“….
Bố Chính có tầm 2 ngàn bộ khôi giáp kiểu dáng kì lạ chưa từng thấy qua ở Đại Việt hay một số quốc gia lân bang ..
Nhình vẻ ngoài cực kỳ cường đại….
mô tả về chiến giáp như sau….
Quân đội Bố Chính dùng khiên lớn nặng nề không giống khiên của Đại Việt có phần giống với đại khiên của người Tống nhưng có cấu trúc cong vòng cung kỳ lạ…”
Phần mô tả chi tiết về mặt quân sự thì Ỷ Lan Thái Hậu không quá chú ý và lướt qua, nhưng rõ ràng bản báo cáo này cho tiết gấp cả trăm lần báo cáo từ Nội Thị Sảnh đưa lên.
“ … đã móc nối được với người quan trọng trong thân binh của Ngô Khảo Ký.
Theo thông tin ban đầu số vũ khí này đến từ thương nhân Ba Tư một quốc gia rất xa ở phía Tây….
vẫn tiếp tục tra về nguồn gốc của những vũ khí cũng như khôi giáp này… Quân đôi Bố Chính chủ yếu là thân binh trực thuộc Ngô Khảo Ký nhưng chia làm nhiều phe nhóm và đấu đá nhau mãnh liệt trong quân ngũ…thủy binh Bố Chính mỏng và yếu ….
Bố Chính buôn bán Ngọc Lộ Tửu tấp nập cùng La Oa, Chiêm Thành, Tam Phật Tề… Bố Chính đang tiến hành xây dựng lại Chính Hòa Huyện….”
“… Quan hệ của Lý Từ Huy và Ngô Khảo Ký có phần căng thẳng, Lý Từ Huy đã đạt được quyền khống chế nội huyện Chính Hòa.
Phía ngoài thuộc quyền cai quản của Ngô Khảo Ký và quân đội của hắn… thân quân Lý Tử Huy bị hạn chế trong thành Chính Hòa… muốn ra ngoài cần điều lệnh của Ngô Khảo Ký…”
Bản báo cáo thứ hai nội dung cũng không khác nhiều nhưng có một số điểm khác biệt đáng chú ý.
“… Ngô Khảo Ký đi lại rất gần cùng một vương tử lưu vong của Angkor, kết nghĩa cùng vương tử của một tiểu quốc Tam Phật Tề, kết nghĩa cùng vương tử của La Oa… Nghi ngờ vũ khí trang bị của Bố Chính đến từ La Oa hoặc Tam Phật Tề tiểu quốc …”
“ … Lý Từ Huy muốn chen chân vào mối quan hệ của Ngô Khảo Ký cùng các thế lực vương tử kết nghĩa bằng cách gả những nữ tử sĩ cho ba người này … sự việc bị Ngô Khảo Ký cực liệt phản đối dẫn đến mâu thuẫn khó hòa giải trong một thời gian ngắn…”
“…Lý Từ Huy quan tâm đến cảm nhận của Ngô Khảo Ký… phỏng đoán Lý Từ Huy có tình cảm cùng người này….”
“ … không rõ thủ đoạn Lý Từ Huy đã lấy lại được thiện cảm của Ngô Khảo Ký… hai người đã giải hòa….”
“ ….
thuộc hạ đã bị….
từ đây khó có thể có thông tin từ Lý Từ Huy và cũng rất khó có thể truyền tin về cho Thái Hậu….”
Ỷ Lan Thái Hậu lông mày hơi giãn ra, nàng cuối cùng cũng có phần hiểu ra vấn đề, Bố Chính khí giới mới đến từ ngoại quốc, cả hai báo cáo này đều khẳng định điều này, tuy một bức thư nói rằng khí giới đến từ Ba Tư một nước phương Tây rất xa, còn bức thư kia nói về Tam Phật Tề.
Ỷ Lan Thái Hậu hiểu thực tế ra cả hai báo cáo đều có thể là đúng, theo như Ỷ Lan Thông tin có được thì vùng Tam Phật Tề buôn bán rất nhộn nhịp cùng người Phương Tây, nên có thể cái gì Thương Nhân Ba Tư vượt qua Tam Phật Tề giao dịch với Bố Chính gây ra hiểu nhầm, hoặc có thể Tam Phật Tề mua của người Ba Tư và bán lại cho Bố Chính.
Vấn đề này Ỷ Lan không coi trọng và cũng không quan tâm, miễn là không có thế lực trong nước ngầm tác động vào Bố Chính và Ngô Khảo Ký là được.
Còn như trong thư đề cập đến giáp hay vũ khí gì đó của người phương tây cường đại thì Ỷ Lan coi như không quan tâm.
Cường đại cỡ nào cũng không thể bằng được Thiên Tử Quân của Hoàng gia.
Việc thấy những thứ đồ mới lạ hoa mĩ của ngoại bang nhầm lẫn là tốt đẹp quá nhiều lần diễn ra rồi.
Nàng tự cho là đúng và không coi đó là chuyện gì lớn.
Ỷ Lan Chỉ không ưng ý mỗi một điểm đó chính là Ngô Khảo Ký giao dịch vũ khí cùng ngoại bang mà không thông báo cùng triều đình.
Tất nhiên các thế gia, hay chư hầu một phương đều có những con đường riêng tự trang bị cho bản thân.
Tuy Ỷ Lan không coi trọng Ngô Khảo Ký, không đánh giá cao vũ khí của người Phương Tây nhưng nàng đồng thời cũng không ưng ý việc Ngô Kháo Ký dấu diếm việc này.
Những báo cáo của Nội Thi Sảnh Lý An Giang- Lý công công đúng là đã có tác dụng chia rẽ không thiểu.
“ Ngô Khảo Ký tiểu tử này chẳng ra gì nhưng vận may không kém a..” Ỷ Lan gõ gõ bàn suy tư.
Theo nàng nghĩ việc Ngô Khảo Ký anh anh em em kết bái cùng La Ao vương tử cùng một tiểu vương tử của Tam Phật Tề không phải vấn đề to tát.
Những nơi này quá xa Đại Việt và không có ảnh hưởng bất kỳ về chính trị cũng như quan sự.
Đây chẳng qua đơn thuần quan hệ làm ăn buôn bán của Bố Chính mà thôi.
Nếu Ngô Khải Lý kết bái cùng Chiêm Thành Vương Tử hay bất kỳ người Tống nào thì việc này sẽ không đơn giản như vậy.
Còn việc Ngô Khảo Ký kết bái cùng một lưu vong vương tử Angkor thì Ỷ Lan cười nhạt, đây là đói quá ăn tạp tính chất.
Hành động này của Ngô Khảo Ký khiên Ỷ Lan đánh giá thấp tên này một phần.
— QUẢNG CÁO —
Điều quan trọng Ỷ Lan quan tâm ở đây chính là Lý Từ Huy.
Với Lý Từ Huy nàng mâu thuẫn vô cùng, một mặt nàng muốn dùng Lý Từ Huy để khống chế một phần phía Nam, cắt vào lưng của Dương thị.
Nhưng một mặt Ỷ Lan lại đề phòng Lý Từ Huy vì con người này có điểm quyền mưu giống như nàng.
Cho đến nay chân ướt chân ráo Từ Huy tạm thời khống chế được một huyện của Bố Chính thì Ỷ Lan không lạ, nàng chỉ hôn Lý Từ Huy vì tin vào năng lực của nàng.
Những người công chúa khác không có được năng lực này.
Nhừn Ỷ Lan cũng đang lo ngại thế lực của Lý Từ Huy bành chướng quá nhanh.
Theo như thư thông báo thì Ngô Khảo Ký tài hèn nhưng trí không hèn.
Tên này cũng có bản năng lãnh thổ rất mạnh, đương cử như chuyện Lý Từ Huy động chân tay vào “huynh đệ” kết nghĩa của Ngô Khảo Ký thì ngay lập tức bị phản ứng mãnh liệt.
“ Trước khi khống chế hoàn toàn Phụng Càn vương phải tạo chút khó khăn cho nha đầu Từ Huy … cũng để thử xem dã tâm của nha đầu này đến mức độ nào… quân cờ không còn tác dụng… hi sinh một thì có sao….” Ỷ Lan lẩm bẩm trong miệng, dĩ nhiên không ai nghe được rồi.
Đúng lúc này thì Nội thị thái giám cấp tốc vào báo tin, có Đỗ Như Thanh Lại Bộ Thượng Thư cầu kiến.
“ Thỉnh Thái Hậu vạn an” Đỗ Như Thanh hành đại lễ khom người chắp tay.
“ Đỗ ái khanh bình thân đi, ngươi hôm nay có chuyện gì mà cầu kiến Bản Cung?” Ỷ Lan nheo nheo con mắt nhìn nghiêm túc, hôm nay là ngày nghỉ trầu, các đại thần cầu kiến riêng chỉ có thể là việc quan trọng.
“ Bẩm Thái Hậu, thần có bản tấu từ Châu Mục Bố Chính Ngô Khảo Ký dâng lên, hắn cảm thấy chuyện này không tiện thông qua Thượng Vụ Sảnh, muốn trực tiếp dâng cho Thái Hậu, cho nên mới cầu viện qua hạ thần nhờ vả…” Đỗ Như Thanh thành thật thưa gửi.
“ Ồ , quan hệ của ái khanh cùng Ngô Khảo Ký không tệ sao..” Ỷ Lan Thái Hậu tiếp lấy bản tấu của Ngô Khảo Ký từ tay thái giám sau đó mở ra cẩn thận mà đọc.
“ Bẩm Thái Hậu, hắn dù gì cũng là cháu ngoại của vi thần, hắn nhờ vả vi thần không thể bỏ mặc sao” Đỗ Như Thanh khì khì mắt híp khuôn mặt béo tròn mà tếu táo trả lời.
Đọc rồi bức tấu Ỷ Lan có chút lông mày giãn ra, tiểu tử Ngô gia này không tệ, có chút tiểu tư tâm nhưng nói chung vẫn là trung thành hoàng gia.
Theo Ỷ Lan đánh giá là vậy.
Đánh giá của Nội Thị Sảnh trước đây bị nàng gạch bỏ rồi.
Bức tấu này của Ngô Khảo Ký chỉ đến sau Nội Thị Sảnh báo cáo 4 ngày.
Từ Bố Chính tới Kinh thành có đi nhanh cũng 10 ngày nửa tháng, cho nên bức tấu này dường đi xuất phát cùng lúc Nội thị Sảnh.
Điều đó có nghĩa là, hoàn toàn gạt bỏ khả năng Ngô Khảo Ký có tư tâm làm loạn như Nội Thị Sảnh nhận xét.
Vì trong bức Tấu này của Ngô Khảo Ký có ghi rõ, hắn tình cờ gặp được thương nhân Ba Tư từ Tam Phật Tề thông qua mà đến, thu mua được 1500 bộ chiến giáp cùng vũ khí.
Muốn dâng lên triều đình.
Nhưng bực mình nhất và đáng cười nhất là tên này ghi giá cả từng mục.
Đây là cái gì dâng lên? Đây là muốn buôn bán lại với triều đình, giá tiền thì giận sôi người.
Tiếp theo đó chính là việc tiểu tư tâm của tên này, báo lên 1500 bộ trang bị, số lượng giảm đi 2,5 thành so với báo cáo từ nội tuyền của Ỷ Lan.
Điều này Ỷ Lan có thể hiểu và thông cảm, đồ tốt muốn giữ lại cho bản thân một chút là được.
Điểm quan trọng là không dấu diếm triều đình, và cũng nghĩ về hoàng gia.
Nhưng cái giá tiền này thì… Ỷ Lan lắc đầu.
Nàng không đánh giá cao đám trang bị này, Ngô Khảo Ký năng lực nàng cho là thấp, thứ hắn đánh giá cao chưa chắc đã tốt, giá tiền lại quá đắt đỏ, cho nên Ỷ Lan nghĩ trong đầu, tên này là bị bọn Ba Tư lừa dối một phen mà thôi.
Triều đình không nhảy vào vũng nước này.
“ Được rồi Bản Cung đã biết, tấu này giữ lại không phát.
Bố Chính thu mua được chiến giáp ngoại quốc thì cứ để Bố Chính sử dụng đi… Triều đình không thiếu Quang Minh Khải Giáp, không thiếu Hộ Tâm Bản Giáp… Đỗ ái khanh còn có chuyện gì không” Ỷ Lan tự cho là đúng mà tuyên bố.
Đỗ Như Thanh há mồm, đứng hình ngay tại chỗ hắn không còn gì để nói cả.
Theo thái độ của Thái Hậu thì nàng đường như không bất ngờ với thông tin này, nhưng nàng không hề có hứng thú với chiến giáp của Bố Chính.
Nếu đã vậy Đỗ Như Thanh hắn cũng không mất công mà dâng lên hàng mẫu làm gì.
“ Cái gì cũng tốt chỉ có quân sự chuyện là mông lung… ai nữ nhân” Đỗ Như Thanh thầm than trong lòng nhưng hắn không thể hiện thái độ.
— QUẢNG CÁO —
“ Bẩm Thái Hậu, nghe tên tiểu tử Ngô Khảo Ký nói chiến giáp vũ khí này khá tốt, nếu như Hoàng gia không hứng thú liệu vi thần có thể mua một ít về nghiên cứu hay không? Nói thật vi thần rất tò mò về vũ khí phương Tây khác chúng ta ra sao?” Đỗ Như Thanh cẩn thận luồn lách, hắn đã báo cáo rồi, nếu Hoàng gia chê bai thì để cho Đỗ gia nhặt nhạnh vậy.
“ Tùy ái khanh thôi..” Ỷ Lan không quan tâm lắm, tâm hồn nàng đang vướng víu vào chuyện Phụng Càn Vương và muốn tìm cách kiềm chế một chút Lý Từ Huy.
“ Vi thần cảm ơn Thái Hậu, Vi thần cáo lui” Đỗ Như Thanh lật đật lui ra, thâm hồn thư sướng vô cùng.
……………………………
Bố Chính Châu, trung tuần tháng 2.
Thành Chính Hòa, không phải lúc này đã đổi tên là Từ Huy thành, tất nhiên tên gọi này không chính thức, không có thông qua triều đình đồn ý.
Nhưng Công chúa điện hạ cương quyết bắt dân chúng gọi thì mọi người cứ gọi, cũng không mất lạng thịt nào của họ.
Sau một tháng khởi công thì tòa thành này thực tế đã thành hình.
Tốc độ xây thành Chính Hòa có thể nói là thần sầu trước đến giờ.
Đầu tiên việc xác định mốc rất nhanh với các thiết bị căn góc đo đạt khoảng các theo tỉ lệ cạnh tam giác.
Chỉ mất 3 ngày để toàn bộ các mốc được cắm chính đo đạt.
Đặc điểm thứ hai đó là tòa thành này bé, chỉ nới rộng ra so với thành cũ một chút mà thôi.
Tổng diện tích cũng chỉ có 1km2 Chứa được 7-8 ngàn người nếu chen chúc thì có thể lên tới vạn người.
Tuy chu vi chính thưc của thành là 4km nhưng vì xây theo kiến trúc Vauban nên tổng chu vi tường thành lên tới 5,5km chiều dài.
Việc đào móng diễn ra trong 4 ngày với 7 ngàn công tượng làm việc cùng qua nhiều trâu bò, voi thồ hỗ trợ.
Việc tiếp theo đó chính là đóng cọc tre cũng thỉ mất thêm 3 ngày.
Xây dựng vì gạch có sẵn cho nên tốc độ lại càng nhanh chóng.
7 ngàn người làm việc tính trung bình mỗi người một ngày xây được một mét tường cao thì cái tòa thành chỉ dài 5 ngàn mét này cũng chỉ mất vài ngày là dựng hoàn tất.
Nhưng công việc xây thành của người chăm là cần đắp đất gia cố bên ngoài và đốt lửa hơ gạch từ trên cao dần xuống.
Cho nên công việc thời gian có vẻ kéo dài hơi lâu.
Mất tơi 10 ngày thì tường thành cao 5m từ âm móng trở lên mới được dựng lên và chuẩn bị nung gạch.
Ngô Khảo Ký tính toán kĩ rồi, cách xây dựng của Người Chăm tốt thì tốt thật, nhưng quá nhiều bất cập và mệt mỏi.
Việc đắp đất giữ khung cho tường còn mệt gấp 4-5 lần việc xây tường.
Đốt lửa nung tường thành khối càng là tốn nhân lực và nguyên liệu.
Xây vài cái hộ dân thì không thấy làm sao.
Thi công công trình lớn tiêu hao đến mức Ngô Khảo Ký trợn mắt há mồm.
— QUẢNG CÁO —
Chính vì lý do này mà Ngô Khảo Ký quyết định 5m bên dưới bao gồm cả 2m móng âm đất và 3m lộ trên mặt tường thành có thể dùng phương pháp Chăm để xây tạo nên một bức tường vững chắc ở phần đế.
Còn phía trên vài m mặt tường thành hay là chơi gạch nung cùng vôi cát cho lành.
Dù gì thời này cũng đâu có súng thần công hay pháo đại bác.
4m tường thành gạch rất ít thứ có thể phá hủy được.
Thời gian là hạn hẹp nên tiết kiệm thời gian cùng tiền bạc.
Bố Chính thành còn chưa có khởi công đâu.
Cách làm này của Ngô Khảo Ký được Từ Huy ủng hội hết mình.
Vì người Chăm xây một công trình cao 5m và một công trình cao 10m là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Vì họ phải đắp đất hai bên tường để có thể gia cố tường bằng gạch tươi chưa nung.
Do nó nếu là một bức tường cao 5m thì phải dắp đất như nhìn kim tự tháp với đáy lên tới 10m rộng sau đó thu hẹp lên cao.
Tưởng tượng nếu xây cao 10 m thì sao biết bao nhiêu đất đá phải dùng.
Tính sơ sơ sẽ là 550 ngàn m khổi đất bằng với việc đào thêm 18 cái móng thành Chính Hòa nữa.
Đó là chưa kể xây xong phải giải tỏa mặt bằng đất cát.
Công sức bỏ ra là thiên đại kinh khủng.
Mà bố chính thiếu nhất đó chính là nhân lực.
Cách này làm không được.
Nhưng ½ trên của thành nếu xây bằng gạch nung cùng vôi tôi thì lại có một vấn đề nảy sinh.
Đó chính là thiếu gạch và trọng lượng đè nặng lên phần đế.
Vì sao? Vì cấu trúc bên dưới rất mạnh mẽ với khối gạch nung liền của người chăm cho nên có thể nhồi đất ở giữa hai lớp tường thành trong ngoài.
Có thể tiết kiệm rất nhiều gạch với một cái lõi đất nện.
Nhưng phía trên cao là tường vôi cho nên nếu nện đất ở giữ hai lớp tường là rất không an toàn.
Chính vì vậy tường rộng 3m cần xây gạch và vôi toàn bộ từ đó lượng gạch vốn đã thiếu lại phải tốn gấp 2 lần, thêm vào đó xây kín gạch thì trọng lượng nặng vô vùng và sẽ đè lên khối tường phía dưới.
Nhưng điều này không làm khó được Bố Chính vì dây truyền đúc gạch đã ra đời.
Không những đúc gạch thông thường, gạch 4 lỗ , 6 lỗ họ đều đúc được hết.
Dây truyền đúc gạch sở dĩ có thể nhanh chóng thành công bước đầu cùng đưa vào sử dụng là vì hai yếu tố.
Thứ nhất nền công nghiệp gang thép đúc luyện của Bố Chính đã đi vào giai đoạn tổ chức khác cao.
Mọi máy móc của họ về kính thước linh kiện đều được quy chuẩn hóa với 4 kích cỡ.
Do đó nếu khéo léo thiết kế cùng tận dụng thì có rất nhiều linh kiện thay thế tại kho có thể đem ra sử dụng.
Thứ 2 kết cấu máy trộn, máy xay, đùn đất sét khá đơn giản, không hề khó khay có hàm lượng kĩ thuật gì đáng kể.
Thứ Bố Chính thiếu đó chính là nững kết cấu động lực do trâu bò kéo.
Thứ này chế tạo mệt mỏi và vất vả cùng hay hỏng hóc.
Tuy rằng linh kiện thay thế cho hạng mục này được chế sẵn nhiều.
Nhưng để xây dựng mới vài khu động lực thì tốn thời gian lắm.
Nhưng may mắn thay, Ngô Khảo Ký đã dừng lại việc nung xi măng lò quay, từ đó thừa ra mộ số lượng không nhỏ các kết cấu động lực này hoàn toàn có thể lắp đặt cho dây truyền đúc gạch non.
Xi măng Ngô Khảo Ký đã tập trung vào vệc xây lò đứng rồi.
Chỉ cẩn có than đá thì hắn sẽ bắt đầu nung xi măng thôi.
Có thể nói khi đã cơ giới hóa thì tốc độ sản xuất thủ công của con người không thể so bì.
Dây truyền đúc gạch có ba nồi trộn đất sét kích thước 3m đườn kính mỗi bồn cùng đổ vào một máy nghiền có trục vít xoắn để đẩy ép nguyên liệu qua khuôn.
Khuôn ra có thẻ là 4x4 dòng đất là loại rỗng lỗ, 3x3 dòng đất nếu là loại đặc lòng.
Tốc độ đùn của dòng đất sét là 2m/ phút.
Nếu làm việc 12 tiếng một ngày liên tục không ngưng nghỉ và đầy đủ nguyên liệu thì dây truyền này có thể sản xuất 115 ngàn viên gạch non.
Tức là nó tương đương 3000 người lao động liên tục 18 tiếng với điều kiện đủ nguyên liệu.
Trong khi đó vận hành dây truyền này cần 24 con trâu bò và 15 con dự bị, cùng tầm 40 công nhân thay phiên nhau, chủ yếu là 4 người thay nhau cắt gạc từ các dòng đất chảy.
Số còn lại chỉ là xếp gạch non thành phẩm từ dây truyền ra tới để phơi khô.
Từ đây có thể thấy được so giới hóa tiết kiệm sức lao động của con người đến mức độ nào.
Tât nhiên cái dây truyền này đang trong thời gian vừa vận hành vừa cải tiến cho nên chỉ chạy 50% năng lực, một ngày tầm 50 ngàn viên gạc mà thôi..