KIẾP NÀY TÔI KHÔNG CẦN HẮN NỮA

Phần 7:

25.

Nửa năm sau khi Tôn tỷ rời đi, Thánh Thượng có ý muốn gả Chiêu Dương công chúa cho Huyền Bình Hầu Phủ.

Cố Tri Hành từ chối.

Huynh ấy biết mình không thể quên được người cũ, sự si tình của y đã trở thành giai thoại nổi tiếng tại Kinh thành, nhưng ta thấy ánh mắt của Chiêu Dương nhìn y ngày càng nồng nhiệt.

Tháng chín, thánh chỉ ban hôn được truyền xuống, dù bản thân không hề muốn thành thân nhưng lại không thể làm trái thánh chỉ nên cũng chỉ đành tuân theo.

Hôn lễ được tổ chức vô cùng long trọng, rất nhiều nhân vật nổi tiếng của kinh thành thậm chí cả Thái Hậu cũng đến để tham dự hôn lễ.

Khi tôi bước vào phòng tân hôn, Chiêu Dương đang ngồi trên giường nhìn tôi với vẻ mặt ngượng ngùng, nàng vô thức gọi tôi “Cố tỷ tỷ”, không biết y đang nghĩ gì lại đỏ mặt, nhẹ giọng đáp lại “Nhị muội.”

Trong lòng tôi tràn ngập vô số cảm xúc lẫn lộn.

Ngay từ đầu, ta là người đã đưa y về kinh thành, khuôn mặt y đầy đặn hơn trước, anh mắt vẫn vậy nhưng lại có thêm một chút ngọt ngào không thể tách rời.

Giống như…ta của kiếp trước.

Tôi đã cố gắng thuyết phục y để ngăn chặn những chuyện không hay xảy ra, nhưng mọi chuyện cuối cùng lại thành ra thế này.

Sau Tết, Vệ tướng quân phải tự mình đi trấn giữ biên cương mà không được mang theo gia quyến nào cả.

Cố Tri Hành được hoàng đế xem trọng, nhưng trong triều đã có một tả tướng là Vệ Đạc, hai người quan điểm và phe phái khác hẳn nhau, hai bên luôn tranh đấu gay gắt không ai nhường ai.

Bên ngoài đang tranh đấu rất kịch liệt, nhưng trong Cảnh phủ lại bình yên đến lạ.

Ta khuyên Cảnh Minh đừng tùy tiện theo phe nào cả. Vậy mà vào một buổi chiều, ta lại nhìn thấy y và Cố Tri Hành cùng nhau đi ra từ một tửu lầu.

Ta im lặng hạ rèm xe, bảo mã phu quay xe về thẳng Hầu phủ.

(*)MÃ PHU: Người trông ngựa, người đánh xe ngựa.

Chiêu Dương đang cùng mẫu thân thêu hoa, cô ấy rất dễ thương, mồm mép ngọt ngào nên mẫu thân rất thích nàng.

Lúc này, nhìn hai người vui đùa, ở chung với nhau hòa hợp như vậy, trông giống như mẫu tử thực sự.

Mẫu thân thấy ta đến, bà mỉm cười với Chiêu Dương và nói: “Nhìn Chi Nghi xem, hôm qua vừa mới gặp qua, nay lại đến nữa rồi.”

Ta xoa đầu, nũng nịu nói, “Nữ nhi nhớ người nên mới đến, nếu như mẫu thân cảm thấy khó chịu thì nữ nhi sẽ không đến nữa ạ.”

“Nương nhìn xem, con lo cho người mà.” 

Mẫu thân vỗ nhẹ vào mặt tôi, “Sao ta phải khó chịu chứ? Ngày nào nương cũng muốn nhìn thấy con cả.”

Trò chuyện một lúc, ta hỏi Chiêu Dương, “Nghe Cảnh Minh nói, ca ca của ta gần đây thường xuyên vào cung sao?”

Chiêu Dương thở dài, “Thật ra, Hoàng Thượng bị thương trong Lễ hội săn bắn mùa thu năm ngoái, thân thể không còn khỏe như lúc trước nữa, Mẫu Hậu đành nói Hoàng Thượng giao một số cho A Hành làm để ngài tĩnh dưỡng”

Những bí mật trong cung, Chiêu Dương là người biết nhiều nhất.

Người khác phải cố gắng rất nhiều mới biết được sự thật, nhưng nàng chỉ lặng lẽ ngồi cạnh Thái Hậu thì đã có thể biết tường tận mọi chuyện trong cung.

Ngày hôm sau, Cảnh Minh đến đón tôi, chúng tôi ngồi trong xe im lặng. 

Khi trở về phòng, y đột nhiên nói: “ Ta nhất định sẽ bảo vệ nàng.” 

Ta đóng cửa lại, ngăn cách bóng dáng của chàng ở bên ngoài.

Vào một ngày giữa tháng sáu, Hoàng Thượng bỗng ngất xỉu ngay trên triều.

Kinh thành trở nên náo nhiệt hẳn, ai ai cũng đều đang  suy đoán xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Thái tử còn trẻ, các hoàng tử lại có tham vọng lớn, triều đình giờ đây do tả tướng Vệ Đạc nắm quyền.

Hai ngày sau, Cố Tri Hành - Tham tri Chính sự ban bố thánh chỉ của Hoàng Thượng đã viết cách đây một tháng, trong thánh chỉ nói rằng Cố Tri Hành sẽ phò tá hoàng tử giám sát đất nước khi ông bị bệnh, nhưng Vệ Đạc phát hiện dấu ấn có gì đó không đúng.

(*)Tham tri Chính sự (参知政事): là chức quan Á tướng (Phó Tể tướng) thuộc hàng Chính Nhị phẩm. Ngày nay Tham tri Chính sự tương đương với Phó Thủ tướng. (Theo quan chế nhà Tống, wikipedia).

Hai phe tranh đấu với nhau, cuối cùng Thái Hậu đứng ra chứng minh đây quả thực là Thánh ý.

Sau khi Cố Tri Hành lên nắm quyền, huynh ấy tố cáo và đàn áp phe phái của Vệ Đạc cuối cùng cũng bị thanh trừng vào mùa thu, số báo cáo về án tử khắp nơi tăng mạnh, khiến mọi người càng cảm thấy bất an.

Trong khoảng thời gian này, Vệ Đạc giống như một miếng bông mặc sức để Cố Tri Hành bóp nát.

Nhưng ta biết, đây không phải là tính cách của y.

Còn Cảnh Minh cũng đi sớm về muộn mấy ngày nay đều không thấy đâu, thỉnh thoảng ta thấy chàng đứng dưới gốc cây lê với vẻ mặt mệt mỏi, im lặng nhìn ra hướng hầu phủ.

Ta biết chàng đang làm gì, nhưng ta không thể ngăn chàng lại.

Vào đầu đông, tin đồn Cố Tri Hành đang bắt giữ Hoàng đế làm con tin để ra lệnh cho các hoàng tử bắt đầu lan truyền rộng rãi khắp kinh thành.

Người ngoài nói rằng Hoàng Thượng đã tỉnh lại nhưng lại bị Cố Tri Hành giam giữ trong Tử Thần Điện*.

(*)Tử Thần điện (chữ hán: 紫宸殿) là nơi làm việc thường ngày và sinh hoạt của hoàng đế. Nằm cách điện Tuyên Chính 95m về phía bắc. Nó được gọi là "Nội cung". Các quan đại thần ở đây gặp mặt hoàng đế.

Về sau càng ngày có càng nhiều tin đồn được lan truyền, thậm chí còn có tin đồn bí mật rằng Cố Tri Hành bị thu hút bởi một vị phi tần nào đó nên mới làm phản…..

Sau đó ta nghĩ lại, không phải Mộng Tình vẫn đang được chăm sóc chu đáo ở phủ Vêi Quốc Công sao?

Vài ngày trước khi qua năm mới, Vệ Đạc dưới danh nghĩa “Thanh quân trắc”, dẫn cấm quân tiến vào từ cổng Đông Nam của cung điện vào sáng sớm.

(*) Thanh quân trắc (清君侧): là một thuật ngữ chính trị trong văn hóa Hán cổ, có nghĩa là thanh trừng các quan đại thần phản loạn xung quanh quân vương.

Một chiếc xe ngựa đơn giản đứng ở nơi kín đáo bên ngoài tường thành, mã phu đội một chiếc mũ màu đen, trông có chút công phu.

Mà ta thì đang ngồi trong xe ngựa, chờ Vệ Đạc trốn ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc