KHÁN BẤT KIẾN NHĨ ĐÍCH ÔN NHU

Từ sau sinh nhật Harry, Severus liền phát hiện mình càng ngày càng không bình thường, có khi sẽ không có hứng thú làm Độc dược mà ngây ngốc nhìn Harry một mình bận rộn ở góc phòng, thậm chí còn thấy như vậy rất vui vẻ. Merlin à, ta làm sao vậy?

Nếu chỉ đơn giản như vậy, Severus có lẽ sẽ không phát hiện sớm thế, hắn sẽ chậm rãi, thuận theo tự nhiên, để thời gian khảo nghiệm tình cảm của mình, nhưng hiện tại đã có một tình huống vô cùng phiền toái xuất hiện, hắn sao có thể mộng xuân, lại còn lấy tiểu cự quái Harry Potter kia là đối tượng, đây là việc mà Sev vô cùng phiền não.

Severus cho tới bây giờ không biết mình lại ôm tâm tư như vậy với Harry sau khi nhìn thấy cậu ra khỏi nhà tắm đêm đó, lúc ban đầu hắn chỉ cho rằng do mình lâu không phát tiết, là hiện tượng sinh lý bình thường của đàn ông, cho nên  hắn đến quán bar ở hẻm Knockturn tìm đàn bà, nhưng khi hắn nhìn người phụ nữ trần truồng nằm trên giường lại không thấy mình có chút dục vọng nào.

Song khi trong đầu hiện lên thân thể mịn màng của Harry, tứ chi thon dài, làn da trắng nõn lộ ra ngoài không khí vì vừa tắm xong mà ửng đỏ, cùng với giọt nước đọng trên tóc chảy xuống thân thể, hắn lại có xúc động muốn áp đảo cậu.

Bộ dạng Harry ngày đó như một cái bóng ám ảnh hắn hằng đêm, không chịu rời đi, thậm chí bây giờ, hắn còn có xúc động muốn áp đảo Harry dưới thân. Nhưng Sev lại không để lộ chút khác thường nào trước mặt Harry, hắn hiểu được nếu quả thật làm như mong muốn thì việc nhận được sẽ chỉ là mối quan hệ không thể cứu vãn mà thôi, lấy tiêu chuẩn của Slytherin, hắn đương nhiên biết mình phải thật cẩn thận, đương nhiên quan trọng nhất là không thể khiến cho rắn nhỏ Slytherin Harry kia biết được điều gì.

Nhưng Sev vẫn chưa chắc chắn với tình cảm của mình, bởi vì nó hoàn toàn khác cảm xúc với Lily lúc trước, vì thế, Sev dành thời gian, quyết định đến hỏi Lucius. Ông bạn luôn hào hoa phong nhã này tuyệt đối có kinh nghiệm phong phú hơn hắn ở phương diện này, dù sao, dưới cái nhìn của Sev, Lucius đã sớm lấy việc trêu hoa ghẹo nguyệt là lý tưởng duy nhất mà cả đời theo đuổi.

Đối với yêu cầu có một buổi nói chuyện của Severus, Lucius tất nhiên sẽ đáp ứng, nhưng ông rất nghi hoặc, Sev sẽ tìm mình bàn luận chuyện gì. Với hiểu biết về Severus, Lucius cũng biết rất rõ ông bạn này giống hệt một tu sĩ khổ hạnh, yêu cầu vô cùng nghiêm khắc với bản thân, đột nhiên nói muốn nói chuyện, đây là điều thật sự vô cùng khó hiểu, khiến Lucius không biết làm thế nào. Rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra? Hay là gần đây mình làm chuyện gì chọc Sev, khiến hắn muốn dừng việc cung cấp độc dược làm đẹp cho mình?

Không hề biết mấy ý nghĩ loạn thất bát tao trong đầu Lucius, Severus đến trang viên Malfoy, ngồi trên ghế salon trong thư phòng của Lucius liền bưng tách trà không nói lời nào, không, chính xác mà nói, Severus không biết mở miệng thế nào mới ổn. Vừa động một cái liền khiến cho Lucius ngồi bên cạnh suy nghĩ linh tinh càng thêm bất an. Mấy ý nghĩ trong đầu càng có xu hướng phát triển theo hướng cổ quái. Lúc này, Lucius thật sự không chịu nổi áp bức của Sev, gian nan quyết định giảm bớt yêu cầu của mình với Sev, sau này ít đến chỗ hắn lấy Độc dược, điều này khiến cho Lucius đau lòng không thôi.

“Khụ, khụ.” Lucius ho nhẹ vài cái, nhìn Severus cầm tách trà không biết thần trí đã bay đến phương nào nói, “Sev, cậu hẹn tôi chắc không phải để nếm thử tay nghề gia tinh nhà tôi đi? Có chuyện gì, cậu cứ nói thẳng, có khả năng giúp, tôi sẽ gắng hết sức.”

“Lucius, anh nói xem, nếu anh nhìn một người rồi cảm thấy vui vẻ, thậm chí còn thường xuyên muốn áp đảo cậu ấy, vậy đấy là tình cảm gì?” Severus không ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào tách trà trong tay nói. Tuy rằng đã hỏi nhưng Severus vẫn cảm thấy thực xấu hổ, loại chuyện này thực sự không hợp để hỏi người a, cho nên Sev cúi đầu lãng phí cơ hội hiếm hoi nhìn thấy Lucius biến sắc. Lucius chưa từng nghĩ Severus sẽ hỏi vấn đề như vậy, mặt nhất thời méo mó. Merlin à, hôm nay là ngày gì vậy? Sev có thể hỏi vấn đề như vậy, có lẽ là do nhiều năm qua, mình không nhìn ra rắc rối trong lòng Sev a.

“Huh?” Lucius bị câu hỏi hoàn toàn ngoài tưởng tượng sửng sốt một lúc lâu, nhưng ông rất nhanh hồi phục tinh thần, đây là lần đầu tiên Sev hỏi ông về chuyện tình cảm a, tuyệt đối đáng giá để lưu lại, sao mình lại không chuẩn bị máy ảnh trong thư phòng nhỉ, Lucius trong lòng đấm ngực giậm chân hối hận không thôi, thu thập xong tinh thần, nở nụ cười hỏi: “Sev, cậu vừa nói cậu nhìn một người vui vẻ, còn muốn áp đảo cậu ấy, là cậu ấy, mà không phải cô ấy?” Lucius mỉm cười, nụ cười kia không giả dối như ngày thường mà lại mang chút hài hước, vấn đề tình cảm của bạn tốt của mình là ngàn năm khó gặp a, không thừa dịp hiện tại trêu chọc nhiều một chút, Merlin cũng sẽ tiếc hận a.

“Ừ.” Severus nhẹ giọng trả lời, đối với trêu chọc của Lucius, hắn tất nhiên không thể không biết, nhưng ai bảo mình có việc cần hỏi người ta, hiện tại lại là chính mình tự đưa tới cửa, cho nên chỉ có thể nhẫn nại, chờ thời cơ tính toán cẩn thận việc này với Lucius, cho tên kia biết trêu chọc mình thì phải nhận hậu quả thế nào.

“Sev, chẳng lẽ cậu còn chưa hiểu rõ sao?” Lucius nâng tách trà lên nhấp một ngụm, chậm rãi nói, “Cậu rõ ràng là yêu người kia mà. Sev, người kia là ai vậy? Nói cho tôi biết, tôi kiểm tra thử xem?”

“Tôi yêu người đó?” Severus thấp giọng thì thào, căn bản không để ý đến mấy lời sau của Lucius, “Sao có thể? Vậy với Lily thì sao, tôi không yêu Lily sao?”

Cho dù Sev thấp giọng, Lucius vẫn nghe thấy rõ ràng, không khỏi nhìn Severus cười khổ, sao đến giờ tên này vẫn chưa hiểu rõ yêu có rất nhiều dạng nhỉ? Ông buông tách trà xuống, hỏi: “Sev, cậu có muốn áp đảo Lily không? Thấy Lily gả cho Potter, cậu hận không?”

“Lucius, anh đang nói bậy gì vậy!” Severus ngẩng đầu trừng Lucius, “Lily đối với tôi mà nói chính là ánh mặt trời, tôi sao có thể có ý nghĩ khinh nhờn cô ấy.” Ngừng, Severus nói tiếp, 

“Còn việc Lily gả cho Potter, tôi đương nhiên hận a, tên Potter kia sao có thể xứng với Lily. Nhưng chỉ cần Lily hạnh phúc, tôi miễn cưỡng nhẫn nại.” Nói xong, Severus cũng ngây ngẩn cả người, dường như đã phân biệt được tình cảm của mình.

“Sev, cậu hiểu chưa?” Lucius nhìn Severus đã tỉnh ngộ nhẹ giọng hỏi.

Severus cuối cùng cũng đã hiểu được tình cảm của mình liền không còn hứng thú ở lại nơi này, đứng lên nói: “Tôi về trước, Lucius, toàn bộ Độc dược tháng này của anh tạm dừng, tôi không có thời gian.” Nói xong xoay người đi ra ngoài, thấy Lucius sau khi nghe hắn nói liền suy sụp, Sev thu được lợi nhuận nho nhỏ liền vô cùng vừa lòng.

Nhưng kì nghỉ hè còn lại, Severus cũng không tỏ ra quá khác biệt, dù đã hiểu được tình cảm của mình, hắn đối với Harry cũng không quá mức, chỉ là thái độ tất nhiên sẽ khác với lúc trước, thỉnh thoảng kiếm cớ ôm eo, khoác vai gì đó, nhưng điều này lại không động được vào Harry thần kinh thô, gần một tháng mà không phát hiện thái độ biến hóa của Sev.

Năm học tới toàn bộ giáo sư đều rất bận rộn, Severus chính là một trong số đó. Sau khi tham dự buổi chọn thủ lĩnh hằng năm của Slytherin, Severus lại tới phòng học Độc dược, chuẩn bị tốt nguyên liệu Độc dược cần dùng cho ngày mai, sau đó đi tuần tra các hành lang rồi mới trở lại phòng làm việc trong hầm của mình. Chỉ là không ngờ tới vừa mới vào phòng đã thấy một kinh hỉ vô cùng lớn đang chờ hắn.

Harry chưa tới phòng sinh hoạt chung đã chuồn êm vào văn phòng của Severus, nhưng cậu đợi ở nơi này đã lâu, có chút buồn ngủ, không đợi được Severus trở về. Vì chỗ này cậu đã rất quen thuộc liền sai gia tinh mang điểm tâm lên, tìm quyển sách có hứng thú trong tủ sách của Sev, an vị trên ghế sô pha đọc. Nhưng Harry đã đánh giá cao thể lực của mình, trải qua cuộc gặp gỡ với Giám ngục Azkabn trên tàu hỏa, lại tham dự bữa tiệc khai giảng khiến cho cậu mệt muốn chết, cho nên không đọc được mấy trang, Harry đã ngủ quên.

Sev vừa về, một “Mỹ nhân ngủ” đã hiện lên trước mắt hắn, Sev lẳng lặng đi qua, đưa tay vuốt ve hai má Harry, cảm nhận làn da mịn màng của thiếu niên cọ xát lên tay mình, Harry đang ngủ còn theo bản năng cọ cọ tay Sev như con mèo, khiến Sev nở nụ cười nhẹ.

Mình từ bao giờ yêu thích thiếu niên này? Sev âm thầm tự hỏi, từ năm đó Lily giơ đứa trẻ lên hỏi mình có muốn ôm không? Không, Sev lắc đầu, hắn không luyến đồng, tuyệt đối không phải khi đó. Hay là lúc mình nhìn trộm cậu nhóc đang đấm đá cọc gỗ trong sân nhà Dursley? Tựa hồ cũng không phải. Có lẽ là lúc đưa nó từ Hẻm Xéo về nhà, bàn tay kia túm chặt áo chùng của mình, hay lúc ở trong Hogwarts, cậu bé kia mở miệng nói tuyệt đối tin tưởng mình. Sev suy nghĩ thật kĩ, dường như mấy năm qua, toàn bộ tình cảm của mình đều xoay quanh thiếu niên đang ngủ ngon lành trước mắt này. Nhưng mình yêu cậu nhóc này là một việc không hề đơn giản a, nó hiện tại thật sự không muốn rời khỏi mình, nhưng không thể đảm bảo nó có yêu mình không, cho dù nó đã yêu mình, nghĩ đến mấy vị trưởng bối của cậu nhóc, Sev cảm thấy tương lai của mình tựa hồ rất chông gai.

Bình luận

Truyện đang đọc