tiền.
Đỗ Hoành Dương nhìn vào mớ giấy hỗn độn chi chít những con chữ cũng như những còn số, sau đó lại nhìn sang Lương Mục Phàm, nói:
- Mày làm như vậy là đang nghi ngờ cha mày sao? Lương Mục Phàm, cha mày là người đã tố cáo Trình gia đấy!.


Bình luận

Truyện đang đọc