LÝ TRIỀU BÁ ĐẠO PHÒ MÃ


Hai người ngồi ăn cơm cùng nhau, dĩ nhiên là ngồi đối diện phe, Từ Huy vừa ăn cơm vừa than nóng, chốc hất cổ áo một chút, lát kéo tà váy lộ chân thon chút.

Quáng đáng hơn đó là còn lấy tay phẩy phẩy như quạt thông qua ke hẹp của yếm phía trên cần cổ trắng ngần.

“ Quá bức bối…” Đây là cảm giác của Ngô Khảo Ký, hắn cảm thấy cơ thể thật khô nóng và bức bối.

Không khí hôm nay quái gở trở nên ‘hot’ lạ thường.

Ngô Khảo Ký vừa nuốt canh hạ hỏa thực ra cũng nuốt luôn cả nước bọt của bản thân mà hắn không biết.

Đây là phản ứng sinh học bình thường của một con người, cái này gọi là thu hút hóc môn giới tính.

Ai cũng như ai không ai khác biệt, nhất là trong hoàn canh một phe cố tình khiêu khích thì phản ứng này càng trở nên nghiêm trọng lạ thường.

“ Nóng quá..” Ngô Khảo Ký nói thật, hắn chịu không nổi, mặc dù là tháng giêng không khí vẫn khá mát mẻ, nhưng trong căn phòng này thì ngột ngạt vô cùng.

Ngô Khảo Ký phanh ra khuy áo, hắn mặc là áo Viên Lĩnh cổ tròn lớp vải cao lên quá cổ một chút, cho nên lại càng bức bối.

Cái trò câu dẫn này, nạn nhân hay thủ phạm ranh giới mong manh vô cùng.

Lúc này đến lượt Từ Huy cảm thấy toàn thân rạo rực khô nóng.


Đơn giản vì người đàn ông trước mặt nàng rất..

đẹp trai, nam tính, và khốn nạn hơn là hắn đang phanh ra cổ áo lộ ra một mảng ngực hấp dẫn, dù chỉ là lộ ra đôi chút nhưng lốm đốm vẫn thấy được những đường cong mĩ cảm trong đó.

Từ Huy là vật lộn hai lần cùng Ngô Khảo Ký, nói rằng lúc chiến đấu không để ý nhiều, nhưng cở thể va chạm cơ thể là kịch liệt, hơn ai hết nàng… ẩn ước đoán được tên này có một bộ cơ thể đầy đủ 6 múi mà chị em mlem mlem.

Tưởng tượng ra cái viễn cảnh đó lại càng khiến cho Từ Huy không thể yên ổn.

Cho đến một lúc phản ứng cơ thể đã đi quá giới hạn, nàng đã cảm nhận được một số thứ không nên xuất hiện đã xuất hiện trên cơ thể của mình.

“ Không thể tiếp tục, cách này không ổn..” Từ Huy mặt đỏ như gấc mà cố trấn tĩnh bản thân gạt đi cái cảm xúc thuần tuý hóa học phản ứng này.

“ Xuy Xuy….

Anh đóng cúc áo lại… ăn mặc hớ hênh…” Từ Huy giơ tay xùy xùy Ngô Khảo Ký.
“ Xin lỗi nóng quá… mà như vậy có gì lạ, cô cũng là người hiện đại, ở thế giới chúng ta con gái mặc áo hai dây, con trai cởi trần là bình thường..” Ngô Khảo Ký từ chối cho ý kiến, hành động của Từ Huy đã khiến hắn hạ hỏa nhiều.

— QUẢNG CÁO —
Ngô Khảo Ký chỉ đang thắc mắc một điều là cô nàng này cố ý hay vô tình mà thôi.

Cả hai nghiêm túc trở lại vì Từ Huy hiểu cách này không được, quá nguy cơ, nếu không cẩn thận người ăn thiệt thòi chắc chắn là nàng.

“Phải rồi, tầm 2 giời chiều tôi phải đến quân doanh, ở đó tổ chức thao luyện thực chiến, thời gian này cô nghỉ lại trong phủ chờ tôi về.

Cần thứ gì co có thể nói cùng Xuân Hương, nàng là người quản lý việc vặt trong phủ cho nên rất tường tận..” Ngô Khảo Ký nói qua vấn đề khác…
“ Xuân Hương..

cô gái khá xinh xắn mặc vóc màu vàng sao?” Từ Huy xí mũi không mấy cao hứng…
“ Đúng vậy, có vấn đề gì không?” thái độ của Từ Huy khiến cho Ngô Khảo Ký khó hiểu.

“ Làm sao có vấn đề gì, tôi dám đắc tội với vị thiếp thân nha hoàn ấm giường của thành chủ Bố Chính thành đại nhân sao… gặp cô ta tôi còn phải xưng một tiếng thành chủ Phu Nhân nữa là…” Từ Huy thái độ càng thêm hơi quá quắt.

“ Cô nói cái trời đất lăng nhăng gì vậy, Xuân Hương là giúp ta cai quản việc vặt trong phủ…” Ngô Khảo Ký bực mình, nói chuyện cùng cô gái này rất khó, ý nghĩ của nàng lúc nhảy bên này lúc nhảy bên kia rất khó để có thể nắm bắt.

“ Tôi nói đúng còn gì.

Tôi là cái thành chủ Phu Nhân có danh không có phận, đến đây còn phải như khách mà ở.

Còn người ta quản cả phủ, tối ngủ cùng thành chủ, đó mới chính là phu nhân mà toàn Bố Chính châu này phải kính ngưỡng a..” Từ Huy xụ mặt.
“ Cô đùa cái gì trứng, ngủ cái gì ngủ… vớ va vớ vẩn… nàng ta và tôi trong sạch… điên đầu.


Nói chuyện với cô rất khó khăn.

Thôi tôi qua Đông phòng nghỉ ngơi một lát.

Cô ở chính phòng của tôi được rồi.” Ngô Khảo Ký cụt hứng không muốn ăn cơm nữa mà đứng dậy… — QUẢNG CÁO —
“ Ai ui ..

thành chủ nóng tính, bản cung đùa… ngồi ngồi, nào bản cung múc canh cho ngài hạ hỏa..” Từ Huy nghe câu trả lời của Ngô Khảo Ký thì tự nhiên cảm thấy vui mừng khấp khởi trong bụng, vội vã kéo lấy tay áo của hắn mà lắc lắc kéo ngồi xuống…
“ Kéo cái gì khéo, áo đắt tiền… rách cô đền..” Ngô Khảo Ký quạo, đang yên đang lành nói chuyện đẩu đâu gây bực mình.

“ Tại thiên hạ đồn đãi anh háo sắc thành tánh, ngày ngự chục nữ gì đó… rồi rồi cả ngày mời ca kỹ về tầm hoan… Nên tôi nghĩ ..

tôi nghĩ nha hoàn trong phủ nếu có tư sắc sẽ bị anh….

Bị anh…” Từ Huy lắp bắp mặt đỏ bừng, con gái nói những chuyện này thật làm khó cho nàng..

“ Hài… tôi không hiểu khi cô xuyên qua đã là bao tuổi, nhưng tôi đoán kiếp trước cô cũng là người ít va chạm xã hội… Nếu cùng là người xuyên thì tôi cũng không dấu cô mà nói thật.

Sai lầm lớn nhất của tôi đo chính là công bố cho toàn thiên hạ biết về Ngọc Lộ Tửu, sai lầm thứ hai của tôi đó là đã viết nên bản tấu chương cầu tình cho công thương hai tầng lớp..”
“ Hai việc này đã khiến tôi nổi hẳn lên khỏi bề mặt chung của cái xã hội cổ đại này… cô biết trong đó có bao nguy hiểm.”
“ Tôi chỉ biết cố gắng sửa lại một chút sai lầm, chữa ngựa chết thành ngựa què.

Tự bôi xấu bản thân, im lìm chốn ở Bố Chính.

Nói cho cô biết vũ khí là tôi chế ra nhưng phải nói là Người Tống chế tạo tôi chỉ là trung gian.”
“Một khi sức lực tự bảo vệ chưa đủ mà ngoi lên mặt nước lúc đó sẽ là thảm họa khôn lường.

Tôi cảnh cáo cô đừng làm cái gì đó hư vinh mà chết khôn kịp chăn chối…”

Ngô Khảo Ký nghiêm túc nhìn Từ Huy mà nói.
“ Vậy tức là anh… không có chuyện kia..?” Từ Huy vẫn nóng mặt mà hỏi.

— QUẢNG CÁO —
“ Cỗ thân thể này trước khi tôi xuyên thì không biết, nhưng tôi thì hoàn toàn không phải loại người đó, tôi cũng thích con gái xinh đẹp, nam nhân nào cũng vậy.

Nhưng tôi không phải loại người bạ đâu ăn đó… Phiền hà..

mà cô quan tâm chuyện đó làm gì..?” Ngô Khảo Ký nghẹo cổ hỏi.
Chuyện hắn muốn giải thích cho Từ Huy đó là trước khi đủ mạnh cần khiêm tốn co đuôi làm người, Nhưng nàng lại cứ xoáy đi xoáy lại chủ đề qua hệ này nọ… thực rất khó hiểu người này nghĩ gì và khó nói chuyện vô cùng.

“ Vì tôi cũng là con gái..

tôi sợ nếu anh là người lưu manh thật… sau đó làm hại tôi thì sao? Từ Huy nhún mũi xinh giải thích.
“ Em xin chị, chị không phải mẫu của em… em thích bưởi không thích cam..” Ngô Khảo Ký xì mũi coi thường.

Từ Huy gương mặt đỏ au như máu, lan xuống cả cần cổ trắng ngần xinh đẹp, cuối cùng là gương mặt trở thành màu tím, sau đó là tái nhợt.

Nàng trợn mắt hét lớn “ Ngô Khảo Ký.

Chị nhịn mày hơi lâu rồi đó”.


Bình luận

Truyện đang đọc