LẠC NHAU GIỮA THỜI KHÔNG


Kinh thành của Hoàng Triều quốc có bốn tiểu thành bao quanh bốn phía của hoàng cung.

Lần lượt là Đông thành, Tây thành, Nam thành và Bắc thành.

Mỗi một tiểu thành lại có đến mười mấy cái khu phố lớn nhỏ không đồng nhất.
Kinh thành là nơi dân cư đông đúc nhất của một quốc gia, nên cũng không lạ khi đây là nơi tập trung nhiều quan lại cùng quyền quý nhất của triều đình.

Mà mỗi một quan lại quyền quý, rất ít khi trong nhà lại chỉ có một nữ nhi giống như Khương gia.

Vì lẽ đó, số lượng quý nữ ở kinh thành cũng rất đông, ba năm một lần tuyển tú thì số lượng tú nữ ở kinh thành vẫn là nhiều hơn so với các địa phương khác trong Hoàng Triều.

Cộng cả bốn tiểu thành lại cũng phải đến con số hơn một ngàn tú nữ.
Do số lượng tú nữ đông đảo, nên các tiểu thành sẽ lập nên một địa điểm riêng để tiến hành vòng sơ tuyển.

Tú nữ của tiểu thành nào sẽ đi đến điểm sơ tuyển của thành đó để báo danh.

Sau khi kết thúc vòng sơ tuyển đến vòng tiếp theo, số lượng tú nữ lúc này đã ít hơn, thì sẽ được đưa vào hoàng cung tiến hành vòng phục tuyển ở Tuyển Hoa cung.

Tuyển Hoa cung là cung điện dành riêng cho việc tuyển tú nữ ba năm một lần và cả tuyển cung nữ mỗi năm một lần.
Tuyển Hoa cung này cũng là cung điện có phòng riêng, được dành cho các ma ma và nữ quan có địa vị cao nơi hậu cung.
Sáng sớm, Khương Uyển đã dậy từ giờ mão để chuẩn bị.


Thật ra nàng cũng chẳng chuẩn bị gì, chỉ là do nàng hồi hộp không thể ngủ được mà thôi.

Cũng giống như trước kia, khi còn ở thế giới hiện đại, mỗi lần đi thi hoặc phải đi xa nhà nàng đều hồi hộp đến mất ngủ như vậy cả.
Khương phủ ở phố Chiêu của Bắc thành, từ phủ đi đến địa điểm tuyển tú của thành Bắc thì cần phải mất đến nửa canh giờ.

Đại phu nhân không yên tâm nên trực tiếp dẫn nàng đi.

Ngồi trên xe Khương Uyển nghe tiếng lọc cọc của vó ngựa mà không khỏi gật gù ngủ gật.

Từ thị ngồi bên cạnh thấy nàng như vậy trong lòng không khỏi thương xót, liền nâng đầu nàng lên tựa vào vai mình.
Lúc đến nơi Khương Uyển bị những âm thanh ồn ào xung quang làm cho tỉnh giấc.

Nàng bước xuống xe ngựa đã thấy một khung cảnh người xe tấp nập.

Tất cả người nhà cùng xe ngựa đưa đón tú nữ đi đến đều chờ ở nơi này.

Nàng vừa bước xuống liền có một tiểu thái giám đi tới dẫn nàng đến chỗ báo danh, nàng nhìn qua đại phu nhân thấy bà gật đầu thì liền đi theo thái giám dẫn đường.

Nàng đi vào bên trong khu chính tuyển, vừa bước vào sự ồn ào bên ngoài dường như bị ngăn cách.

Bên trong có các ma ma cùng cung nữ đứng thành hàng làm nhiệm vụ chỉ dẫn cùng tiếp đón tú nữ.

Các thái giám thì ngồi so sánh ghi chép tên tuổi cùng chức quan của người nhà tú nữ với thẻ bài thân phận của các nàng.

Người tuy đông nhưng lại rất yên lặng, rất có trật tự.

Khương Uyển báo danh xong thì được một cung nữ dẫn vào trong một căn phòng, xếp thành hàng cùng các tú nữ khác, tạo thành một nhóm khoảng mười người.

Một ma ma ở trong phòng sẽ dùng thước đi đo từng tú nữ một, sau đó yêu cầu đưa tay cùng cởi giầy để quan sát ngón tay cùng bàn chân.

Người bị loại sẽ trực tiếp bị đánh một dấu đỏ lên thẻ bài thân phận.
Khương Uyển đi vào chừng một canh giờ liền thuận lợi đi ra.

Trên đường nàng trở lại xe ngựa còn nhìn thấy vài vị tiểu thư ánh mắt đỏ hoe, khóc thút thít.

Nhìn qua các nàng này thì đều là dáng vẻ cao lớn, màu mỡ, có người lại quá mỏng manh ốm yếu.


Hẳn là không đủ tiêu chuẩn đã bị loại từ vòng đầu rồi.

Nàng không để ý nữa đi theo thái giám dẫn đường đến bên khu chờ, tìm xe ngựa của Khương phủ rồi bước lên.
Nàng mỉm cười với đại phu nhân.

- Mẫu thân, vòng này con đã qua rồi.
Từ thị đã đợi sẵn cũng mỉm cười với nàng rồi ra hiệu cho xe ngựa trở về phủ.
Cứ thế đến ngày thứ hai Khương Uyển vẫn dậy từ rất sớm.

Hôm nay đi đến nơi nàng đã bắt đầu quen thuộc.

Vừa xuống xe ngựa vậy mà lại gặp lại vị thái giám dẫn đường cho nàng ngày hôm qua.

Hắn rất ngạc nhiên khi hôm nay lại được dẫn đường cho nàng, hắn cúi đầu ra dấu mời.
Hôm nay Khương Uyển bắt buộc phải cởi hết váy áo, khiến nàng thật sự ngượng ngùng.

Quá đáng hơn là còn phải xếp hàng cùng với một nhóm mười tú nữ khác.

Tình cảnh xấu hổ này khiến nàng muốn nhắm tịt mắt lại, cũng chẳng dám ngó nghiêng xung quanh.

Ma ma kiểm tra cho nhóm của nàng là Tô ma ma, bà có vẻ mặt rất nghiêm túc, nhìn qua có vẻ là người khó chung sống.

||||| Truyện đề cử: Năm Thứ Bảy Yêu Thầm Em |||||
Lúc này Tô ma ma đã kiểm tra cho tú nữ thứ nhất qua vòng, tú nữ thứ hai qua vòng.

Đến lượt tú nữ thứ ba, vì trên cánh tay nàng ấy có một vết sẹo liền được đánh dấu bị loại lên thẻ bài.


Lúc đến lượt Khương Uyển, đột nhiên ánh mắt vị ma ma này có chút mở lớn ngạc nhiên.

Vừa sờ đến làn da của Khương Uyển khiến bà suýt nữa đã hô lên, bởi quá da của nàng quá mịn màng mềm mại, nhìn lại trắng muốt như sứ.

Đã thế bà còn mơ hồ ngửi được một mùi hương thơm nhẹ nhàng vướng vít trên cơ thể nàng.

Tô ma ma không khỏi cảm thán, đúng là một vưu vật.

Nếu có thể thuận lợi vào cung thì chắc hẳn sủng ái cùng thánh ân không thoát được.

Bà lại âm thầm nhìn qua khuôn mặt của Khương Uyển thầm ghi nhớ lại.

Vòng thứ hai của sơ tuyển này Khương Uyển lại thuận lợi vượt qua.
Đến ngày thứ ba cũng là đợt kiểm tra cuối cùng khiến Khương Uyển xấu hổ nhất, kiểm tra trinh tiết của tú nữ.

Khương Uyển căng thẳng bước vào, lúc nàng trở ra mặt đã đỏ như có thể nhỏ ra máu.

Từ thị nhìn thấy cũng không bất ngờ, nhớ lại chính mình khi tuyển tú năm xưa thì có thể hiểu được tâm tình lúc này của nữ nhi.
Cứ thế kết thúc ba ngày, Khương Uyển thuận lợi vượt qua vòng sơ tuyển..


Bình luận

Truyện đang đọc